Trở Thành Mẹ Ruột Của Bé Con Phản Diện Ba Tuổi

chương 7: c7: ân oán hào môn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

【Bố không hung dữ cũng chưa từng đánh con, vậy tại sao phải sợ bố?】

***

Lúc Bùi Ôn Du phong trần mệt mỏi trở về nhà, liền nghe được một trận tiếng bước chân gấp gáp từ trên cầu thang truyền đến, giương mắt liền nhìn thấy Bùi Dục Kỳ chưa bao giờ bằng lòng rời khỏi phòng đang mặt đầy hoảng loạn chạy xuống dưới.

"Làm sao thế?" Bùi Ôn Du đứng tại chỗ, lên tiếng dò hỏi, liền thấy Bùi Dục Kỳ của anh giống như con thỏ nhỏ bị kinh hoảng, hoảng sợ trừng lớn đôi mắt tròn xoe.

Nhưng lại không giống với trước kia, nhanh như chớp mà chạy trốn về phòng ngủ của mình. Thay vào đó, thân thể bé cứng ngắc đứng ở cầu thang, các đốt ngón tay vì nắm tay vịn mà trở nên trắng bệch.

"Là có chuyện gì cần bố giúp đỡ sao?"

Thấy ánh mắt Bùi Dục Kỳ thỉnh thoảng nhìn về phía mình, Bùi Dục Kỳ khập khiễng đến gần kiên nhẫn dò hỏi.

"Hức!"

Lúc này, Bùi Ôn Du mới phát hiện Bùi Dục Kỳ vẫn luôn nấc cụt, anh lập tức quay đầu nói với Trịnh Tuệ Văn đang quét dọn trong bếp: "Dì Trịnh, Dục Kỳ nấc cụt không thoải mái, dì rót một chút nước ấm mang lại đây."

"Dục Kỳ, hít sâu đừng căng thẳng, nấc cụt có thể dừng lại rất nhanh thôi." Bùi Ôn Du không biết mình là người khởi xướng, nhỏ giọng nhẹ nhàng an ủi.

Tuy nhiên, Bùi Dục Kỳ vẫn luôn đứng bất động tại chỗ, nấc cụt hoảng loạn mà lui về sau một bước.

Bé đứng trên cầu thang, một bước lui này vấp vào bậc thang ở phía sau mà té ngã.

Mắt thấy thân thể nghiêng nghiêng sắp ngã xuống, Bùi Ôn Du ném cây gậy trong tay, lập tức ba bước gộp thành hai bước kéo bé lại, một tay ôm lấy bé vào trong lòng mình.

"Có bị thương không?" Sau khi nắm chặt tay vịn đứng vững, Bùi Ôn Du khẩn trương xem xét Bùi Dục Kỳ từ trên xuống dưới.

Đột nhiên được bố một tay ôm vào lòng, Bùi Dục Kỳ hoảng sợ cúi thấp đầu xuống, bé lắc đầu như trống bỏi, không dám đối mắt với Bùi Ôn Du thêm một chút nào nữa.

"Bùi tổng, xảy ra chuyện gì thế!"

Trịnh Tuệ Văn đang cầm ly nước ấm nghe tiếng chạy tới, liền nhìn thấy Bùi Ôn Du đang cố hết sức ôm lấy Bùi Dục Kỳ, mà cây gậy của anh lại rơi xuống cầu thang, bà ta lập tức nhặt gậy lên đưa qua, căng thẳng nói: "Bùi tổng, để tôi ôm cho..."

Tên nhóc này sao lại không ngoan ngoãn ngây người ở trong phòng đi? Thế mà lại để xảy ra sự cố vào lúc Bùi Ôn Du trở về!

Không biết Bùi Ôn Du có thể phát giác ra được điều gì đó hay không, Trịnh Tuệ Văn đột nhiên có chút hối hận hôm nay không cho nó uống thuốc ngủ......

Bùi Ôn Du phức tạp thở dài một hơi, thấy Bùi Dục Kỳ bởi vì bị kinh hãi mà đã ngừng nấc cụt, cũng không hỏi nhiều thêm nữa.

