Trạm Lam Huy Chương

quyển 1 chương 12: di tích vương triều

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đầu cơ kiếm lợi! Sarin không nghĩ tới một người Caucasus từ rừng hoang núi thẳm đi ra nháy mắt liền biến thành chạm vào bỏng tay.

- Khế ước, thù lao, ngươi nói trước một chút.

Sarin bưng chén uống nước, dứt khoát không ngẩng đầu nhìn mặt cười chán ghét của John Cera nữa.

- kim tệ, nhiệm vụ đạt được cho ngươi %. Khế ước thuê chính thức, ta giao kim tệ thế chấp, đảm bảo ở chức nghiệp giả công hội.

John Cera một hơi nói ra điều kiện.

- Ăn cơm trước đi.

Sarin đối với điều kiện rất không vừa lòng, không lập tức đáp ứng John Cera. Kỳ thật Lính đánh thuê cấp một một năm cũng không kiếm được mấy chục kim tệ, đây còn là tình huống làm ăn khấm khá. Tuy nhiên Sarin là Ma pháp sư, lại biết chế Ma pháp dược phẩm, nhiệm vụ kim tệ đối với hắn mà nói không tính là nhiều.

Chân cừu tươi mới được đặt vào một cái chậu lớn bưng lên bàn, không đợi người khác động thủ Tieta đã rút đoản kiếm từ thắt lưng ra, một chân đạp trên ghế, một kiếm chặt xuống cắt lấy nửa cái chân cừu.

Nàng như chỗ không người cầm chân cừu lên gặm, cặp mắt mọi người đều thẳng đờ. Người Caucasus thô lỗ bọn họ biết, nhưng cô gái nhìn như một đóa hoa này, khi ăn uống không có gì khác với những người dà man toàn thân lông lá.

Ngoàm... ngoàm...

Tieta cảm giác hơi nhạt, hét lớn:

- Ông chủ, không cho muối à?

- Ông chủ!

John Cera quát lớn một tiếng, Tieta giật nảy mình, trợn tròn mắt nhìn John Cera. John Cera cố nén xung động trong lòng, nghiến răng nghiến lợi hô:

- Đưa ít muối lên.

Sarin càng ngày càng hoài nghi John Cera này. Đoàn lính đánh thuê cấp bốn có được huy chương màu bạc, có cần thiết kết giao với hai lính đánh thuê vừa mới đăng ký xong không? Hắn thò tay nắm lấy nửa kia cái chân cừu, cầm lên gặm giống như Tieta.

Đám người John Cera nhìn cái chậu trống trơn, trong lòng rối rắm. Hai người kia thật sự là ngốc hay là căn bản không coi nhiệm vụ này vào mắt? Tiền thuê kim tệ, còn có chia phần, Đoàn lính đánh thuê cấp một có làm hai năm cũng không kiếm được con số này.

Lúc đĩa thịt trâu rừng thứ hai đưa lên, Tieta đã ăn xong nửa cái chân cừu, trực tiếp kéo đĩa thịt đến trước mặt, tiếp tục ăn như không có ai.

John Cera nhìn vào trong mắt, trong lòng xác định Ma pháp sư này đích thật là không cần thù lao kim tệ. Rốt cục như thế nào mới có thể nói động được hắn đây? Nếu nâng cao giá, trong lòng John Cera không cam. Ma pháp bào trên người Sarin nói rõ hắn chi là Ma pháp sư cấp một, giá này đã rất hợp lý. Nếu thêm ít nữa, hoàn toàn có thể thuê Ma pháp sư cấp ba.

Nhưng Ma pháp sư cấp ba cũng không dễ khống chế. Nếu hắn trở mặt sau khi nhiệm vụ hoàn thành, toàn bộ đội ngũ đều sẽ gặp nguy hiểm.

- Vậy ngươi ra giá đi, chỉ cần hợp lý ta đều sẽ đáp ứng.

John Cera nói với Sarin còn đang gặm chân cừu.

- Hừmm...

