Chương
Khuôn mặt Trình Ngữ Lam bỗng chốc cứng đờ, hai hàng chân mày nhíu chặt, đôi mắt đỏ au nhìn vào màn hình điện thoại….
Bên trong màn hình là những hình ảnh của Mộ Duật Hành với một người con gái cùng nhau ở bar uống rượu, cả hai còn quấn quýt thân mật hôn nhau dưới ánh đèn mờ ảo. Quá đáng hơn là một đoạn video ngắn, ghi lại cảnh giường chiếu của cả hai, hai thân thể trần truồng ủng đỏ quấn lấy nhau không một khe hở, anh còn mút mát bầu ngực căng tròn của người con gái đó một cách say mê không lối thoát, tiếng rên rỉ thở dốc của cả hai vang lên trong căn phòng đậm mùi tanh của tình dục.
Nước mắt trực trào rơi xuống, những tiếng rên rỉ thở dốc của cả hai như những vết dao đâm vào tim của Trình Ngữ Lam, làm cô đau đớn không thể nào tả nổi…
Anh đang trả thù cô ư?
Ngày trước anh cũng nhận được một đoạn video của cô và Dương Hữu Bằng, nên bây giờ anh muốn cho cô hiểu được cảm giác đau đớn của anh như thế nào ư?
Anh thật quá đáng!
Gạt đi giọt nước mắt, Trình Ngữ Lam lấy hết cam đảm xem lại một lần nữa. Cô nghĩ đây chỉ là ảnh ghét, ánh sáng cũng không rõ ràng, video không quay cận khuôn mặt, người đàn ông trong đoạn video đó rất có thể không phải là anh mà là một người có tướng mạo, gương mặt giống anh và được chỉnh sửa hoặc do góc quay….
Cô tin anh, cô đặt niềm tin vào anh rất lớn, cô không thể vì một vài hình ảnh và một đoạn video ngắn mà đã gán tội danh ngoại tình cho anh.
Xem qua xem lại, Trình Ngữ Lam vẫn cảm nhận được người đàn ông đó chính là anh…
Đặt điện thoại xuống bàn, cô nhớ lại những biểu hiện của anh trong mấy ngày hôm nay. Từ hôm cô từ chối không cho anh gần gũi dường như anh cũng không đòi hỏi. Hai hôm nay, ngày nào trong người của anh cũng có rượu, ban ngày thì cũng không có ở nhà.
Giống như sáng hôm nay vậy, mới giờ sáng anh đã vội vàng thay đồ đi ra ngoài. Cô hỏi anh, anh luôn nói là có việc bận, nhưng anh không nói là bận việc gì.
Trình Ngữ Lam vội cầm lấy điện thoại, bấm nút gọi lại cho số điện thoại vừa gửi tin nhắn cho cô, nhưng đầu dây bên kia không nghe máy.
Trình Ngữ Lam kiên trì gọi thêm lần nữa, cô muốn biết người gửi tin nhắn đó là ai, nhưng kết quả cũng giống như lần đầu.
‘ Ting ting ‘
Điện thoại của Trình Ngữ Lam lại vang lên, một tin nhắn được gửi đến, chính là số điện thoại vừa rồi.
Trình Ngữ Lam nhìn vào màn hình điện thoại. Trong đó không có hình ảnh cũng không có một đoạn video nào cả, mà chỉ là một dòng tin nhắn.
” Khách sạn Thiên Đường, phòng , giờ tối nay ”
Trình Ngữ Lam cau mày, khách sạn ư? Muốn cô đến đó làm gì?
Chẳng lẽ là….
” Tại sao tôi phải đến đó? ”
‘ Ting ting ‘
” Tận mắt chứng kiến ”
Bốn chữ ‘ tận mắt chứng kiến ‘ như đâm xiêng qua tim của Trình Ngữ Lam, nước mắt lã chã rơi xuống không ngăn lại được…
Ngã người ra sau sofa, ngước mắt lên nhìn trần nhà. Chẳng lẽ dục vọng cao hơn cả tình yêu với cô, cao hơn cả hạnh phúc gia đình.