Sau khi anh thả Bùi Dục Kỳ xuống, Bùi Dục Kỳ nghiêng người không cho Trịnh Tuệ Văn ôm, trực tiếp cúi đầu chạy lạch bạch trở về phòng ngủ của mình.

Bị Bùi Dục Kỳ cự tuyệt, Trịnh Tuệ Văn xấu hổ cực kỳ, bà ta bưng ly nước, ngượng ngùng nói: "Bùi tổng, thiếu gia cả ngày hôm nay ở nhà thật sự vô cùng ngoan ngoãn...... Cơm gần như ăn hết sạch, còn đọc sách trong thời gian rất lâu...... Có thể là ở trong phòng lâu bức bối, muốn đi dạo vài vòng ở ngoài phòng......"

Biết Bùi Ôn Du không thích Bùi Dục Kỳ xuất hiện trước mặt mình, Trịnh Tuệ Văn người biết xem mặt đoán ý cẩn thận quan sát biểu cảm của Bùi Ôn Du, cố ý bổ sung thêm nói: "Đây là chuyện tốt! Một mực nhốt mình ở trong phòng cũng không hay......"

"Ừ."

Bùi Ôn Du qua loa gật đầu, sau khi thấy Bùi Dục Kỳ an toàn trở về phòng, anh nhận lấy cây gậy Trịnh Tuệ Văn đưa tới, lần nữa chống gậy đi lên lầu ba, để lại Trịnh Tuệ Văn không rõ chuyện gì ngẩn ra tại chỗ.

Một màn này được Tiết Huệ Vũ nhìn thấy toàn bộ, cô cũng chú ý tới trong nháy mắt vừa rồi, nhịp tim trên vòng tay của Bùi Ôn Du mạnh mẽ tăng vọt...... Anh cũng không phải không quan tâm đến con trai mình......

Nhìn thấy quan hệ cha con hai người đóng băng như thế, hơn nữa cô có chút lo lắng ban nãy lúc Bùi Ôn Du ôm lấy Bùi Dục Kỳ có thể đã bị thương đến chân nên ưu tư trùng trùng đi theo Bùi Ôn Du lên lầu, lại thấy anh vừa trở vào phòng liền một tay cởi cà vạt bắt đầu thoát y, lập tức đỏ mặt che lấy đôi mắt rồi dùng tốc độ sét đánh mà bay ra khỏi phòng ngủ của anh.

Mặc dù đã kết hôn một năm rưỡi, ở trong mắt người khác cũng đã là vợ chồng già cả rồi...... Nhưng cô, thật sự chỉ mới nhìn qua một lần.

Còn là lúc uống say mơ mơ màng màng.....

Sau khi trở lại phòng ngủ của Bùi Dục Kỳ lần nữa, liền thấy bé con nhà mình cúi đầu ôm đầu gối vùi trong góc tường.

Tiết Huệ Vũ lo lắng tiến lên, quan tâm hỏi: "Cục cưng, sao con lại sợ hãi bố như thế? Bố rất hung dữ với con sao? Bố đánh con hả?"

Bùi Dục Kỳ cúi đầu nhìn mũi chân, nhẹ nhàng lắc đầu.

"Bố không hung dữ cũng chưa từng đánh con, vậy tại sao phải sợ bố?" Tiết Huệ Vũ không hiểu lắm, chẳng lẽ là Trịnh Tuệ Văn ở sau lưng khua môi múa mép lung tung ly gián cha con hai người?

Bùi Dục Kỳ không nói gì thêm, dáng người bé vốn nhỏ gầy mỏng manh, cuộn tròn trong góc tường biến thành một quả bóng nho nhỏ. Tóc mái bởi vì đầu đang cúi thấp mà che đi đôi mắt, phảng phất như đã quay trở lại khoảnh khắc ban đầu người sống chớ đến gần.

"Nếu mẹ ở đây, nhất định sẽ không để cho bất kỳ ai bắt nạt con."