Sarin buông chân cừu, hắn chờ những lời này thật lâu, lúc này mới nói:

- Nếu ta nhận nhiệm vụ, tiền thù lao tính theo ngày, trả tiền trước một tuần một lần. Một ngày kim tệ, ta Tieta . Đi công hội ký khế ước, ngươi phải giao kim tệ tiền thế chấp. Nhiệm vụ đạt được ta muốn %. Nếu được, ngươi nói nội dung nhiệm vụ, nếu không được chúng ta ăn xong rồi đi.

- Ngươi cho ngươi là Đại ma pháp sư sao?

Kiếm sĩ tráng kiện trên mặt có vết sẹo nổi giận. Hắn cũng đói bụng, liên tiếp đưa lên hai món đều bị Sarin cùng Tieta bao trọn, trong lòng đang buồn bực. Nghe Sarin đưa ra yêu cầu cao như vậy, hắn không thể kìm chế bộc phát ra, vỗ bàn đứng dậy.

- Nếu ta là Đại ma pháp sư, sẽ muốn %. Bảng giá của công hội ta đã xem qua, yêu cầu quả ta thực quá phận sao?

John Cera gần như muốn hộc máu. Đại ma pháp sư quả thật có thể lấy đến % thu nhập nhiệm vụ, nhưng Ma pháp sư nho nhỏ nhà ngươi, % đều không đáng giá. Đưa ra giá cả như vậy coi như đã cao, yêu cầu của Sarin không khỏi thái quá.

- Được, ta đáp ứng ngươi.

John Cera cắn răng đáp ứng. Nếu không phải chuyện này muốn làm sau lưng người trong đoàn, làm sao hắn đáp ứng giá cả thái quá như vậy. Năm ngàn kim tệ tiền thế chấp vét sạch tích lũy của hắn, tiểu đội hắn góp năm năm mới ra số đó.

- Vậy ngươi nói xem, vì sao nhất định muốn thuê Tieta?

Sarin đã ăn no, sờ bung nhìn John Cera.

Khuôn mặt đẹp yêu dị của John Cera nổi lên một vệt đỏ ửng, thấp giọng nói:

- Nếu hiện tại ngươi muốn nghe, sẽ không thể đổi ý. Cho dù nơi này là thành Deane...

Sarin nhìn lướt qua bốn người, mỗi người đều khẩn trương nhìn hắn. Ma pháp sư cấp một cũng là nhân vật khủng bố. Trong giọng nói John Cera mang theo uy hiếp, ai biết tên trẻ người non dạ này có thể nào tức giận hay không?

Sarin tự nhiên sẽ không tức aiận. Hắn cũng là người Scotzia, từ trong xương cốt chính là tính toán của thương nhân. Yêu cầu của đối phương rất hợp lý, hắn cũng không cảm thấy tôn nghiêm bị xúc phạm.

- Được rồi, ngươi cứ nói đi. Nếu ta đã nguyện ý để ngươi thuê, ngươi còn gì để lo lắng?

Sarin có chút mất kiên nhẫn, làm lính đánh thuê thật là phiền toái, nào có thoải mái như chế tạo ma pháp dược phẩm. Tuy nhiên nếu chế tạo dược phẩm, một năm cũng chi kiếm được một ngàn kim tệ, mà còn dưới tình huống toàn bộ thành Ceylon chỉ có một học đồ. Nhiệm vụ này mỗi ngày đều có kim tệ, có thể được chia , không cần hai tháng có thể có được tiền trước kia kiếm một năm.

Pino cùng Cooke không chờ John Cera ra hiệu đã rời khỏi chỗ ngồi đi ra cửa gác.

John Cera hít sâu một hơi, thấp giọng nói:

- Là nhiệm vụ di tích, không phải công hội tuyên bố.

- Ta sớm biết mà, nếu không ngươi căn bản không cần thuê người ngoài.

Sarin vui vẻ nở nụ cười. Hắn là một lính đánh thuê gà mờ nhưng có được di

truyền của thương nhân ưu tú, cho nên hắn nhạy cảm nhận ra bí mật của John Cera. Nhiệm vụ này quả nhiên rất béo bờ, không ăn thì phí.

