Chương 910 Có điều lại cảm thấy cảm giác của mình có chút kỳ lạ, sau khi những đứa trẻ này lớn cũng phải lập gia đình, cũng không thể ở bên mình mãi mãi được. Bây giờ cô đã giống như một bà mẹ già rồi, vậy thì sau này phải làm sao đây. Dường như Lâm Minh nhìn thấu suy nghĩ của Lê Nhược Vũ, dùng bàn tay to nắm chặt bàn tay của cô, nói: “Không sao, không phải còn có anh luôn ở bên em sao?” Giáo viên kia đã được những đứa trẻ vây thành vòng tròn, dường như sau khi những đứa trẻ đó được giáo viên khen ngợi thì quay lại trước mặt cha mẹ cười híp mắt. Hòa Phong kiêu ngạo vỗ ngực mình, giả vờ làm người lớn nói với Lâm Minh: “Cha, cha nhất định nhất định phải cố gắng chạy đấy, nếu như mà thua thì đều tại cha đấy” Lúc này Lâm Minh cạn lời, những đứa trẻ này dường như đều do một tay anh nuôi lớn, tại sao bây giờ trái tim đều hướng về Lê Nhược Vũ vậy, nhưng Lâm Minh cũng không tức giận, chỉ bất lực gật đầu: “Được được được, biết rồi” Tiếng phát thanh trên đài lại vang lên: “Trận đấu sắp bắt đầu. Mời các bạn nhỏ và các bậc phụ huynh hãy nhanh chóng về vạch xuất phát để chuẩn bị” Bọn trẻ quên mất mình muốn nói gì, chạy ngay đến chỗ cô giáo nói Lê Nhược Vũ cũng sợ mấy đứa trẻ chạy quá nhanh lại ngã nên nhắc nhở: “Các con chạy chậm thôi. Đừng để bị ngã. Hạ Ly quay đầu nhìn người mẹ lo lắng phía sau: “Mẹ đừng lo lắng” Sau đó cuộc đua sẽ bắt đầu, lần này là cuộc đua tiếp sức dành cho gia đình, còn lại là các bạn nhỏ và hai cha mẹ cùng tham gia cuộc đua. Đến lượt Lê Nhược Vũ va Lâm Minh bên này, vì có ba đứa bé nên Lê Nhược Vũ không tham gia cuộc thi. Trận đấu bắt đầu. Người cầm gậy đầu tiên là Hạ Ly. Ngay khi tiếng còi vang lên, cô bé liền liều mạng cầm gậy chạy về phía trước. Lê Nhược Vũ ngồi vào chỗ, lo lắng nhìn Hạ Ly, Hạ Ly chạy rất nghiêm túc, nhưng Lê Nhược Vũ sợ cô bé không cẩn thận lại ngã. Đối với cô, không có giải thưởng nào quan trọng bằng Hạ Ly, may mãn là không sao, vì Hạ Ly luôn chạy tệ, hơn nữa bọn họ có ba đứa trẻ, gia đình khác còn có hai người lớn, bất giác bọn họ đã bị bỏ lại phía sau. Nhưng không ngờ khi gậy đến chỗ Hoà Phong, Hoà Phong đã chạy thật nhanh, Lâm Chí Linh và Hạ Ly đứng cạnh nhau thở hổn hển để cổ vũ cậu bé, khàn cả giọng hét lên: “Anh ơi cố lên” Hai khuôn mặt nhỏ nhắn đều đỏ bừng vì phấn khích.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé! Lê Nhược Vũ cũng bị mấy đứa trẻ lây mà trong lòng có chút kích động. Khi gây cuối cùng đến chỗ Lâm Minh thì đã bị rớt lại phía sau không ít, Lê Nhược Vũ và ba đứa trẻ vẫn tiếp tục cổ vũ. “Cha ơi” Ba đứa trẻ lúc này lại ăn ý bất ngờ. Đây là lần đầu tiên Lê Nhược Vũ coi trọng một: trò chơi nhỏ đến vậy, cô cổ vũ cùng bọn trẻ: “Lâm Minh, cố lên.” Giọng nói của họ giống như doping, đặc biệt †o và ấm áp trên sân đấu Lâm Minh nghe thấy tiếng cổ vũ từ các con và vợ, ngay lập tức trở nên hung hãn hơn khi, anh đã tăng tốc rất nhiều, thành công trở thành người đầu tiên về đích.