Lồ.ng ngực Tiết Huệ Vũ khó chịu, nhịn không được nhấc tay muốn ôm bé, nhưng bàn tay vươn ra của cô lại xuyên qua thân thể Bùi Dục Kỳ không chút trở ngại.

Cô khó chịu nói: "Thật xin lỗi, trước đây chưa từng chăm sóc con đàng hoàng......"

Nghe vậy, Bùi Dục Kỳ vốn luôn cúi đầu liền ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, lúc cánh tay Tiết Huệ Vũ thu về, bé chủ động vươn cánh tay nhỏ của mình về phía Tiết Huệ Vũ.

Bé nhìn Tiết Huệ Vũ, hơi há miệng muốn nói gì đó, nhưng lại không thể phát ra âm thanh.

Trái tim Tiết Huệ Vũ không có tiền đồ mà đập thình thịch, cô lập tức vươn tay nắm lấy tay bé. Mặc dù giữa họ căn bản không thể chạm vào nhau, nhưng trái tim cô lại bởi vì động tác thân thiết của bé con mà nháy mắt tan chảy.

"Cám ơn con đã không ghét mẹ." Cô cúi người nửa quỳ ở trước mặt Bùi Dục Kỳ, hai tay hư không nắm lấy tay nhỏ của bé, nghiêm túc nói từng câu từng chữ, "Nói chuyện có thể từ từ, mẹ sẽ dạy con."

Bùi Dục Kỳ nhẹ nhàng gật đầu, tiếp đó cong mắt, lộ ra nụ cười ngọt ngào đầu tiên với Tiết Huệ Vũ.

"Bé con nhà ta thật xinh đẹp! Về sau cũng phải cười nhiều hơn một chút nhé!" Bị nụ cười sáng ngời này ngọt đến tận tâm khảm, trái tim mẹ già của Tiết Huệ Vũ nhũn rồi...... Đáng yêu quá!!

Nhịn không được tâng bốc, liền thấy vành tai bé con nhà mình đỏ ửng, xấu hổ cúi gầm khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, toàn thân trong nháy mắt đỏ bừng.

Tiết Huệ Vũ bị đáng yêu đến mức bật khóc:...... Đáng yêu quá...... Bé con của cô sao có thể đáng yêu đến như vậy! Nếu như tên đàn ông chó Bùi Ôn Du này có thể chăm sóc tử tế cho bé con sau khi cô qua đời thì làm sao bé con có thể mắc chứng tự kỷ được chứ!

Sau khi Bùi Dục Kỳ lại lần nữa mở rộng cánh cửa trái tim, Tiết Huệ Vũ chọn cho bé một câu chuyện cổ tích thích hợp để nghe trước khi đi ngủ, dùng giọng nói dịu dàng đọc chậm cho bé.

Sau khi đọc xong một đoạn, liền thấy Bùi Dục Kỳ nằm trên giường đã bất tri bất giác ngủ say.

Hàng mi dài cong vút nằm trên mí mắt, ôm thật chặt bản thân phảng phất như đứa trẻ thiếu cảm giác an toàn, trông vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu.

"Ngủ ngon ~ Mơ đẹp nhé."

Tiết Huệ Vũ bay ra khỏi phòng Bùi Dục Kỳ, tiếp tục giám sát nhất cử nhất động của Trịnh Tuệ Văn, liền thấy bà ta thừa dịp thời gian Bùi Ôn Du tắm rửa, vụng trộm mở cửa phòng của cô ra, thuận tay lấy đi một chuỗi vòng cổ bạch kim không bắt mắt trong hộp trang sức của cô.

Tiết Huệ Vũ nhướng mày cười lạnh: "Bà được lắm, còn là một tên trộm cắp!"

Lúc ấy cô rốt cuộc là bị cái gì che mắt, lại nuôi một con sói mắt trắng tay chân không sạch sẽ như thế!

Lúc Bùi Ôn Du tắm rửa xong đi ra, vừa lúc nhận được một cuộc điện thoại.

