Chương :
Cô không tin không có người quản được Phong Hàng Lãng! Ở Phong gia, quản gia Mạc và dì An đều vô cùng che chở anh ta. Đối với hành vi xem thường chị dâu là cô, còn mắt nhắm mắt mở.
Có lúc bọn họ còn dám có ý thông đồng khiến cô khó mà mở miệng được!
Xem ra việc khó khăn này đành phải nhờ đến chú cảnh sát thi, đúng là làm việc có hiệu quải Lúc điện thoại reo lên lần nữa, Tuyết Lạc trực tiệp tắt luôn.
Cô muốn xem xem, Phong Hàng Lãng có tức đến mức dám xông vào lâu ký túc xá nữa không!
Anh ta dám xông vào, sáng ngày mai chắc chắn sẽ bị mời lên cục công an uông nước trà!
Tôi thích nhất là được lên trang đâu đây!
Thấy Tuyết Lạc quyết tâm mặc kệ, Efto Hàng Lãng có thể sẽ xông vào khu ký túc xá nữ, sau đó có khả năng được mời tới cục cảnh sát uống trà, Viên Đoá Đoá có chút không nhân tâm.
Dựa vào địa vị và bôi cảnh gia đình giàu có của Phong Hàng Lãng, chú cảnh sát có lễ không quá gây khó, dễ cho anh ta, nhưng nếu để kệ Tuyết Lạc náo loạn thê này, dư luận xã hội cũng đủ đề quấy nhiều anh ta.
“Tuyết Lạc, tớ xuống lầu xem thế nào.
Nói không chừng không phải là Phong Hàng Lãng đâu. Hoặc có thể là… Phương Diệc Ngôn đầy.”
Mặc dù nói Viên Đoá Đoá cho rằng phải đến % là Phong Hàng Lãng, nhưng cô vẫn phải viện cớ đường đường chính chính để ra ngoài ký túc, xông xuống dưới lầu.
Ở cửa chính của khu ký túc nữ, Viên Đoá Đoá nhìn thấy Phong Hàng Lãng.
Quần áo thể thạo hơi bó, bao bọc lầy thân thể rắn chắc, khoẻ mạnh của Phong Hàng Lãng, khiến thân hình của nam nhân ây như toả ra mị lực mà cũng rất phong tình. Anh dựa nửa người vào khung cửa, uễ oải nhưng lại có một khí thê cuông dã, gian tà.
Viên Đoá Đoá nhìn mà xuât thân.
Người đàn ông vừa anh tuân, lại vừa nhiều tiền vẫn luôn thu hút mọi ánh nhìn của phụ nữ. Huồng hồ là những cô gái chớm biết yêu, lại càng không chịu được mị lực nửa quân tử, nửa gian tà của Phong Hàng Lãng.
“Phong Nhị thiếu, là anh sao? Tội.. Cả nhà tải app truyện hola nhé!
Tôi liền lên lầu gọi Tuyết Lạc xuống.”
Từ lúc bị Phong Hàng Lãng cưỡng ép khiêng lên xe, Viên Đoá Đoá mỗi khi nhìn thấy Phong Hàng Lãng, trái tim sẽ không kìm được mà đập mạnh.
Tim đập thình thịch, đây chính xác là câu dùng để hình dung trái tim của những nữ sinh mới biết yêu!
Nhưng Viên Đoá Đoá biết rõ ràng, nêu Phong Hàng Lãng là Đường Bá Hỗ phong lưu đa tình, anh ấy nhất kiến chung tình xông vào Hoa Phủ cũng chỉ vì Thu Hương, mà không phải là vì Thạch Lưu tỷ, người mang những khiếm khuyết.
“Viên tiểu thư, đợi đã.” Phong Hàng Lãng nhẹ giọng lên tiếng.
Viên Đoá Đoá có chút thụ sủng nhược kinh, cô đảo mắt nhìn anh nhưng lại cảm thấy mình thật nhỏ bé: “Phong tiên sinh, anh còn gì cân phân phó sao?”
“Chúng ta cùng kết bè đi!” Phong Hàng Lãng đề nghị.
“Phong tiên sinh, thật xin lỗi. Tôi có nguyên tắc riêng của mình. Tuyết Lạc là bạn của tôi, tôi sẽ không. Am. bất kỳ chuyện gì bán đứng cô ây.” Viên Đoá Doá khéo léo cự tuyệt lời mời của Phong Hàng Lãng.
“Nguyên täc của cô không phải là đi ngược lại với gia đình êm âm, vợ chồng thuận hoà đấy chứ?” Phong Hàng Lãng hỏi ngược lại.
Ba phút sau, hai người đi đến một hiệp nghị đây quân tử, Viên Đoá Đoá hừng hực khí thê chạy lên phía lầu trên của khu ký túc.
Thực ra sau khi Viên Đoá Đoá rời đi, Tuyết [ Lạc cũng từng nhìn xuống từ cửa số trong phòng nhưng không nhìn thây xe của Phong Hàng Lãng ở cửa chính khu ký túc. Lẽ nào thực sự không phải là Phong Hàng Lãng.
Nhưng nếu đúng là Phong Hàng Lãng, Tân Tuyết Lạc nghĩ là mình thực sự cân báo cáo với đội bảo vệ.
Đã muộn thế này rôi, lại còn là khu ký túc xá nữ, sao có thê tủy tiện để một tên đàn ông nửa đêm nửa hôm xông vào chứ?
Hơn nữa, Phong Hàng Lãng cũng không có lí do vì cô mà đên tận trường học! Làm phức tạp mọi chuyện như thê chỉ vì muốn dây dưa với Lâm Tuyết Lạc?
Dường như có chút không thể nào!