Chương :
Áo lông dê dệt hở cổ chiết eo mềm mại, vừa năng động vừa hợp với quần Halen, đến cả quân lót bên | trong cũng vừa khít, Tuyết Lạc thật sự rất thích bộ đồ này.
Không giống đồ đi làm của phụ nữ vừa cứng nhắc vừa cô hủ, lại không giông đồ trẻ con của sinh viên, rất năng động lại thoải mái.
“Mắt nhìn của Na thật tốt, bộ đồ này rất hợp với cô.”
Đợi đến khi Tuyết Lạc mặc xong đồ, Phong Hành Lãng gallant. bước vào phòng thay đồ, ôn nhu mở vòng tay, từ phía sau ôm lấy eo Tuyết Lạc.
Tuyết Lạc vốn muốn trốn tránh nhưng không tránh được đôi tay như sắt thép của người đàn ông. Anh ta luôn như vậy, dùng sức mạnh giam cầm sự phản kháng của cô.
“Người tên Na kia cũng rất hợp với anh.”
Không biết vì sao, Tuyết Lạc buột miệng nói ra một câu đầy vị chua, cái gọi là “thích hợp” đương nhiên là có nghĩa khác.
“Khẩu vị của tôi cũng không nặng đến mức đó.”
“Không tiêu hóa nồi!” Phong Hành Lãng lại bổ sung thêm một câu.
“Còn có người phụ nữ nào mà Phong Hành Lãng anh không tiêu hóa nỗi?”
Tuyết Lạc nói móc một câu.
“Tôi thật sự không có đam mê ở phương diện đó!” Phong Hành Lãng mồ nhẹ một cái lên mặt của Tuyết Lạc.
“Phong Hành Lãng, anh không ra vẻ thì sẽ chết à? Cô ây đã hiểu rò anh như lòng bàn tay như vậy rồi…
Tuyết Lạc thật không mở miệng nói được câu: Phong nhị công tử nhà anh cũng không ít lân bị Na nhìn hết sạch rôi đi? Còn dám ở trước mặt cô giả vờ đơn thuần?
“Cô ta giống tôi, cũng có một cây gậy như vậy! Tôi thật sự không muôn tiêu hóa cô ta đâu!”
Phong Hành Lãng gác cằm lên vai Tuyệt Lạc, dùng mây cóc râu lún phún ở bên mắt cọ vào má cô hưởng thụ sự mêm mại của cô.
Cũng có một cây gậy như vậy? Ý vậy là sao?
Chẳng lẽ…….. chẳng lẽ Na là đàn ông? Nhưng cô ây rõ ràng có bộ dáng của phụ nữ?
“NG. GO IV. SỐ dV.. CÔ âyà…… người chuyền giới? Hay là nam giả nữ?” Tuyết Lạc kinh ngạc hỏi.
“Đừng nói khó nghe vậy! Cô ây là người song tính, trời sinh! Thực ra nói chính xác thì nên gọi là song tính phát dục dị dạng/”
“Trời sinh?” Tuyết Lạc bị làm cho kinh ngạc.
“Cô ấy rất nỗ lực. Làm việc nghiêm túc, rât trung thành, nên tôi vẫn giữ cô ây lại”
“NHữHG Nhựng tôi rõ ràng nhìn thây cô ậy…… cô ây là một người phụ nữ a! Đên cả giọng nói, cũng là kiêu ôn nhu của người phụ nữ, căn bản nhìn không ra cô ây có chút dầu vết nào của đàn ông.
“Cô lột quần của cổ ra là biết ngay thôi! Chuyện này Diệp Thời Niền làm rôi!”
Diệp Thời Niên từng làm qua, ý chính là anh ta từng lột quân của Na ư?
Cũng đã nhìn qua cây gậy đó?
Tuyết Lạc đương nhiên biết rằng không thể dùng ánh mắt phân biệt để nhìn Na nhưng cô thực sự quá mức hiếu kỳ. Bởi vì cô không tin một người phụ nữ đẹp như vậy lại là người song tính trời sinh.
Đánh chết cô cũng không tin! Trừ phi thật sự giống như Diệp Thời Niên lột quần của Nà ra tận mặt nhìn thấy.
Đương nhiên, Tuyết Lạc tuyệt đối không thể thô bạo như Diệp Thời Niêm làm ra chuyện đó.