"Bùi tổng, chuyện ngài sắp xếp đã làm xong. Hiện giờ dư luận trên mạng đã dậy sóng, ngài còn có phân phó gì khác không?" Đầu bên kia điện thoại truyền đến một giọng nói trẻ tuổi, là thư ký của Bùi Ôn Du, Chu Khải Hoa.

"Theo dõi hướng dư luận mọi lúc, tuyệt đối không thể có bất kỳ sai sót nào."

Sau khi nói chuyện điện thoại với thư ký xong, Bùi Ôn Du mở máy tính lên nhìn thoáng qua các tiêu đề tin tức vào lúc này, quả thật liền nhìn thấy tin tức tiêu cực của tập đoàn Bùi thị trên đầu trang nhất.

《Đại thiếu gia Bùi Vĩnh Ngọc của tập đoàn Bùi thị, trước khi thừa kế tập đoàn đã liên quan đến các vụ trốn thuế lậu thuế bê bối tì,nh dục》

"Khách sạn Bùi Chính thành lập năm 2001, là khách sạn thương vụ cao cấp dưới trướng tập đoàn Bùi thị, gần đây ký kết hiệp nghị hợp tác chiến lược cùng tập đoàn Hoa Hàng. Hai bên triển khai hợp tác toàn cầu dựa trên tài nguyên ưu thế tại nhiều lĩnh vực của các bên, dẫn đến nhiều cuộc thảo luận sôi nổi trên thị trường. Chịu ảnh hưởng từ tin tức hợp tác này, giá cổ phiếu của tập đoàn Bùi thị liên tục tăng mạnh trong 3 ngày.

Tuy nhiên ngay tại lúc tổng giá trị thị trường của tập đoàn Bùi Thị tăng vọt lên hàng tỷ USD, tổng giám đốc Bùi Vĩnh Ngọc của tập đoàn Bùi thị bị phát hiện dùng cách ký kết hợp đồng âm dương để tiến hành trốn thuế.

Người tố giác còn tung ra đoạn video ghi lại cảnh tổng giám đốc khách sạn Bùi Chính bạo hành một nhân viên nữ trong khách sạn, công bố từ lúc Bùi Vĩnh Ngọc tự mình quản lý khách sạn Bùi Chính đã đem tầng cao nhất của khách sạn này trở thành nơi xxoo của đám quyền quý, không dưới mười mấy tên quan to quyền quý dính líu vào, trong đó bao gồm một vị lãnh đạo nào đó của Cục Thuế nhà nước, vẫn luôn mở cửa sau cho hành vi trốn thuế của hắn......"

Nguyện Vi Vũ: Đệt! Thật hay giả vậy? Tôi vừa mua cổ phiếu của tập đoàn Bùi Thị, sẽ không giảm mạnh chứ?!

Gire Túy Túy: Tập đoàn Bùi Thị sắp xong đời rồi sao? Không ngờ người thừa kế lại lộ ra một vụ bê bối chấn động như vậy...... Nếu tôi nhớ không lầm thì Bùi Vĩnh Ngọc là người thừa kế đúng không? Một người thừa kế khác mấy năm trước đã bị tàn tật trong một vụ tai nạn xe hơi cách đây vài năm......

Thiên sứ vui vẻ: Là tập đoàn Bùi Thị đều như vậy, hay chỉ có khách sạn Bùi Chính dưới trướng Bùi Vĩnh Ngọc mới như thế? Tôi từng ở những khách sạn khác của tập đoàn Bùi Thị, hẳn là không có chụp lén gì gì đó chứ?

Bot bát quái hào môn: Tập đoàn Bùi Thị là xí nghiệp gia tộc do Bùi Quốc Lập một tay sáng lập, gia tộc Bùi Thị là cha truyền con nối. Từng sản nghiệp dưới trướng đều là sản nghiệp gia tộc, được quản lý bởi các thành viên khác trong gia tộc, hình thành nên bốn ngành chính bao gồm thương mại, văn hóa, bất động sản, tài chính. Trong đó ba công ty con được bình chọn trong top 500 công ty lớn mạnh của thế giới.

Mà đối với một tập đoàn lớn như vậy, tranh đấu đẫm máu bên trong gia tộc đương nhiên là điều không thể tránh khỏi. Bùi Quốc Lập lấy tổng cộng ba người vợ, sinh ra tổng cộng bốn người con, ba trai một gái. Ban đầu, khi Bùi Quốc Lập chọn người nối nghiệp trong ba người con trai của mình, ông đã chọn con trai cả.

Nhưng khổ nỗi con trai cả hết ăn lại nằm, không học vấn không nghề nghiệp, tiếp quản chưa đến nửa năm đã khiến công ty rơi vào tình trạng hỗn loạn...... Dưới sự cáo trạng của các cổ đông khác, Bùi Quốc Lập thật sự chịu không nổi nữa, thu hồi tất cả quyền quản lý của con trai cả, chia cho bốn người con cổ phần cùng những tập đoàn nghiệp vụ không giống nhau.

Vốn dĩ họ được phân công quản lý và không can hệ lẫn nhau, nhưng sự việc con trai cả ngã ngựa đã làm dấy lên sóng gió trong lòng những người con ôm mục đích tranh tài sản, dẫn đến tập đoàn Bùi Thị tranh đấu gay gắt một đoạn thời gian.

Con trai thứ hai kéo bè kết phái buộc ông phải từ chức khiến trái tim ông nguội lạnh, dưới cơn giận dữ đã trục xuất hắn ra khỏi gia môn.

Vốn định nâng đỡ con trai út là người nhu hoà nhất, nhưng lúc hắn ba mươi chín tuổi, lại gặp phải một một trận hoả hoạn lớn khi trực ban trong nhà máy của tập đoàn Bùi Thị.

Nguyên nhân của trận hỏa hoạn này là vì trong kho chất đống lớn giày cao su, thêm vào đó mạch điện đã cũ nghiêm trọng, dưới thời tiết nóng bức đã xảy ra chập điện. Sau đó phòng kho bốc cháy toát ra lượng lớn khói đặc, thế lửa vô cùng dữ dội, khiến công nhân viên nhà máy chín người chết, mười người bị thương.

Sự cố này khiến cho cổ phiếu tập đoàn Bùi Thị giảm mạnh, tổn thất trầm trọng, Bùi Quốc Lập cũng bởi vậy mà ngã bệnh một đoạn thời gian.

Năm 2014, Bùi Quốc Lập bởi vì tình trạng thân thể mà không còn sức quản lý tập đoàn Bùi Thị chục tỷ, chính thức lui về tuyến sau, dường như chuẩn bị từ trong đám cháu chọn ra người nối nghiệp mình chính thức tiếp quản tập đoàn Bùi Thị.

Giá trị nhan sắc ba đời của tập đoàn Bùi Thị khá cao, mà người chân chính được đề cử thừa kế cũng chỉ có Bùi Vĩnh Ngọc, con của người con trai cả và Bùi Ôn Du, con của người con trai thứ ba. Về phần cháu gái mà con trai sinh ra cùng với cháu ngoại do con gái sinh ra, ở trong mắt họ chỉ là một kẻ khác họ.

Bởi vì con trai cả hết ăn lại nằm không học vấn không nghề nghiệp nên Bùi Quốc Lập đối với một nhà con trai cả không có bất cứ kỳ vọng gì, thay vào đó ông đối với Bùi Ôn Du từ nhỏ đã mất cha vô cùng chăm sóc, hơn nữa Bùi Ôn Du từ nhỏ thông minh hơn người, có thiên phú thương nghiệp, khiến Bùi Quốc Lập vô cùng vừa lòng, vì vậy có nguồn tin tuyên bố, Bùi Ôn Du có nhiều khả năng thừa kế tập đoàn Bùi Thị hơn so với Bùi Vĩnh Ngọc.

