Chương :
Nó không những không đàn hồi mà còn bị biên dạng. Bức ảnh hôm thứ sáu Phong Lập Hân rõ ràng là mạnh khỏe hơn Phong Lập Hân trong những bức ảnh trước đó! Và dáng người vạm vỡ này rất khỏe mạnh và bình thường! Hơn nữa động tác của người này không thể nào phục hồi nhanh nhẹn như vậy chỉ trong vài tháng!”
Phương Diệc Ngôn một hơi giải thích đàn ông khỏe mạnh bình thường?
Cái quái gì đang xảy ra thế này? Cảm giác thật kì dị giỗng như là đang nghe D Me, nghìn lễ một đêm vậy!
“Anh biết em hiện tại không thể chấp nhận nổi, và cũng không dê dàng tin tưởng chuyện này. Nhưng tất cả những điêu anh vừa nói đêu là sự thật!”
Biết Tuyết Lạc sẽ không dễ dàng tin tưởng mình, Phương Diệc Ngôn lại lây ra một xấp ảnh từ túi đeo vai, trong đó có những bức ảnh giải phẫu da trước và sau khi bị bỏng.
“Vị bác sĩ có thẳm quyền của khoa Bỏng cho biết, sau khi da của một người bị lửa đốt, trong vòng vài tháng, độ đàn hỏi của da sẽ rất kém.
Nó không những không đàn hồi mà còn bị biên dạng. Bức ảnh hôm thứ sáu Phong Lập Hân rõ ràng là mạnh khỏe hơn Phong Lập Hân trong những bức ảnh trước đó! Và dáng người vạm vỡ này rất khỏe mạnh và bình thường! Hơn nữa động tác của người này không thể nào phục hồi nhanh nhẹn như vậy chỉ trong vài tháng!”
Phương Diệc Ngôn một hơi giải thích rất nhiều, bao gồm cả những suy luận và những phân tích mang tính chuyên môn, cuôi cùng tông kêt một câu: “Vậy nên, người đàn ông tới đón em chiều thứ sáu tuần trước căn bản không phải là Phong Lập Hân người bị bỏng lửa kia.”
Tuyết Lạc hoàn toàn choáng váng, cô nhìn những bức ảnh trước sau của người bị bỏng và một số báo cáo nghiên cứu vệ phân tích vết bỏng da chuyên nghiệp mà cô không thê phân biệt ngay được.
“Tuyết Lạc, anh biết em vẫn không thể tin những lời anh nói. Nhưng em hãy cần thận nhớ lại Phong Lập Hân mà em đã gặp, trước sau có phải là có gì đó không bình thường?”
Phương Diệc Ngôn khẩn trương truy hỏi.
Tuyết Lạc rơi vào trầm tư, thật lâu sau mới ngâng đầu lên, bất an và ngập ngừng hỏi: “Nếu người đó TUng phải là Phong Lập Hân thì là ai?
“Anh nghi ngờ chính là Phong Hàng Lãng!” Phương Diệc Ngôn quyết đoán trả lời.
“Phong… Phong Hàng Lãng?” Tuyết Lạc hoàn toàn khiếp sợ. Làm sao có thê là Phong Hàng Lãng? Sao có thể là anh ta?
Có cả trăm ngàn lí do hình thành lên trong tâm trí -qTuyết Lạc, nhưng cô vân không thê hiểu tại sao lại là Phong hàn Lãng?
“Anh nghỉ ngờ Phong Hàng Lãng giả làm Phong Lập Hân đề lừa gạt eml Hiện tại, loại mặt nạ da người đó ở Mỹ đã phát triển ra một cảnh giới cổng nghệ sinh học giống như người thật Huống hồ Phong Lập Hân hiện tại còn là một người bị bỏng do lửa.
đốt, giả dang làm anh ta lại càng dễ dàng hơn!”
Phương Diệc Ngôn sợ Tuyết Lạc không tin bèn phân tích thêm cho cô nghe. Trên thực tê, anh không quan tầm Phong Lập Hân hôm thứ sáu có phải là Phong Lập Hân thật hay khôit” điêu anh lb lắng nhất là Tuyết Lạc bị cái người đóng giả Phong Lập Hân, Phong Hàng Lãng kia trêu đùa!
Tuyết Lạc một lần nữa lại rơi vào trầm tư.
Thật ra, Tuyết Lạc cũng đã hoài nghị, tại sao Phong Lập Hân mà dì An và quản gia MS nhắc tới lại khác với Phong Lập Hân mà cô mỗi lần gặp đến vậy?
Dì An nói rằng tình trạng của Phong Lập Hân nghiêm trọng đến mức phải dùng đến máy thỏ để duy trì sự sông, nhưng Phong Lập F Hân mà cô gặp lại khỏe đến nỗi có thể động tay động chân với cô?