Triệu Hoán Thần Binh

chương 459: nhặt được mấy quả

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhân loại cùng Dị Ma tộc thường có tranh đấu. Chỉ có điều những cuộc chiến tranh thật sự với mô lớn lớn cũng không nhiều.

Phía bên nhân loại biết, nếu như Độc Cô gia muốn, tiêu diệt Dị Ma tộc chỉ là chuyện động một ngón tay. Phần lớn chính là muốn người Độc Cô gia ở dưới Thiên Tội Uyên rèn luyện. Tuy rằng Dị Ma Nhân không biết thế giới phía trên có Độc Cô gia đáng sợ, nhưng biết trong nhân loại thỉnh thoảng cũng gặp phải cường giả siêu cấp. Bọn họ cũng không dám làm loạn. Cho nên trăm ngàn năm qua đều duy trì trong trạng thái này.

- Nghe nói là bọn họ không thấy thần linh đâu nữa, muốn ép chúng ta giao thần linh của bọn họ ra.

Người chủ sự nói.

- Cái gì, thần linh chó má gì chứ?

Lão đầu Mê Thành có chút choáng váng hỏi.

- Vào hai tháng trước, có một người thần bí cứu Tiểu Loan và Tiểu Dịch từ trong tay Dị Ma tộc. Còn vô cùng cổ quái nhận được truyền thừa của tượng thần đại ma Dị Ma tộc. Ngài cũng biết tượng thần kia. Ở thời điểm hiến tế sẽ chọn người thừa kế. Nhưng không ngờ chọn ai không chọn lại chọn phải nhân loại thần bí giả trang làm Dị Ma Nhân. Hắn không chỉ cứu Tiểu Loan và Tiểu Dịch ra, còn nhận được truyền thừa. Gần đây Dị Ma tộc lại phát hiện, thần linh mà bọn họ dựa vào đó để sinh tồn lại không thấy nữa. Bọn họ nghi ngờ là do người thần bí kia giở trò quỷ.

Người chủ sự nói thật nhanh.

Lão đầu Mê Thành có phần sững sờ. Đến giờ lão mới biết có chuyện này phát sinh.

Lão được Độc Cô gia phái xuống quản lý Thiên Tội Uyên và Minh Huyễn Cổ Lâm. Dưới tình hình chung không có người nào nguyện ý tiếp xúc với lão, Mê Thành cũng cách làng nhân loại một khoảng nhất định. Không có người nào chuyên chạy tới báo cáo với lão.

Bình thường Tiểu Dịch và Tiểu Loan sẽ chạy tới chơi với lão. Chỉ có điều sau khi phát sinh chuyện bị bắt, hai tiểu quỷ cũng bị quản nghiêm ngặt.

- Người thần bí kia. Các ngươi không biết hắn là ai không?

- Theo lời đám người Cửu Lan nói, người kia chắc vừa từ phía trên đi xuống. Vừa vặn gặp phải chuyện này. Hơn nữa gia hỏa này đã tiến vào Minh Huyễn Cổ Lâm. Ngài cũng biết chỉ cần không từ Mê Thành tiến vào Minh Huyễn Cổ Lâm, cũng đừng mong đi ra.

Người chủ sự nói.

- Minh Huyễn Cổ Lâm, người thần bí kia là kẻ ngu ngốc sao?

Vừa rồi, lão đầu Mê Thành còn có chút hoài nghi, hiện tại đã không còn nghi ngờ nữa.

- Chắc hẳn hắn cũng không biết Minh Huyễn Cổ Lâm đáng sợ thế nào. Hơn nữa, lúc hắn bị Dị Ma tộc truy sát, ngoại trừ tiến vào Minh Huyễn Cổ Lâm cũng không có lối ra nào khác.

Người chủ sự tiếp tục nói. Những chuyện này hắn đều nghe nói lại.

- Nếu Dị Ma tộc biết người thần bí tiến vào Minh Huyễn Cổ Lâm, vậy bọn họ cứ tiến vào Minh Huyễn Cổ Lâm mà tìm.

- Bọn họ muốn vào Minh Huyễn Cổ Lâm tìm. Nhưng chỉ có nhận đồ từ trong tay ngài mới có thể từ trong Minh Huyễn Cổ Lâm an toàn đi ra.

Người chủ sự cười khổ nói:

- Ta chắc hẳn bọn họ muốn sau khi bắt nhân loại, sẽ tấn công Mê Thành.

- Tấn công Mê Thành, hắc hắc hắc...

Lão đầu Mê Thành cười âm hiểm. Tất cả mọi người nghe thấy, chợt rùng mình một cái. Phải biết rằng, lão gia hỏa này trông coi lối ra ngoài Thiên Tội Uyên. Ở trong thế giới nhân loại dưới Thiên Tội Uyên, lão bất tử kia có đôi khi còn hận Dị Ma tộc hơn cả bọn họ.

- Tiền bối Mê Thành, tiến bối xem chuyện này, còn cả bọn họ...