Hơn nữa, cuộc liên hôn giữa Bùi Ôn Du và Tiết Huệ Vũ, thiên kim tập đoàn Tiết Thị, có thể nói là kẻ mạnh liên thủ củng cố vững chắc vị trí thừa kế của mình, thậm chí còn sinh ra cháu trai đích tôn đầu tiên!

Hào môn thế gia coi trọng nhất chính là cháu đích tôn, thế mà cái thai đầu tiên của nhà Bùi Vĩnh Ngọc lại là con gái! Nhưng tiệc vui chóng tàn, con trai của Bùi Ôn Du vừa mới sinh ra một tháng, lúc anh và vợ Tiết Huệ Vũ ra ngoài lại gặp phải tai nạn xe cộ.

Nguyên nhân của trận tai nạn giao thông nghiêm trọng này là do trời mưa tuyết đường trơn, lại thêm tài xế xe tải mệt nhọc và hành vi điều khiển xe quá tải nghiêm trọng tạo thành. Vì để tránh xe tải lớn mất khống chế, xe chở Bùi Ôn Du và Tiết Huệ Vũ ở trên cầu cua quẹo tránh né nhưng vẫn xảy ra va chạm liên hoàn.

Tiết Huệ Vũ bị văng ra khỏi xe rơi xuống sông, nỗ lực cứu nạn nhiều ngày không có kết quả, đến nay vẫn không rõ tung tích. Chiếc xe bị lật đổ đè lên hai chân của Bùi Ôn Du vì vậy để lại tàn tật, đến nay vẫn chưa bình phục.

Thậm chí, Bùi Ôn Du bởi vì cái chết của vợ mà chịu cú sốc lớn, sau khi xuất viện, ngơ ngơ ngác ngác sống qua ngày, công ty của mình cũng không quản lý tốt, khiến Bùi Quốc Lập vô cùng thất vọng đối với anh, cho rằng anh lòng dạ đàn bà nên đã bãi miễn chức vị Tổng giám đốc công ty con của anh.

Đối với một tập đoàn doanh nghiệp mà nói, quan trọng nhất chính cái hình ảnh thương hiệu, việc để một người hai chân tàn tật đảm nhiệm vị trí Chủ tịch khẳng định là không thể, vì vậy dưới một loạt những cú sốc liên tiếp, Bùi Ôn Du tương đương đã đánh mất năng lực cạnh tranh của người thừa kế.

Mà trong thảm kịch như vậy, tài xế xe tải Lý Từ Hoành có liên quan đến việc gây ra sự cố giao thông, bởi vì tự thú với thái độ nhận tội tốt, căn cứ theo quy định của tội gây ra sự cố giao thông, chỉ bị tuyên án vẻn vẹn bốn năm tù có thời hạn.

So với Bùi Ôn Du sa sút tinh thần, cách đây một thời gian, khi Bùi Vĩnh Ngọc quản lý khách sạn Bùi Chính đã ký hiệp nghị hợp tác với tập đoàn Hoa Hàng, còn có thông tin cho rằng, Bùi Vĩnh Ngọc đã liên tiếp mua cổ phần của các thành viên gia tộc vào khoảng thời gian trước, trước mắt cổ phần đang nắm giữ sớm đã vượt quá 30% cổ phần mà Bùi Quốc Lập nắm giữ.

Cuộc họp Hội đồng quản trị lập tức được tổ chức, nhiệm kỳ của Bùi Quốc Lập đã hết, với bệnh tình chuyển biến xấu, Chủ tịch Hội đồng quản trị mới và Phó chủ tịch mới sẽ được chọn ra từ hơn nửa số phiếu bầu của toàn thể hội đồng thành viên.

Nhưng hiện giờ, Bùi Vĩnh Ngọc hãm sâu vào các vụ bê bối tiêu cực, bất kể tin tức tiết lộ có phải là sự thật hay không, thì những cổ phiếu tăng vọt gần đây sợ rằng vào ngày mai sau khi bắt đầu phiên giao dịch sẽ giảm đi!

Thậm chí, nếu tra ra tin đồn là thật, Bùi Vĩnh Ngọc sẽ không còn duyên với vị trí người thừa kế, nghênh đón hắn sẽ là tai họa lao ngục mười năm hoặc càng lâu hơn nữa.

Như vậy, đến cùng là ai tuồn tin cho truyền thông về chuyện của Bùi Vĩnh Ngọc? Là Bùi Ôn Du sa sút phong độ trong ba năm rưỡi thực ra là đang giấu tài? Là chiến lược của con cái nào đó muốn tranh giành quyền lực của tập đoàn? Hay là âm mưu của công ty đối thủ?

Bởi vì tin đồn này, cái mác hình tượng của tập đoàn Bùi Thị đã tuột dốc. Nếu là nội đấu hào môn, vậy quả thật đã giết địch một ngàn tự tổn hại tám trăm.

UISGS: Cám ơn bot đã sắp xếp lại! Rốt cuộc đã rõ ràng mối quan hệ của các nhân vật rồi!

Sữa Yến mạch thật sự uống rất ngon đó: Một đoạn văn thật dài nhưng mắt tôi chỉ tập trung vào "Giá trị nhan sắc ba đời của tập đoàn Bùi Thị khá cao"...... Dựa trên nghi ngờ cùng lòng bát quái, tôi đã tìm kiếm trên Baidu...... Chết tiệt!!! Bùi Vĩnh Ngọc và Bùi Ôn Du đều thật sự rất đẹp trai!!! Gen của nhà này cũng quá trâu bò rồi!!! Còn đẹp mắt hơn nhiều so với những minh tinh giới giải trí đó!!!

Hòe Tự Thập Tam: Trước đây tôi đã từng nghe nói về Bùi Ôn Du, anh ấy quả thực là kiểu thiết lập nhân vật mỹ cường thảm trong tiểu thuyết! 16 tuổi cha qua đời, cùng mẹ cô nhi quả phụ xuất ngoại. Kết quả một năm sau mẹ cũng mất vì bệnh, vợ lại qua đời trong một vụ tai nạn xe sau một năm rưỡi kết hôn...... Thậm chí, vụ tai nạn xe đó còn khiến hai chân anh bị tàn tật, bị ông nội bãi miễn chức Chủ tịch Hội đồng Quản trị công ty con...... Đời này của anh ấy, quả thực không thể chỉ dùng một chữ "Thảm" đơn giản để hình dung...... Phải là quá thảm!

hw Phong: Tôi là fan của Tiết Huệ Vũ qwq lúc chị Huệ Vũ kết hôn có tin đồn rằng chị ấy bị ép liên hôn với hào môn, cho nên vẫn luôn rất chán ghét Bùi Ôn Du, sau này lại cố ý tìm hiểu về Bùi Ôn Du...... Cảm thấy hẳn là có thể xứng đôi với chị ấy. Bé con sinh ra từ vẻ ngoài của hai người nhất định rất đáng yêu và xinh đẹp! Không ngờ một năm rưỡi sau khi kết hôn liền xảy ra tai nạn thương tâm...... Thật sự muốn nhìn chị ấy nhảy múa một lần nữa! Chị ấy là người dẫn đầu đoàn múa ba lê đẹp nhất trong lòng tôi!

Cọng giá trắng: Tức chết! Tức chết tôi! Tôi cũng là fan của Tiết Huệ Vũ! Nghĩ đến việc chỉ bị kết án bốn năm liền tức giận! Hủy hoại cuộc đời của hai người thế mà chỉ có bốn năm!

Lywswd Đồng Đồng: Nói ra, chuỗi việc liên tiếp này xảy ra vừa khéo sau khi Bùi Ôn Du có con trai, chẳng lẽ tất cả mọi người đều cho rằng đây là một vụ tai nạn xe cộ bình thường sao? Có khi nào là một sự cố giao thông được lên kế hoạch kỹ lưỡng do ân oán hào môn gây ra không...... Không có ai tám một chút về người tài xế Lý Từ Hoành kia sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio