Tổng Tài, Làm Phản Diện Phải Ngoan

chương 12: đến nhà chú út đi.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ánh mắt tựa như sâu hơn, thâm thúy, anh tính quay mặt đi nơi khác, dùng lý trí để suy nghĩ nhưng lại không thể nào thắng được dục vọng to lớn giấu sâu trong người mình bấy lâu..... cuối cùng dục vọng ham muốn một cô gái thắng.

Đột nhiên Tịch Húc Sâm muốn ích kỷ một lần, môt nam trước không dám, vì cô đối xử rất lạnh nhạt quy củ, anh đã quyế định không cho cô biết đến nó, vẫn như cũ làm một người chú âm thầm bảo vệ cho cô, nhưng bây giờ cô lại làm anh phải suy tính một lần nữa, cô bỗng dưng trở nên cận kề như thế làm cho anh rất mừng rỡ, dấu hiệu này giống như cho anh một cơ hội, cũng như đang cho anh một hy vọng mỏng manh.

Liệu có thể thành công?, anh không biết, anh vẫn muốn cố, dù thế nào cũng phải thử, bởi vì sức hấp hẫn của nó làm cho anh bị nghiện, và... cô và anh cũng không phải quan hệ ruột thịt.

Tịch Hân Nghiêng không hề biết chỉ một cảnh này mà làm cho trong lòng của Tịch Húc sâm loạn xạ lên như thế, hiện tại cô đang ngồi bày tỏ quan điểm của mình.

“ cháu nói thật, Tịch Điềm Điềm cũng là con gái của ba, cô ấy cũng nên được như thế, nhung dù sao nói đi cũng phải nói lại, hai mẹ con cháu và cô ấy không thể sống cùng một căn nhà”.

Tịch Húc Diệu không thể muốn cả hai điều được, cong có cái này thì sẽ phải mất cái khác, hai bên không thể dung hòa.

Cô chỉ nói như thế, với trí thông minh của anh tất nhiên hiểu rõ ý của cô, anh nhìn cô đang chống cằm lên thành tựa ghế, cằm bị đè đỏ ửng, Tịch Húc sâm Nhíu mày sắc, sau đó chủ động đưa tay khẽ đỡ cằm cô lên:” đừng tựa nữa, sẽ đau”.

Tịch Húc Sâm đã ra quyết định, vì thế cũng không còn e dè mà rất thẳng tay làm động tác mật mờ, chờ đợi xem cô có cảm xúc chán ghét cái đụng chạm của anh hay không.

Đang yên đang lành đột nhiên bị nắm cằm đương nhiên là hơi giật mình, cô nghe anh nói như thế thì mới à một cái, rất nghe lời không dựa vào nữa.

Lúc này khóe mắt Tịch Lục Sâm mới có ý cười, cô không bài xích đụng chạm với anh, có lẽ là anh có cơ hội, Tịch Húc Sâm phút chốc như được tiếp thêm nghị lực chiến đấu.

Cô thực ra cũng muốn lập ra kế hoạch theo đuổi boss phản diện nhưng với kinh nghiệm yêu đương bằng không của cô thì vẫn dặm chân tại chỗ, cô chưa kịp tiến công thì trong lòng Tịch Húc Sâm đã có ý công lược cô mất rồi.

“ hai người muốn đi đâu?”.

Tịch Húc Sâm hỏi một câu trọng điểm làm cô câu môi:” lúc trước tính là về nhà ngoại nhưng mà nhà ngoại xa với trường học nên mẹ cháu suy tính lại, chỉ có một mình mẹ cháu về, còn cháu sẽ thuê phòng ở đây”.

“ thuê phòng?”’

Nghe tới thuê phòng, Tịch Húc Sâm liền không hài lòng.

Cô gật đầu rồi thở ra một hơi, cũng nghĩ nếu như thế thì cô và anh sẽ gặp nhau rất ít, biết rằng anh yêu cô nhưng mà khoảng cách là một con dao sắc bén, ai biết được nó sẽ cắt ở đâu, cô cũng đang rất rầu rĩ.

Tịch Húc Sâm không nói gì, tỏ vẻ trầm mặt cho đến khi cô tưởng rằng chuyện này đã kết thúc thì anh chợt nói:” một mình cháu không an toàn, không cần thuê nhà, chú có một căn nhà gần trường, cháu muốn đến đó không?”.

Đương nhiên là muốn rồi, cô còn cầu không được, may quá đi, Tịch hân Nghiêng gật đầu lia lịa:” có có, cháu muốn đến, cháu muốn đến”.

Như thế có phải là được gặp anh hằng ngày rồi hay không....

Trong mắt anh anh lại có ý cười nhàn nhạt:” được”.

Anh vội vã trở về liền đến gặp cô đầu tiên, sau khi gặp xong liền phải trở về Tịch gia chào ông cụ Tịch, vì vậy anh không ở lại lâu, nói chuyện một lát sau thì rời đi, trước khi đi còn bị cô kéo lại hứa hẹn một trận.

Tịch Hân Nghiêng sau khi anh đi xong thì vào thay quần áo, sau đó qua phòng của mẹ cô một chuyến xem bà ổn không, sẵn tiện nói ra chuyện cô muốn ở nhà của Tịch Húc Sâm.

Phượng Vũ vân có lẽ rất ổn, khi cô đến bà đang đắp mặt nạ, trông rất thảnh thơi, thấy cô đến thì vẫy tay với cô, kéo cô xuống đắp mặt nạ chung với bà:” chú út của con về rồi hả?”.

Cô gật đầu, lựa chọn mặt nạ ngọc trai, xé ra đắp lên mặt mình:” mẹ à, ngày mai mẹ cứ về nhà ông ngoại đi, con tìm được chỗ ở rồi”.

Mẹ cô nhíu mày nhìn cô:” ở đâu, an toàn không?”.

“ tất nhiên là an toàn, con ở nhà chút út”.

Phượng Vũ vân nghe nói đến Tịch Húc Sâm thì hài lòng:” ừ, như thế thì được, chú út của con rất đáng tin hơn ba của con”, mẹ cô nói xong, sau đó lại nghĩ ra gì do quay sang cô:” hay là con lấy chú út của con luôn đi, con chen vào còn tốt hơn sau này để cho con riêng của ông ta, dù sao cả hai không có máu mủ tình thâm gì, nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài, trong nhà có ai phản đối thì để cho mẹ lo”.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio