Chương :
Nói chuyện một cách nghiêm túc, nhưng động tác của Phong Lập Hân lại không hễ nghiêm túc. Khắp người Tuyết l Lạc từ trên xuông dưới gân như đều bị anh ấy xoa nắn một lượt.
“Lập Hân, em thây việc đầu tiên anh nên làm đó là phôi hợp điều trị. Hiện Hàng Lãng đã liên hệ với khoa bỏng của Bệnh viện Đa khoa Massachusetts, nơi rất có uy tín và chất lượng.”
Tuyết Lạc là người vừa thông minh lại vừa nhanh trí. Cô cảm thây bầu không khí này rất tốt nên lập tức thay đổi chủ đề, nhắc đến việc đưa Phong Lập Hân ra nước ngoài điều trị.
Phong Lập Hân im lặng một lúc, lại cắt ngang ánh mắt của Tuyết Lạc đang nhìn thẳng vào mặt mình, giam cầm cơ thể cô trong lòng.
ĐÀ đúng rồi, Tuyết Lạc, lúc trước em nói em và Hàng, Lãng… là thế nào?
Nghe nói nó nhốt em lại, em còn tức giận nó không?” Phong Lập Hân lại đò hỏi.
Tuyệt Lạc buôn bã, lắc đầu nguây nguậy: “Em giận cậu ây, nhưng em cũng hiểu cậu ây. Em biết là cậu ấy lo lăng cho sự an toàn của anh nên đã kìm nén cảm xúc của chính mình. Đôi khi cậu ấy sẽ làm điều gì đó mất kiểm soát. Điêu đó không thê tránh khỏi. “
Sắc mặt Phong Hàng Lãng sa sầm, không ngờ người phụ nữ này lại chu đáo hiệu người khác như vậy.
Không tự chủ, Phong Lập Hân ôm chặt lây cô hon, gặm lên má của cô thì thào nói: “Tuyết Lạc… em thật tết.”
Tuyết | Lạc có chút ngượng ngùng và xâu hỗ trước sự thân mật nhiệt tình của anh ấy, cô nhẹ nhàng ngăn lại: “Lập Hân, anh đừng như vậy!”
Người lái xe Tiểu Tiền vẫn đang lái xe, Tuyết Lạc hiển nhiên cảm thấy rằng n -Royce trượt một vòng cung hình chữ “S”.
“Khu khu!” Sau hai tiếng ho cảnh báo, tài xế Tiểu Tiền đã lái trở lại đường thẳng bình thường.
Đột nhiên, điện thoại di động vang lên, không phải là của Tuyết Lạc, cũng không phải là của tài xé Tiểu Tiên, mà là của Phong Hàng Lãng.
“Sao điện thoại của Phong Hàng Lãng lại ở trên xe?” Tuyết Lạc nghỉ ngờ hỏi.
Em có như vậy sao?
Đúng vậy, sao điện thoại của Phong ) Lãng lại ở trên xe?
Đây rõ ràng là một kẽ hở vô củng rõ ràng. Chỉ là Tuyết Lạc trong sáng lại không nghĩ đên sự vô hình đó.
Cô không biết Phong Lập Hân dùng điện thoại của hãng nào, lại càng không biết anh ấy cài nhạc chuông như thê nào, nhưng cô đã quen với điện thoại và nhạc chuông của Phong Hàng Lãng. Mà đây rõ ràng là điện thời di động của anh, trong: hầu hết các trường hợp, chỉ được sử dụng đề giữ liên lạc với Phong gia.
Nhưng bây giờ lại có thêm một người gọi điện đến làm phiền. Có nghĩa là, người đang gọi điện thoại đến chính là Diệp Thời Niên.
Không cần đoán cũng biết, chắc hẳn có liên quan gì đó đến người phụ nữ độc ác Lam Du Du. Không biệt Diệp Thời Niên lại bị cô ta dùng bùa mê thuốc lú gì mê hoặc rồi.
Phong Hàng Lãng mặc một bộ đồ da cho nên cảm thầy không thoải mái lắm. Mục đích của anh chỉ là thông báo với cả trường đại học Thân Thành, Tuyết Lạc thuộc quyền sở hữu của anh. Tránh cho đám hoa lá ngoài kia làm phiền đến người phụ nữ của Phong Hàng Lãng anh.
“Tiểu Tiền, phu nhân hỏi cậu đó, tại sao điện thoại của Hàng Lãng lại ở trên xe?” Phong Lập Hân quảng lỗ hở này cho tài xế Tiểu Tiền.
Tiểu Tiền đột nhiên đồ mồ hôi trán, Nhị thiếu gia, anh muốn trêu chọc vợ mình thì thôi đi, anh lại còn lôi cả người vô tội xuống nước. Tôi chỉ là một người lái xe mà thôi, anh cho rằng mọi người đều có bộ não linh hoạt như anh sao?
Tiểu Tiền suy nghĩ nửa ngày trời, vẫn không nghĩ ra lỷ do gì đề lừa phu nhân Tuyết Lạc.
Cũng không thể nói với phu nhân thật ra Đại thiêu gia Phong Lập Hân đang ở trên xe chính là Nhị thiêu gia Phong Hàng Lãng đóng giả được.