- Địa điểm nhiệm vụ ở trong Hỗn Loạn Chiểu Trạch, ta cần một người Caucasus thanh lý thông đạo dài bốn trăm thước, trong đó đều là khủng yêu. Chúng cấp bậc rất thấp nhưng số lượng thật lớn, chỉ có chiến sĩ Caucasus ý chí kiên định mới không bị ảnh hưởng. Đương nhiên, ma pháp cấp bảy Tinh Thần Chấn Nhiếp cũng có hiệu quả, nhưng ta thuê không nổi.

- Khủng yêu? Hiếm thấy a!

Sarin lẩm bẩm, vừa khéo có thể để John Cera nghe rõ.

John Cera cảnh giác nói:

- Đều là quái vật cấp một, ta không thể tăng thêm tiền nữa.

- Hiểu, hiểu.

Sarin tính toán, cấp bậc của Tieta ít nhất là Cao cấp Kiếm Sĩ, thậm chí có khả năng là Kiếm Sư. Đối phó với quái vật cấp một, cho dù mấy trăm con cũng không thành vấn đề. Lúc mỗi một chiến sĩ Caucasus sinh ra đều được Chiến đấu tế ti chúc phúc, miễn dịch đối với tinh thần công kích của khủng yêu. về phần vật lý công kích của khủng yêu, ba năm mươi con cũng có thể dựa vào ma pháp cố định trên ma pháp bào ngãn cản được.

Đây là một nhiệm vụ thoải mái, lần này kiếm lớn.

- Vậy còn chờ cái gì? Chúng ta đi công hội thôi.

Tieta lau miệng, buông chén đĩa sạch trơn.

- Nhưng... Chúng ta còn chưa ăn mà!

- Vì sao các ngươi không ăn?

Tieta lộ ra vẻ kỳ quái, sắc mặt của mấy người Đoàn lính đánh thuê Falcon đen giống như đáy nồi, thầm nghĩ ngươi đều ăn sạch, chẳng lẽ chúng ta uống si ó Tây Bắc?

Sau khi Tieta ăn no, người của Đoàn lính đánh thuê Falcon vội vàng ãn xong bừa cơm này, dẫn theo Sarin đi công hội làm thủ tục thuê mướn. Một Đoàn lính đánh thuê lớn nhiều người đến đâu cũng có lúc nhân thủ không đủ, thuê Đoàn lính đánh thuê cấp thấp là chuyện thường thấy. Ký kết khế ước xong, nộp kim tệ tiền thế chấp, cho dù nhiệm vụ lần này đám người John Cera chết sạch, Sarin cũng có thể nhận được bồi thường từ công hội.

Vì đề cao tốc độ đi tới, John Cera còn bất đắc dĩ mua ngựa cho Sarin cùng Tieta. Sarin cùng Tieta cũng không biết cười ngựa, tuy nhiên Sarin tinh thần lực cường đại, hơn nữa phóng ra một chút nguyên tố lực rất dễ dàng khiến cho tọa kỵ trở nên ngoan ngoan. Mà Tieta trời sinh còn có năng lực trấn an động vật, đoàn bảy người rất nhanh ra khỏi cửa thành phi về hướng Đông bắc.

Mục đích của Đoàn lính đánh thuê Falcon chính là Didie Poos. nơi này gần Hỗn Loạn Chiểu Trạch nhất, hết thảy tiếp tế tiếp viện đều có. Didie Poos cũng ở dưới sự khống chế của “Rồng và Tường vi”, từ nơi này tiến vào Hỗn Loạn Chiểu Trạch tương đối an toàn.

Bảy người mất ba ngày chạy tới Didie Poos. Sarin đã kiếm được kim tệ, đương nhiên kim tệ của Tieta cũng thuộc về hắn. Tiền giáp da của Tieta còn chưa trả.

Nhìn thấy tường thành của Didie Poos. John Cera lộ ra nụ cười. Nơi này trở nên có chút lạnh lùng, trừ nguyên nhân thời tiết, công quốc Kya Loulan xuất hiện Lục Long cùng dẫn đại bộ phận mạo hiểm giả hướng về phía Nam. Chọn lựa lúc này tiến vào Hỗn Loạn Chiểu Trạch là cơ hội trời cho. Hắn thà rằng dùng nhiều tiền cùng muốn ký khế ước ở thành Deane chính là không muốn để lại dấu vết ở Didie Poos.

Nơi này đã không có thành viên của Đoàn lính đánh thuê Falcon, John Cera vẫn không đi sâu vào thành, trực tiếp ở nơi gần cửa thành tiếp tế một ít đồ ăn thức uống, mua lều trại cho Sarin cùng Tieta rồi lập tức rời Didie Poos.

Phạm vi của Hỗn Loạn Chiểu Trạch cũng phi thường khổng lồ, vòng ngoài là vùng núi. Nếu muốn đi vào đầm lầy, cần vượt qua đường núi hơn dặm, ngựa kỳ thật không thích hợp dạng thám hiểm như vậy. Sau khi tiến vào vùng núi, mọi người đều lập tức xuống ngựa, đi bộ tiến vào. Đường cũng trở nên gập ghềnh không bằng phẳnạ, đập vào mắt là một vùng hoang vắng.

Đầu mùa đông, gió núi đã rất lạnh, ngẫu nhiên có ma thú ăn cò đi qua, cũng không thèm nhìn đội ngũ thám hiểm này. Chúng nó đối với đội ngũ thám hiểm đã quen như không có gì lạ. Ma thú ở Hỗn Loạn Chiểu Trạch thông thường có độc, ma thú bậc thấp bên ngoài lại không có giá trị, gần như chưa từng có người thám hiểm ra tay với chúng nó.

Sau khi xâm nhập dãy núi, Sarin coi như yên tâm. Rời xa thành thị, không có người theo dõi, xem ra lực chú ý của mọi người đều bị Lục Long hấp dẫn. Nhiệm vụ truy nã kia, sẽ không có người cảm thấy hứng thú chứ hả?

Tieta cùng trở nên quen thuộc với người của Đoàn lính đánh thuê Falcon, Sarin từ đầu đến cuối vẫn thế, chỉ yên lặng quan sát Đoàn lính đánh thuê này. Mặc dù đã ký khế ước ở công hội, Sarin vẫn cẩn thận vạn phần. John Cera này có thể giấu đoàn trưởng đến Hỗn Loạn Chiểu Trạch, vị tất sau khi kết thúc thám hiểm sẽ tiêu diệt hắn cùng Tieta.

Người của Đoàn lính đánh thuê Falcon cùng đang quan sát Sarin. Mấy người bọn họ thật vất vả tìm được cơ hội này, trong lúc vội vàng chỉ có thể lâm thời thue Tieta, thuận tiện thuê đến một Ma pháp sư càng thêm phí tiền.

Bình thường mà nói, Ma pháp sư phi thường được hoan nghênh. Trừ giá cả đắt đỏ, tác dụng của họ ở Đoàn lính đánh thuê hết sức quan trọng. Cho dù là Ma pháp sư cấp một, sức chiến đấu cũng gần bằng Kiếm Sư có kiếm khí. Hơn nữa kiếm khí của sơ cấp Kiếm Sư không thể rời cơ thể, so với Ma pháp sư thì công kích kém đa dạng hơn nhiều.

Trong phần đông hoàn cảnh phức tạp, lực sinh tồn của Ma pháp sư vẫn là mạnh hơn một chút.

Biểu hiện của Sarin khiến mọi người hết sức vừa lòng. Hắn không có ngạo mạn của một Ma pháp sư, trừ ít lời ra thì gần như không mang phiền toái cho mọi người. Trong khi đi ở đường núi gập ghềnh, Ma pháp sư trẻ tuổi này chưa từng kêu khổ. Đó là một Pháp sư chính quý, tố chất thân thể rất tốt, cũng có lẽ là có truyền thừa.

Trong lòng mọi người gán cho Sarin một định nghĩa, cũng dần trở nên yên tâm.

Sarin cũng không phải không có nguyên nhân. Khẩu âm của hắn rất rõ ràng, nếu như là người từ vùng duyên hải phương Bắc tới, giây lát là có thể nghe ra hắn xuất thân từ thành Ceylon. Nói nhiều tất có sai lầm, trao đổi nhiều với những người này, khó tránh khỏi lộ ra sơ hở. Vạn nhất trên tay đối phương có lệnh truy nã, không cần bao lâu liền có thể đoán ra thân phận chân thật của hắn.

Tieta tùy tiện càng dễ dàng thu thập tình báo hơn so với hắn. Vài ngày ở chung, Sarin đã biết mục tiêu cuối cùng của chuyến đi này. Đó là di tích của một vương triều thứ hai.

Trước khi Tự Nhiên Nữ Thần ngã xuống, Myers đại lục từng bị nhân loại thống nhất bốn lần. Vương triều thứ hai cách hiện tại đã gần hai vạn năm, đó là một niên đại Ma pháp huy hoàng dị thường, nhưng lại không có bao nhiêu di tích lưu truyền tới nay. Mỗi lần thống nhất đại lục, chiến hỏa đều sẽ hủy diệt dấu vết của rất nhiều văn minh.

Mỗi kiện ma pháp đạo cụ của thời đại vương triều thứ hai đều là thứ tốt, lấy ra không kiện nào thấp hơn một vạn kim tệ. Di tích nhỏ tới đâu, nếu như có liên quan tới Ma pháp sư đều đủ khiến cho đội ngũ này phất nhanh.

Nếu vận khí tốt, mỗi người trong đội đều có thể kiếm được mười mấy vạn kim tệ. Từ đây nghi hưu, về quê nhà xây tòa thành mua tước vị, không cần phải sinh sống dưới mũi đao bóng kiếm. Mà Sarin thì sao, số tiền này đủ khiến hắn kiên trì đến trở thành Ma pháp sư cấp bốn, chạy tới Tần Nhân đế quốc an tâm tu luyện. Tieta có thể mua được đủ trang bị, lương thực trở về thôn trợ giúp tộc nhân. Có lẽ số kim tệ này có thể sáng tạo một bộ tộc cường hãn mới, thậm chí người của thôn này có thể được sự ưu ái của một công quốc nào đó.

Thế giới này, chỉ có lực lượng là không đủ, còn phải có tiền. Người Scotzia sớm hiểu được đạo lý này, cho nên trên toàn đại lục bọn họ có hãng buôn nhiều nhất, ngân hàng lớn nhất, chế độ lính đánh thuê thông dụng nhất.

Đe quốc này, người có tiền nhất chính là hoàng đế bệ hạ. Cho dù miễn tất cả thuế thu của nông dẫn, hắn cũng là người giàu có nhất trên đại lục.

Nghe nói nhiệm vụ lần này là di tích vương triều thứ hai, Sarin cũng hiểu được vì sao John Cera không đi thuê một vị Thần thuật sư. Thời đại vương triều thứ hai, hoàng đế thống nhất đại lục thiên về ma pháp, không tín ngường Thần linh, mức độ cực đoan vượt qua Tần Nhân đế quốc hiện tại. Nếu Giáo đình biết được loại di tích này, khẳng định sẽ hoàn toàn tiêu hủy hết thảy nơi này.

Vương triều thứ hai cũng được xưng là “Độc thần vương triều”.

Sarin cũng mặc kệ tín ngường của chúng Ma pháp sư hai vạn năm trước, hắn chi nghĩ nếu như có thể kiếm được Ma pháp đạo cụ của vương triều thứ hai, trong vòng vài năm cũng không cần phải bôn ba nữa.

Đi được sáu ngày, trong núi bỗng nhiên có tuyết rơi. Tuyết này rất nhỏ và dày khiến đường đi trở nên lầy lội, mọi người không thể không bỏ ngựa. Đường nơi này bắt đầu hẹp mà nguy hiểm, rất nhiều nơi đều dán sát vách đá cao, ngựa căn bản không thể thông qua.

Tieta còng hành lý của mình và Sarin, vật phẩm của đám người John Cera thì do Pino cùng Cooke còng. Sarah đeo mặt nạ đi trước dò đường, cung tiễn thủ Lucas đoạn hậu. Tốc độ đoàn người cũng không giảm bớt ngược lại nhanh hơn không ít.

Tới khi trời chạng vạng, phía trước xuất hiện một dãy núi vắt ngang, Sarah đột nhiên ngừng lại phát ra hai tiếng chim hót ngắn ngủi.

Toàn bộ đội ngũ nhanh chóng ẩn nấp, rất nhanh thấy Sarah trở về.

- Chuyện gì xảy ra?

- Gặp phải Kên kên.

Sarah đeo mặt nạ, không nhìn thấy biểu tình nhưng thanh âm rõ ràng là lo lắng.

- Ngươi có bị thương không?

John Cera trở nên cẩn thận.

- Là kên kên?

Tieta không hề tâm cơ hỏi.

John Cera do dự một chút, trong lòng thầm nghĩ dù sao sau lần này là có thể thoát ly khỏi Đoàn lính đánh thuê, kim tệ tiền thế chấp kia không cần cũng không sao cả. Tiết lộ một chút tư liệu, còn có thể biểu lộ ra đủ thành ý đối với Ma pháp sư nhìn không ra sâu cạn kia. Nghĩ đến đây, hắn đáp lời:

- Kên kên cũng là danh hiệu của một cái Đoàn lính đánh thuê, tuy nhiên bọn họ rất ít tiếp nhận nhiệm vụ bình thường. Đoàn lính đánh thuê giống như kên kên ăn xác thối, sẽ theo dấu mạo hiểm giả xuất hiện nguy hiểm, thẳng đến khi bọn họ tử vong. Như vậy, chúng có thể chiếm được tài phú của mạo hiểm giả, còn không vi phạm quy tắc của chức nghiệp giả công hội.

Sarin suy nghĩ một chút. Quả nhiên như thế. Trừ khi trong thời gian chiến tranh, giừa những Đoàn lính đánh thuê khác nhau không có nghĩa vụ viện trợ lẫn nhau. Ngươi không thể tập kích một Đoàn lính đánh thuê đã đăng ký nhưng lại có thể khoanh tay đứng nhìn khi bọn họ gặp nguy hiểm.

- Kên kên là Đoàn lính đánh thuê cấp mấy?

Sarin rốt cục lên tiếng.

- Cấp bốn. Sarah, ngươi nói tiếp đi.

John Cera bị Tieta cắt ngang, cũng không nói ra quan hệ giừa Đoàn lính đánh thuê Falcon cùng Kên kên. Hắn không sợ Đoàn lính đánh thuê Kên kên, tuy nhiên nhiệm vụ lần này nói thế nào cũng không thể để người của Kên kên biết. Đã là mùa đông, người nào còn chạy loạn ở vùng đất này, còn để người của Kên kên theo dòi.

- Ba tiểu đội Kên kên, hẳn là đều biên chế đủ người. Ngoài ra còn có hai nhóm người, trong đó một đám là chạy trốn, một đám khác là đuổi giết. Ta không thể phán đoán nhân số của bọn họ.

- Chúng ta có thể đi vòng không?

- Không thể. Người chạy trốn đã tiến vào đường hầm, đây là con đường chúng ta tất phải trải qua.

- Chết tiệt.

Năm người của Đoàn lính đánh thuê Falcon sắc mặt ngưng trọng. Chờ lâu ở nơi này là không được, mùa đông Hỗn Loạn Chiểu Trạch hung hiểm vô cùng, ma thú bậc cao đói khát càng thêm đáng sợ.

- Pháp sư Meilin, ngươi có ý kiến gì hay không?

John Cera quay đầu lại hỏi Sarin.

- Bản đồ.

Sarin trả lời phi thường ngắn gọn.

John Cera có chút đau lòng, thanh lý một mảnh đất, lấy bản đồ trải ra. Đây là một tấm bản đồ Hỗn Loạn Chiểu Trạch kỳ càng ti mi, John Cera chỉ vào góc dưới bên trái nói:

- Đây là đường hầm chúng ta phải thông qua.

Sarin mỉm cười, hắn thi triển một cái Ma pháp trí nhớ. Đó là một cái Ma pháp cấp không thuộc tính, chỉ cần đủ tinh thần lực là có thể sử dụng. Trước tiên nhớ kỳ bản đồ, Sarin mới tính toán độ dài của đường hầm.

Độ dài khoảng mười hai dặm, Sarin chần chờ nói:

- Nếu gặp phải những người này, các ngươi nắm chắc thắng lợi lớn bao nhiêu?

- Ta chỉ không nắm chắc tiêu diệt toàn bộ.

John Cera thấy Sarin hiểu được ý của mình, cũng không che giấu sát khí trong lòng. Sarin cùng Tieta sẽ không khắp nơi tuyên dương nhiệm vụ lần này, nhưng bất kể như thế nào cũng không thể để người quen thuộc biết được.

- Tiểu đội của Đoàn lính đánh thuê Kên kên phối hợp như thế nào?

Sarin cẩn thận nhớ lại sổ tay lính đánh thuê nhớ bằng Ma pháp trínhớ, trong lòng tìm kiếm mấu chốt vấn đề.

- Năm hai phối hợp, Kiếm sĩ giáp nặng, cung tiễn thủ, thích khách, thương kiếm sĩ, còn có Thần thuật sư.

- Không có Ma pháp sư?

John Cera cười khổ, không trả lời câu hỏi này. Trong lòng hắn thầm nghĩ, Ma pháp sư cũng không phải khoai tây, tùy tiện có thể đào ra từ đất. Đoàn lính đánh thuê Falcon quy mô một ngàn người của hắn hiện giờ cũng chỉ có ba Ma pháp sư, cấp bậc cao nhất là cấp ba.

- Ta có thể thi triển một cái sương mù mê hoặc bán kính rộng ba mươi thước, có thể duy trì hai giờ. Chúng ta dựa theo tốc độ bình thường thông qua, ở trong đường hầm ta sẽ dùng thêm một cái Huỳnh Quang Thuật, mọi người có thể có phạm vi thị giác khoảng mười thước, sẽ không bị địch nhân đánh lén. Đương nhiên nếu đối phương có Ma pháp sư thì khó nói.

- Huỳnh Quang Thuật?

Cho tới giờ John Cera chưa từng nghe nói qua ma pháp này, Chiếu Minh Thuật thì ngược lại thường nghe nhắc tới.

- Là Ma pháp hệ thủy cấp, chế tạo ánh sáng rất tối, thích hợp che giấu ở những hoàn cảnh như huyệt động, dưới nước. Tuy nhiên ta không thể cam đoan bí mật trăm phần trăm, nếu bị người phát hiện các ngươi phụ trách cung tiễn thủ của đối phương, ta đủ nắm chắc tiêu diệt thích khách.

Sarin trấn định nói, kỳ thật trong lòng cũng không chắc chắn. Dù sao kinh nghiệm chiến đấu phi thường ít, chỗ dựa duy nhất chính là nghe nói đối phương không có Ma pháp sư.

Chỉ cần không gặp phải Ma pháp sư, dưới tình huống đánh lén giết chết hai thích khách rất dễ dàng.

John Cera mừng rỡ. Hắn chính lo lắng khi xung đột thích khách của đối phương chạy mất. Ở trong huyệt động tối tăm, thích khách am hiểu ẩn nấp là phiền toái nhất, may mà thuê một tên Ma pháp sư, nếu không hiện tại chính là tiến thối lưỡng nan.

- Vậy thì đi vào, Pháp sư Meilin, xin chuẩn bị ma pháp đi. Lucas. ngươi cùng ta đến phía trước. Tieta, phiền cô cùng Sarah đoạn hậu. Cooke, ngươi bảo hộ Pháp sư Meilin. Lần này cần dựa vào Pháp sư mới được, bất cứ kẻ nào ý đồ đến gần Pháp sư ngươi cứ việc giết chết, không cần băn khoăn.

John Cera cố ý nhắc nhở Cooke. Dù sao bọn họ có khả năng sẽ gặp người quen, một khi chần chờ, có thể Ma pháp sư sẽ gặp nguy hiểm. Ở Đoàn lính đánh thuê Falcon. chỉ có nhiệm vụ trọng yếu mới để Ma pháp sư ra tay, bình thường đều tốn tiền nuôi dường. Mọi người đã quen bảo hộ Ma pháp sư, coi Ma pháp sư thành trung tâm chiến đấu.

Sarin không phản đối. Vô Hình Thuẫn cố định trên ma pháp bào, nhanh nhất cùng cần một aiây mới phóng ra được, vĩnh viễn không đạt tới trình độ thuấn phát.

Thuấn phát - chính là chỉ một ma pháp có thể chuẩn bị, phóng thích và hoàn thành trong thời gian ngẳn nhất có thể. Tốc độ bình thường là / giây, nhanh hơn vài lần so với phóng ra kiếm khí.

Ma pháp sư mài cho tới cấp bốn mới có thể có ma pháp phòng ngự thuấn phát thứ hai - Bãng Văn Khải Giáp. Trước đó, đều bắt đầu phòng ngự bằng Vô Hình Thuẫn của phong hệ, sau đó mới chồng chất thêm thạch hóa da thịt tốc độ khá chậm hoặc là Hỏa Diễm Hoàn không quá ổn định. Thủy Văn Thuẫn mà Sarin ít lưu ý còn chưa nghiên cứu rõ ràng, tốc độ phóng thích còn chậm hơn ma pháp cố định.

Sắc trời dần tối, Sarin bắt đầu chuẩn bị ma pháp. Sương mù mê hoặc là ma pháp thủy hệ cấp, hắn luyện tập rất ít, cũng chỉ vẻn vẹn dùng ba aiây phóng ra. Lấy hắn làm trung tâm, sương mù u ám lan tràn bốn phía, rất nhanh mở rộng tới phạm vi đường kính thước.

Chờ sau khi ma pháp hoàn thành và ổn định, Sarin mới bắt đầu chuẩn bị ma pháp thứ hai - cấp Huỳnh Quang Thuật. Hắn học tập ma pháp này cũng là bất đắc dĩ. Chiếu Minh Thuật quang hệ cùng Hỏa Diễm Thuật hỏa hệ hắn đều không thể học tập, Hắc Ám Thị Giác là đại ma pháp cấp sáu trở lên, với hắn mà nói lại càng xa xa không hẹn. đành phải tìm đến ma pháp ít lưu ý này để đối phó.

Cũng may Huỳnh Quang Thuật có được chỗ tốt mà Chiếu Minh Thuật không bằng. Tuy rằng khá tối nhưng gần như không gây nên ma pháp dao động, sẽ không làm người khác cảnh giác.

Lúc sương xám lan tràn, trái tim của đám người Đoàn lính đánh thuê Falcon đều treo lên cổ họng. Bởi vì thị giác trong nháy mắt gần như mất tác dụng, bọn họ không chỉ không nhìn thấy gì mà còn không nghe được tiếng hít thở của Sarin và Tieta.

Chỉ có khi vận chuyển kiếm khí, mọi người mới có thể mơ hồ cảm giác được sự tồn tại của hai người này. Tuy nhiên đám người John Cera là lính đánh thuê lâu năm, từng gặp nhiều Ma pháp sư, những thứ cảm thụ đến chưa chắc đã là chân thật. Nếu lúc này Ma pháp sư trẻ tuổi làm khó dễ, trong vùng sương mù này chỉ có phạm vi công kích mới có một chút ý nghĩa.

Bản thân Sarin cũng không bị sương mù mê hoặc, hắn rõ ràng thấy được biểu tình của năm người Đoàn lính đánh thuê Falcon. trong lòng cười thầm. Lão tử chính là muốn ra oai phủ đầu các ngươi một chút, tránh cho các ngươi trở mặt sau khi nhiệm vụ thành công.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio