Trọng Sinh Chi Thú Nhân Cơ Giáp

chương 92

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đới Viêm cũng gật đầu "..."

Lâm Hàn cũng lười tranh luận bèn đáp " Ai bảo chúng ta là bạn bè kia chứ. Nếu hai người đã không sao vậy chúng ta đi phụ giúp bọn họ một tay đi. Các cậu có đói bụng không ?"

Sky miệng còn chưa nói thì bụng hắn liền lên tiếng " ọcccccccc"

Sky "......."

Đới Viêm " Phì ...." hắn cảm thấy đến cái bụng của tên ngốc này cũng thẳng đuồn đuột như chủ nhân của nó vậy.

Lâm Hàn cũng không khách khí mà " hahaha ... đâu cần trả lời nhanh chóng như vậy chứ .... "

Sky ngược lại không cảm thấy xấu hổ , nhe răng cười nói " nếu đã biết thì mau làm cơm đi , tôi đói sắp chết rồi ... nhanh nhanh nhanh " sau đó rất không tiền đồ mà kéo tay hai thằng bạn chạy đi tìm nhà bếp.

Tiểu Lôi ngược lại rất hiểu chuyện mà im lặng đi theo .

________________

Một đợt sóng nhỏ vừa đi qua thì cơn sóng lớn khác đang đến gần.

Hình Chấn mặc dù biết về cậu nhưng so với truy tìm cậu giữa tinh hệ bao la thì việc bắt giữ người cậu xem trọng hiển nhiên là hiệu quả nhất .

Nhưng có lẽ anh ta không ngờ , vì hành động tưởng chừng tiện nghi lần này lại khiến Tinh hệ Ám Vực gặp nguy hiểm lớn.

Mục Đống cung cấp thông tin mà gã điều tra được , sau đó chỉ việc khoanh tay mà làm ngư ông đặc lợi .

Đây xem như lần cuối cùng trong đời gã còn tác quái được.

Không lâu sau đó gần như ba tinh hệ hùng mạnh : Emar tinh , tinh hệ Rock , Thiên Vương Tinh cùng lúc dậy sóng . Luồng sóng ngầm khủng khϊế͙p͙ nhất trong lịch sử nhân loại, mà lý do là Con trai , cháu ngoại , người yêu của họ là Tần Tranh

bị tập kϊƈɦ và mất tích ngay trong địa phận của quân liên bang.

Không có manh mối nào dính tới Mục gia , mọi thứ dường như rơi vào bế tắc.

__________________

Tích tích tích ______

Quang não Lâm Hàn bất chợt vang lên từng hồi .

Cậu hơi giật mình nhìn lên

Cái tên đang hiện ra : Tần Tranh .

Cậu nhanh chóng chấp nhận cuộc gọi , đáp lại sự mong chờ của cậu là một gương mặt hoàn toàn xa lạ nhưng .... không tính là lạ hoàn toàn .

Giây phút nhìn thấy người được gọi là Lâm Hàn .

Hình Chấn vô cùng Hưng phấn , khoé môi câu lên một nụ cười kɧօáϊ trái , cuối cùng anh ta cũng đã tìm được hahaha .

Lâm Hàn như đứng hình nhìn người đàn ông mặt lạnh với máy tóc bạch kim và .... đôi mắt đỏ không thể nhầm lẫn kia , một dự cảm bất an nặng nề dâng lên .

Trấn áp nỗi lo lắng trong lòng , cậu mở miệng " Ông là ai ? Tần ca đâu ?"

Hình Chấn cười tà đáp " Ha hả chậc chậc quả thực là giống , rất giống , chỉ trừ đôi mắt đen bẩn thỉu. xin tự giới thiệu : Ta là Hình Chấn

. À nói cho đúng thì ngươi nên gọi ta là cậu đi . Còn người mà ngươi nói ... hắn ở đây " nói rồi anh ta xoay màn hình về một hướng khác.

Đập vào mắt cậu là một người trêи người đầy thương tích đang nằm bất động trêи sàn kim loại lạnh ngắt .

Lâm Hàn phẫn nộ " Ngươi đã làm gì Tần ca, ngươi rốt

cuộc muốn cái gì ?"

Cậu không quan tâm hắn là cậu hay là cái thá gì ? nhưng tổn thương Tần Tranh thì cậu tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Hình Chấn một lần nữa chiếm trọn màn hình cười nhạt đáp " ha hả muốn gì ? Ta chính là muốn mạng của ngươi . Nếu muốn chuộc mạng của tên này thì hãy mang đầu đến đây gặp ta .

Trong vòng một tuần mà ngươi vẫn chưa đến ... thì đừng trách ta không khách sáo . Ta sẽ ở tinh cầu Bóng tối chờ ngươi , cháu trai yêu dấu hahaha "

Ông ta đưa bàn tay bẩn thỉu bóp cổ Tần Tranh thật chặt , cho cậu chứng kiến gương mặt trắng như tờ giấy kia trở nên thống khổ vì không thể thở được .

Lâm Hàn gần như

Có thể nghe tiếng xương kêu lên răn rắc , ánh mắt cậu gần như muốn nứt ra mà gầm lên

" Dừng tay ... mau dừng tay . Không được làm hại anh ấy "

" Hahaha ta chỉ đùa chút thôi . Ngươi gấp cái gì a . Nếu vậy ... một tuần sau gặp lại hahaha " nói rồi ông ta buông tay , ném mạnh Tần Tranh sang một bên.

Màn ảnh lập tức tối đen.

Lâm Hàn vẫn không thể thoát khỏi cảm giác hoang mang , phẫn nộ đang ngập tràn trong lòng ngực.

Cậu tức giận gầm lên " Khốn kiếp ...."

Rầm ____ ầm ầm___

Đảng thương xui xẻo bị cậu trút giận , bị đá thủng một lỗ lớn rồi đập thẳng vào bức tường , tiếp tục đập nát tường của phòng bên cạnh.

Giờ là buổi tối , A Lạp đang tắm ở phòng bên phía đối diện bị âm thanh dọa cho vỡ mật liền quấn vội chiếc khăn tắm bên hông vội vàng chạy sang.

Đập vào mắt hắn là hình ảnh lung lay sắp đỗ của cậu.

A Lạp vội đỡ lấy , thất thanh gọi lớn " tiểu Hàn cậu sao vậy ? Tiểu Hàn ...."

Đáp lại hắn là sự im lặng .

A Khắp Tư bất ngờ

Bị phòng bên tập kϊƈɦ cũng nhanh chóng xuất hiện Thông qua lỗ hỏng.

Nhìn thấy A Lạp đang ôm lấy Lâm Hàn đã ngẤt đi khiến hắn cũng lo lắng vô cùng " Xảy ra chuyện gì ? Tiểu Hàn sao vậy ?"

A Lạp khóc không ra nước mắt đáp " Tôi cũng không biết , tôi đang tắm thì nghe phòng cậu ấy phát ra tiếng động lớn ... sau đó ...."

Oanh động khá lớn khiến ký túc xá năm bốn trở nên nhốn nháo.

Đặc Nhỉ cùng những người khác cũng nhanh chóng có mặt . Họ đưa cậu đến phòng y tế kiểm tra một lượt , biết được cậu không sao mới an tâm đưa cậu trở về.

Lúc sự việc xảy ra tuy dao động tinh thần lực có xảy ra hỗn loạn nhưng Lâm Hàn vẫn không mất khống chế cho nên không khiến nhiều người chú ý . Cho rằng cậu bị căng thẳng gì đó mới nỗi khùng bất chợt , cũng không ai trách cậu.

Họ đưa cậu đến phòng của Đặc Nhỉ vì hắn chỉ ở có một mình.

Cả nhóm nhìn Cậu một lúc mới rời đi , ngay cả lúc ngất đi chân mày của cậu vẫn chưa một lần dãn ra .

Đặc Nhỉ âm trầm nhìn mọi người rồi xâu chũi lại mọi việc một lần nữa

" Trước mắt chúng ta chỉ có thể đoán cậu ấy trước đó đã nói chuyện cùng người khác nên mới tức giận như vậy.

Tôi ... đã kiểm tra qua cuộc gọi gần đây nhất . Chính là từ người gọi là Tần Tranh "

Mặc dù tự ý xâm phạm là không đúng nhưng hắn không còn cách khác.

Cả nhóm đều nghe kể qua về người này nhưng chỉ là không hiểu vì lý do gì lại có thể khiến tiểu Hàn tức giận tới mức này ?

Ting ___ âm báo tin nhắn truyền đến.

Đặc Nhỉ nhanh chóng mở dòng tin nhắn mà thủ hạ vừa gửi đến.

Gương mặt phút chốc trở nên nặng nề .

Sky chịu không nỗi bầu không khí căng thẳng liền cướp lời nói trước " Có chuyện gì cậu mau nói đi "

Đặc Nhỉ mặt lạnh đáp " hai hôm trước ... người tên Tần Tranh đã bị tập kϊƈɦ trêи đường đi và hoàn toàn mất tích , Tần gia đã dốc toàn lực lục xoát khắp nơi nhưng vẫn không thể tìm ra tung tích "

Một câu này triệt để khiến cả nhóm điếng người.

Tống Liên cau mày nói " Vậy có nghĩa người bắt cóc anh ta chính là nhắm tới tiểu Hàn "

Hắn không phải đoán bừa, nếu là nhắm vào người kia thì việc gì phải tìm đến tiểu Hàn ?

Còn nếu là muốn để người khác tìm thấy thì tại sao lại không phải tìm những người kia? Trêи quang não của anh ta đâu phải chỉ có mỗi mình tiểu Hàn.

Lại nói quan hệ giữa hai người thân thiết như thế thì cho dù có là gọi cầu cứu cũng không thể khiến tiểu Hàn tức thành cái dạng kia được.

Đặc Nhỉ cũng có suy đoán tương tự " ukm "

Sky muốn chửi thề " Cmn rốt cuộc là tên khốn kiếp nào ? Dám bắt nạt tiểu Hàn

Tôi quyết không tha cho hắn

"

Trần Vũ Dương mặt mày bực dọc chêm một câu" Mọi người có đoán ra là ai không ?"

Cả nhóm ảo não lắc đầu "......" họ mà biết thì kéo quân đi truy sát cmn rồi .

Từ Lãm thở dài " Xem ra chỉ có cách chờ tiểu Hàn tỉnh lại mới biết được "

Cả nhóm. " Haizd"

Trong lúc đó , thực ra Lâm Hàn nào có yếu tới vậy a.

Cậu còn đang tức giận thì bị một sức mạnh mạnh mẽ lôi đi vào bóng tối.

[ Chủ nhân , tỉnh lại đi ]

" Ai ? Ai gọi tôi vậy ?"

[ Là tôi , tôi là Hình Thiên . Là cơ giáp trí năng của chủ nhân ]

" Cơ giáp ? Cơ giáp làm gì biết nói chuyện a ? " Lâm Hàn ý thức có chút mê man không hiểu .

[ Tôi không phải cơ giáp bình thường mà là cơ giáp cao cấp , tôi có suy nghĩ riêng của mình . Cũng là cơ giáp cao cấp nhất , chủ nhân người đã hiểu chưa ?] Hình Thiên rất tri kỷ mà giải thích.

" Nhưng tại sao cậu

lại gọi tôi là chủ nhân ? Tôi

vốn không có quen cậu , với lại tôi đang ở đâu đây ?"

[ Quả thực chủ nhân chưa gặp tôi bao giờ nhưng tôi đã theo bên người chủ nhân rất nhiều năm. Chỉ là thời gian đó tôi đều ngủ say , khi tinh thần lực của chủ nhân đủ cường đại thì mới có thể đánh thức và điều khiển tôi.

Là cha của chủ nhân để tôi đi theo để bảo vệ và đưa chủ nhân về nhà , tôi đang kết nối với chủ nhân qua kết nối

suy nghĩ . Xin lỗi vì đã kéo chủ nhân vào đây vì bên ngoài không thích hợp để nói chuyện ]

" Nói vậy .... tôi là chủ nhân của cậu? Vậy có nghĩa là bây giờ tôi có thể điều khiển cậu sao?"

[ Phải thưa chủ nhân , nhưng bất quá tôi cần cập nhật chút thông tin , tôi đã ngủ rất lâu rồi ]

" Được , vậy phải mất bao lâu ? Tôi thật sự có việc gấp cần giải quyết "

[ năm phút , chỉ cần năm phút tôi có thể truy cập mọi dữ liệu cần thiết , chủ nhân cũng ngủ thêm một chút tôi sẽ làm xong nhanh thôi ]

" Được , vậy cậu cứ làm đi "

Nhưng bất quá cuộc trò

Chuyện ngắn của bọn họ là một đêm trôi qua.

Vì đang trong học kỳ cho nên lúc cậu tỉnh lại xung

Quanh đã không còn ai vì bọn A Lạp đã đến sân huấn luyện. Chuyện hôm qua cậu bị ngất trưởng quan đã được báo cáo nên không ai trách phạt cậu trốn học , mà họ cũng chẳng trách nỗi ? Cậu có cúp một tháng tiết thực hành cũng chẳng ai vượt qua nỗi.

Lâm Hàn ngồi trêи giường mê man nghĩ về giấc mơ đêm qua, cậu cho rằng mình bị ảo giác rồi .

[ Chủ nhân , cậu gọi tôi à ?]. tiếng của Hình Thiên bất chợt vang lên khiến Lâm Hàn xuýt thì đau tim.

" Hình Thiên ?"

[ Phải , chủ nhân tôi ở đây , trêи ngón tay của cậu ]

Lâm Hàn nhìn xuống ngón cái đã xuất hiện một chiếc nhẫn bạc tinh xảo. Cậu ... không nhớ mình đã đeo nó lúc nào a?

Hình Thiên biết chủ nhân nghĩ gì liền một lần nữa biến mất

[ Chủ nhân tôi vẫn luôn ở đây , chỉ là người không thể nhìn thấy ]

Lâm Hàn trợn mắt nhìn ngón tay bỗng chốc trống rỗng , mà khoan , hình như lúc nói chuyện cậu còn chẳng có mở miệng vẫn có thể trao đổi cùng Hình Thiên . " Chúng ta .... có thể nói chuyện Ngay cả lúc bình thường như thế này sao?"

[ Đúng vậy thưa chủ nhân , lúc cần ra lệnh chủ nhân

Chỉ cần dùng suy nghĩ là được . Tôi là cơ giáp quang năng cho nên tôi có thể biến thành bất kỳ dạng gì mà chủ nhân muốn , cũng không cần trực tiếp điều khiển vì tôi có trí tuệ riêng ]

Lâm Hàn muốn trợn mắt há miệng lên vì kinh ngạc " Thiên a , cậu nói thật ??? ..... "

[ Phải thưa chủ nhân , nhưng cơ giáp như tôi vốn không nhiều cho nên người thực nên hãnh diện vì điều đó ] Hình Thiên không dấu vết tự tâng bốc bản thân một chút.

Lâm Hàn thật sự ngạc nhiên " Nói vậy cậu cũng thực lợi hại a , cậu có thể nói cho tôi biết cậu đến từ đâu không ? Còn có ... cha tôi là ai ?"

[ Tôi đến từ tinh hệ thú nhân và cũng chỉ có thú nhân hùng mạnh nhất mới có thể điều khiển tôi. Cha của chủ nhân là đại hoàng tử Hình Thiết , tên của tôi cũng là đại hoàng tử đặt cho ]

Lâm Hàn "........." đại ... đại hoàng tử của tinh hệ thú nhân. Cái ghế này cũng cao quá rồi .

Hình Thiên thấy cậu im lặng vội lên tiếng " Chủ nhân , người còn muốn hỏi gì nữa không ?]

Lâm Hàn hồi hồn đáp " Ah ... tạm thời tôi không có gì để hỏi . Cậu cứ nghỉ ngơi đi "

[ Vâng , chủ nhân ]

Cả thế giới lúc này thật sự rơi vào im lặng , đầu cậu có chút choáng váng . Cậu thật sự không tiêu hoá nỗi số Thông tin này .

Lại nghĩ tới Tần ca đang bị

Uy hiến đến tính mạng Lâm Hàn lại bắt đầu cảm thấy vô cùng lo lắng và hoang mang . Cậu nên làm gì ?

Cỗ tức giận không tên khi nhớ tới người kia cùng đôi mắt dã thú đỏ ngầu tâm liền muốn bạo phát. Thực .... khó chịu. Cậu đưa tay nắm chặt áo nơi trái tim đang đập kịch liệt của mình .

Nếu hôm nay gã không bắt Tần ca thì cũng sẽ là một người thân khác của cậu , Lâm Hàn thề phải tiêu diệt kẻ này bằng mọi giá.

Cậu ư ... xem ra lần này hoặc là hắn hoặc là cậu phải bỏ mạng. Mặc kệ người kia với nguyên chủ là cái quan hệ gì nhưng chắc chắn một điều : người kia muốn cậu phải chết.

Đặc Nhỉ cùng nhóm quái vật trở về vừa đúng lúc nhìn thấy Lâm Hàn tâm tình khó chịu đang ngồi ôm ngực , khiến cả nhóm xuýt thì bị dọa .

Đặc Nhỉ dẫn đầu bước nhanh vào phòng " Tiểu Hàn cậu sao vậy ? "

Lâm Hàn hồi thần nhanh chóng buông tay , nhìn bọn họ cười như không có chuyện gì xảy ra " Haha chào ... tôi không có việc gì "

A Lạp chạy tới sắc mặt trầm trọng nhìn cậu hỏi " Cậu rốt cuộc xảy ra chuyện gì ? Đừng giấu bọn tôi có được không ? Tiểu Hàn cậu thực sự đã khiến bọn tôi lo gần chết cậu có biết không ? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì ? "

Hắn quá quen với cái kiểu phản ứng này của cậu , cười trừ nghĩa là cậu sẽ giấu hết thảy mọi thứ.

Sky cũng nắm vai siết chặt " Tiểu Hàn nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ?

Tôi không muốn nghe cậu ba xạo , nếu còn xem chúng tôi là bạn bè thì cậu thành thật cho tôi "

Lâm Hàn bị lắc tới muốn chóng mặt , á khẩu không biết nói cái gì cho qua chuyện , lần này cả đám rõ ràng sẽ không để cậu chỉ ba câu liền cho qua.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio