Chương
Ăn đi.
Mộ Duật Hành gấp thức ăn vào bát cho cô, ăn nhiều mới có sức tạo em bé. Cô càng lên ký, anh càng thấy thích, da thịt cứ mát rượi, hương thơm nhè nhẹ làm đêm nào anh cũng muốn đè ra ức hiếp.
Duật Hành, thật trùng hợp.
Tô Mịch từ bên ngoài đi vào trong nhà hàng. Chiếc váy hai dây, khét ngực sâu, căn bản là không thể nào che hết bầu ngực khủng của cô.
Trình Ngữ Lam ngước mặt lên nhìn, chân mày của cô khẽ cau lại khi thấy Tô Mịch xuất hiện tại đây…
Trùng hợp ư? Cô thấy chả trùng hợp một chút nào!
Mộ Duật Hành gật đầu, khuôn mặt không không chút biểu cảm, ánh mắt cũng không hề nhìn Tô Mịch, vì anh biết người phụ nữ của anh sẽ không vui.
Em đi nghỉ dưỡng à?
Đúng vậy.
Mộ Duật Hành đứng dậy đối diện với Tô Mịch. Chọc cho Trình Ngữ Lam ghen tuông một chút cũng vui, như vậy cô sẽ hiểu được cảm giác của anh.
Cảm ơn em lần trước đã giúp đỡ tôi điều tra.
Không có gì. Giúp được anh, tôi rất vui.
Tô Mịch mỉm cười ngọt ngào, nhướn mày nhìn xuống Trình Ngữ Lam đang hậm hực tức giận.
Được rồi, không phiền hai người nữa. Tôi xin phép…
Được.
Tô Mịch lướt qua Trình Ngữ Lam, môi mỏng khẽ nhếch lên, nhìn rất kiêu ngạo quyền lực…
Mộ Duật Hành ngồi xuống ghế, nhìn thấy dáng vẻ của cô mà làm anh buồn cười.
Vợ anh đang ghen…
Trông thật dễ thương.
Không ăn nữa, muốn về.
Anh vẫn chưa ăn. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Trình Ngữ Lam khó chịu ngã lưng ra sau ghế, khoanh tay trước ngực bực tức. Cô bây giờ chẳng còn tâm trạng nào để ăn nữa…
Ánh mắt của Tô Mịch nhìn anh rõ ràng là có ý đồ…
Đã đến tận Bali còn gặp người không muốn gặp. Đúng là xui xẻo!
Mộ Duật Hành ngày xưa từng qua lại với nhiều phụ nữ, còn Tô Mịch thì lại rất phóng khoáng trong các mối quan hệ như vậy thì chẳng lẽ cả hai chưa từng lên giường.
Nếu như không có mối quan hệ lâu dài thì cũng rất có thể là tình một đêm.
Càng nghĩ, cô càng tức điên lên!
Không thể chịu nỗi nữa, Trình Ngữ Lam cầm lấy ly rượu uống cạn một hơi.
Cảm thấy có chút thoải mái, cô cầm lấy chai rượu tự rót vào ly cho mình. Mộ Duật Hành cũng không nói gì, ánh mắt hiện lên ý cười, trong đầu của anh lại xuất hiện một khung cảnh ái muội.
Uống tận bốn ly rượu. Trình Ngữ Lam đã ngà ngà say, cảm thấy chóng mặt, cả người cứ nóng lên…
Chết tiệt! Rượu gì mà nồng độ cồn lại cao đến thế? Cô nhớ tửu lượng của mình cũng cao lắm mà, vậy mà tên đáng ghét đó uống như nước lọc.