- Chuyện cùng Dị Ma tộc chiến đấu, bản thân các ngươi tự giải quyết. Về phần bọn họ trúng phải một loại độc mới của Dị Ma tộc. Nhưng vạn vật không để ý tới bản nguyên. Độc này còn ăn mòn linh hồn. Chỉ cần có Thần Minh Quả là có thể tạm thời áp chế độc tính!

Lão đầu Mê Thành nói. Xem ra trước đây Dị Ma tộc đã từng dùng độc. Chỉ có điều, xem tình hình, có lẽ không khiến cho nhân loại coi trọng.

- Chúng ta cũng đoán được, cũng đã sử dụng Thần Minh Quả, nhưng cũng chỉ áp chế mà thôi. Bọn họ vẫn không có sức chiến đấu. Gần phân nửa nhân loại đã bị trúng độc. Lại nói, chúng ta cũng không có nhiều Thần Minh Quả như vậy.

Người chủ sự vẫn lo lắng nói:

- Tiền bối Mê Thành, tiền bối xem có thể có biện pháp nào hoàn toàn trị tận gốc độc này hay không?

- Để ta xem lại đã!

Lão đầu Mê Thành khẽ nhíu mày nói, sau đó tiếp tục kiểm tra.

Cùng lúc đó, Vu Nhai cũng mơ mơ màng màng từ bên trong đi ra.

Vừa rồi hắn còn đang ngủ, đã bị người bên ngoài đánh thức. Hắn nhìn lão đầu Mê Thành đang chữa bệnh cho người ta, thật ra cũng không cảm thấy kỳ quái. Từ thuốc tắm và rượu trong phòng lão, hắn đã biết lão nhân này không chỉ am hiểu phù văn, còn am hiểu cả y dược.

- Thật ra ta có biện pháp, nhưng thuốc cần phải rời khỏi Thiên Tội Uyên mới có thể mua được, khẳng định sẽ không kịp. Không có cách nào khác, chỉ có thể sử dụng Thần Minh Quả.

Lão đầu Mê Thành lắc đầu.

- Tiền bối Mê Thành, xin hỏi ngài có Thần Minh Quả hay không?

Người chủ sự có chút do dự nói, sau đó lại vội vàng bổ sung:

- Hiện tại trong thôn thật sự không đủ Thần Minh Quả.

- Thần Minh Quả đối nhân loại chúng ta không có mấy tác dụng. Ta thu thập, tàng trữ làm gì?

Lão đầu Mê Thành lắc đầu nói.

Người chủ sự mặt xám như tro tàn, trong lòng ảo não vô cùng. Đúng vậy, cũng bởi vì Thần Minh Quả đối với nhân loại không có tác dụng quá lớn, trước đây mới không có người nào coi trọng. Cùng lắm thời điểm có người tiến vào Linh Binh Sư, mới dùng tới một quả để tăng cường cho Kiếm Linh mà thôi.

Ở nơi này lại không có nhiều nhân loại. Bình thường như thế là đủ dung. Nhưng không nghĩ tới cuối cùng lại cần nhờ nó để cứu mạng.

- Thật ra ở chỗ ta có Thần Minh Quả!

Ngay thời điểm người chủ sự muốn tiếp tục truy hỏi lão đầu Mê Thành về biện pháp giải độc, đột nhiên ở phía sau lão đầu Mê Thành truyền đến một giọng nói bình tĩnh. Mọi người nhìn sang, chỉ thấy một người thanh niên tướng mạo tuấn tú, trên mặt thản nhiên đi ra.

Tất cả mọi người đều tò mò, không biết người này là ai?

- Tiểu tử, ngươi có Thần Minh Quả sao?

Lão đầu Mê Thành cũng không muốn nhìn những người này chết ở đây trước mặt lão. Dù sao bọn họ đều là người của Độc Cô gia. Thật ra nếu như người phía dưới giống như lão, trong điều kiện thích hợp vẫn sẽ được đưa đến thế giới bên ngoài. Tuy nhiên điều kiện có chút nghiêm ngặt mà thôi.

Thấy Vu Nhai đi ra, trong lúc nhất thời thật ra lão đã quên mất mình đã nhốt Vu Nhai ở trong ảo giác, càng quên mất Vu Nhai tại sao lại từ hướng phòng của lão đi ra.

- Đúng vậy, lúc mới tới, có nhặt được mấy quả.

Vu Nhai gật đầu, sau đó tiện tay lấy ra một Thần Minh Quả. Trong nháy mắt, trên mặt tất cả mọi người đều vui mừng. Tuy rằng chỉ có mấy quả, nhưng cứu một người tốt một người. Bọn họ lại nghe Vu Nhai hỏi:

- Thứ này dùng như thế nào?

- Trực tiếp sử dụng huyền khí ép xuống, đánh vào trong ý thức người bị thương là được.

Lão đầu Mê Thành nói.

Vu Nhai gật đầu, trực tiếp làm theo.

Những người này là bị tổn thương linh hồn, thật ra cũng giống như ma liêm Binh Linh đều là tổn thương thuộc về linh thể, cho nên Thần Minh Quả có tác dụng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio