Thứ Tiểu Hắc rất muốn có chắc chắn không tệ, vội kêu đám thị tòng đi lên lấy. Nhóm thị tòng đã chết lặng với Vu Nhai lòng tham không đáy, cứng ngắc lấy hộp gỗ cổ kính xuống đưa cho hắn.
Vu Nhai mở hộp ra, con ngươi co rút:
- Đây là . . .
Vu Nhai cảm giác mùi vị quen thuộc nhưng ngửi kỹ lại không có gì. Đây là thứ gì? Trước mắt Vu Nhai chỉ có một cái hộp trông như hạch đào, đen thui, phát ra cảm giác bí ẩn mãnh liệt.
Ngay khi Vu Nhai mở ra thì Tiểu Hắc rú lên, Thí Thần Ma Nhẫn rung lắc bần bật.
Vu Nhai lờ mờ đoán được nó là gì, mặt không biểu tình hỏi thị tòng:
- Xin hỏi đây là cái gì?
Thị tòng đáp:
- Ta cũng không biết, khi ta tới nơi này công tác đã thấy nó ở đó. Có lẽ chưởng quầy của ta biết, để ta tìm người đến.
Thị tòng nhanh chóng chạy đi tìm chưởng qầy. Vốn nên là chưởng quầy chiêu đãi Vu Nhai, nhưng gã không chịu nổi biểu hiện nhà quê lòng tham không đáy của hắn nên chối là mệt người.
Chưởng quầy đến, khi gã thấy thứ đó thì lắc đầu nguầy nguậy, giải thích là từ khi gã tới tiệm này công tác đã có nó, vẫn không bán đi. Nghe nói lão bản cũ đấu giá mua về, vốn nghĩ thứ không ai biết có lẽ là đồ tốt, nhưng mấy chục năm qua đi vẫn không người biết.
Tư Mã Tường có đến xem, thậm chí nghiên cứu nhưng không ra điều gì.
- Ta lấy nó được không?
Lòng Vu Nhai máy động, nghe chưởng quầy nói cuối cùng hắn đã hiểu tại sao Tư Mã Tường không phát hiện Ám Hắc Ma Vân căn trong không gian giới chỉ của hắn. Đây là thứ cùng nguyên với Ám Hắc Ma Vân căn, lúc trước Vu Nhai đoán đúng vì Tiểu Hắc đã cho đáp án chính xác. Tiểu Hắc thấy Vu Nhai cứ dùng dằng hỏi này hỏi nọ nên chỉ trỏ vào đoàn tạo sư như muốn nói đây là thứ càng cực phẩm hơn , ngươi còn dây dưa cái gì? Mau thu nó.
Tiểu Hắc dù gì là ma thú, Vu Nhai làm nhân loại không thể biểu hiện ra kích động quá mức. Vu Nhai phớt lờ Tiểu Hắc, tiếp tục thản nhiên hỏi. Đương nhiên Vu Nhai quyết có được thứ này, tuy hắn không biết Ám Hắc Ma Vân căn là cái gì, dược vật mấy giai nhưng hắn tự nếm qua bản chất nghịch thiên của nó. Ám Hắc Ma Vân căn đã cứu mạng Vu Nhai mấy lần.
Chưởng quầy gật đầu, nói:
- Đương nhiên là được, lão bản nói hễ ngươi nhìn trúng thứ gì đều có thể lấy đi.
Chưởng quầy không hỏi lão bản vì đã được dặn từ trước. Thấy có ai túi tiền lớn thì nhanh chóng bán thứ chướng mắt này đi, mắt không thấy lòng thanh thản. Tiểu tử này không phải tiêu tiền như nước nhưng hoàng tộc . . . Hì hì, chờ khi đó có thể báo giá cao ngất.
Cứ thế Vu Nhai ném thứ giống hạch đào vào không gian giới chỉ.
- Chít chít.
Tiểu Hắc kích động nhảy lên chộp hạch đàon hưng không nuốt vào mà mau chóng cầm Ám Hắc Ma Vân căn. Cảnh tượng làm người giật mình xuất hiện. Khú Ám Hắc Ma Vân căn nhỏ xíu gắn với hạch đào, hơi thở vô cùng hắc ám bộc phát ra. May mắn chuyện xảy ra trong không gian giới chỉ, Tư Mã Tường không có trong gian phòng này, nếu không sẽ bị gã phát hiện ra.
Chuyện khó thể tưởng tượng tiếp tục xảy ra. Hơi thở hắc ám bỗng thu về, Ám Hắc Ma Vân căn và hạch đào gắn chặt vào nhau.
Vu Nhai cảm giác Ám Hắc Ma Vân căn sống lại.
Sao có thể? Rõ ràng Ám Hắc Ma Vân căn đã khô, không biết bị Tiểu Hắc giấu bao lâu. Chẳng lẽ Ám Hắc Ma Vân căn không bao giờ khô, chẳng qua không có chất dinh dưỡng tẩm bổ, hạch đào này là chất dinh dưỡng đó?
Khắc Liệt Luân Tư bỗng lên tiếng:
- Vu tiểu tử, ngươi nghĩ sai rồi. Nếu ta đoán đúng thì hạch đào đen là một hạt giống, hạt giống Ám Hắc Ma Vân căn. Bởi vì hạch đào không thể bén rễ nẩy mầm nên cần Ám Hắc Ma Vân căn ẩn chứa lực lượng căn nguyên thúc giục. Hạch đào phát ra hơi thở sức sống bởi vì hạt giống nẩy mầm.
Cùng lúc đó Thí Thần Ma Nhẫn lắc mũi đao liên tục đồng ý lời Khắc Liệt Luân Tư nói.
Khắc Liệt Luân Tư tiếp tục bảo:
- Ngươi đã nhặt được bảo bối. Ám Hắc Ma Vân căn khô mà cònv có công dụng đáng sợ như thế, nếu mọc cái mới sẽ là tồn tại như thế nào?
Vu Nhai ngơ ngác gật đầu, lòng vẫn còn ngỡ ngàng. Hạnh phúc đến quá đột ngột, nhưng sau đó Vu Nhai rú lên.
Vu Nhai nói:
- Cha nó, Thí Thần Ma Nhẫn, ngươi bỗng nhiên làm cái quỷ gì?
Vu Nhai mới nói xong ý thức vốn đói nhói chợt xuất hiện vô số huyễn ảnh, đó là tuyệt kỹ của Thí Thần Ma Nhẫn. Trong đó trừ trảm kỹ còn có thân pháp phối hợp vân vân. Có thể nói là diễn biến ra tuyệt kỹ trọn bộ rất có hệ thống, trong đó bao gồm tà nhẫn thất trảm, nghịch tà nhẫn thất trảm, còn có tuyệt kỹ Vu Nhai chưa từng dùng.
- Thí thần tuyệt, thượng!
Vu Nhai ngẩn người, sau đó hiểu là Thí Thần Ma Nhẫn vì sau này có thể hấp thu nhiều lực lượng Ám Hắc Ma Vân căn hơn nên bắt đầu nịnh, hại hắn tưởng đâu nó định giết chủ cướp giật. Thí thần tuyệt, thượng cũng giống như ám ảnh tiệt sát chia làm hai bộ thượng, hạ.
Với thực lực hiện tại của Vu Nhai muốn hoàn toàn đánh ra "Thí thần tuyệt thượng bộ" còn rất miễn cưỡng.
Dù sao thì Vu Nhai được ích lợi lớn, tâm tình rất vui vẻ.
Bởi vì đột nhiên được truyền thừa trùng kích nên Vu Nhai ngồi xếp bằng trong nhà kho tiệm thuốc. Đây là siêu thần binh truyền thừa, không thể bỏ qua một chút nào, Vu Nhai phải hoàn toàn đón nhận.
Lão bản tiệm dược, Tư Mã Tường đi tới bên cạnh Vu Nhai.
Lão bản nghi hoặc hỏi:
- Có chuyện gì? Ngươi nói sau khi hắn được hạch đào màu đen thì biến thành bộ dạng này?
Lão bản tiệm dược thắc mắc nhìn Tư Mã Tường.
Lúc này Vu Nhai không vận chuyển huyền khí, không cảm giác chút dao động Vu Nhai nào trên người hắn. Truyền thừa Thí Thần Ma Nhẫn chỉ trong ý thức, không phát ra ngoài nên Tư Mã Tường cũng không hiểu gì. Trông Vu Nhai như thể bỗng muốn bình tâm tĩnh tọa, có lẽ lúc trước hắn liên tục cảm ngộ, hoặc đang cảm nhận địa binh sư?
Nhưng hạch đào đen là sao? Lúc trước Tư Mã Tường có xem xét nhưng không phát hiện chỗ lnào lạ thường, chỉ là một hạt giống hắc thiết thụ.lúc trước Tư Mã Tường đã nói với lão bản nhưng chủ tiệm dược không nói ra, muốn tìm khách giàu có.
Đúng vậy, ở trong mắt Tư Mã Tường thì đó là hạt giống hắc thiết thụ bình thường nhất, sinh ra ở phía nam ma pháp đế quốc. Vì Huyền Binh đế quốc không thích hợp cho hắc thiết thụ sịnh tồn nên không ai nhận ra được nó, vỏ ngoài hạt giống cực kỳ cứng rắn thường bị người nghĩ lầm là đồ tốt. Tư Mã Tường không biết rằng hạt giống Ám Hắc Ma Vân căn và hắc thiết thụ giống nhau như đúc.
Xoẹt!
Vu Nhai chợt mở ra đôi mắt trống rỗng, cảm giác hắc ám, tuyệt vọng bắn ra từ mắt hắn. Cường đại như Tư Mã Tường cũng bị ánh mắt Vu Nhai hù sợ, những người khác cảm giác cái chết buông xuống.
Vu Nhai thu về ánh mắt, trở về bộ dạng vô hại, đáng đánh.
Vu Nhai hỏi:
- A? Sao các ngươi ở đây?