Trọng Sinh! Chú Là Điều Thời Gian Nợ Em

chương 84: chương 84

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mạc Thiên Mộc gian mình trong phòng không đi đâu .

Ba mẹ lo lắng hỏi hang như nhận lại chỉ là sự im lặng và cái lắc đầu .

Tiểu Vy nhìn chị cô cũng đau lòng không kém ...cô chứng kiếm anh rể ngoại tình với người khác còn chứng kiếm anh rể đẩy chị cô suýt nữa sảy thai .

Dù anh ta không biết nhưng chính hành động của anh đã kiến cho chị cô không giám nói ra.

Vy nhìn cô ngày ngày giam mình trong phòng mà lo lắng .

Cô ấy cố gắng thuyết phục Thiên Mộc đi chơi cùng mình và mẹ nhưng mãi không được.

Nhưng cuối cùng vào một ngày đẹp trời cô ấy cũng có thể thuyết phục được Thiên Mộc đi chơi.

Tưởng chừng như buổi đi chơi này sẽ diễn ra một cách vui vẻ nhưng không ngờ rằng khi hai người chuẩn bị trở về nhà trong vui vẻ thì đột nhiên có người đánh lén cô ấy rồi bắt cóc cô đi .

Đến lúc Mạc Thiên Mộc tỉnh lại thì đã thấy mình đang ở bên vách núi và bên dưới là dòng nước lạnh lẽo .

Thiên Mộc nằm dưới nên đất hai tay bị trói lại , cô cố gắng chảy dũa thoát ra khỏi dây trói như không được.

Đột nhiên một hình bóng quên thuộc liền xuất hiện phía trước cùng mới mười mấy thân niên mặc áo đen ,

- " Lâu rồi không gặp...Mạc Thiên Mộc...à không phải nói là Nhiếp Vô Ngọc chứ nhỉ !"

Thiên Mộc mở tròn mắt không tin vào tai mình ấp úm hỏi ,

- " Sao...sao cô biết..."

Alice chỉ mỉm cười đi lại gần phía cô ,

- " Tại sao tao biết thì không quan trọng ....quan trọng là mày có trở về được để biết không thôi !"

Thiên Mộc nhíu mày thắc mắc hỏi ,

- " Tại sao !"

Cô ta nhìn cô đầy chế nhạo và kinh thường ,

- " Mày định trở về đâu...về Nhiếp gia sao ! Tao nói cho mày biết Nhiếp gia đã hoàn toàn sụp đổ...còn Mạc gia cũng sắp đi luôn rồi đó !"

Thiên Mộc không tin cố gắng đứng dậy nói ,

- " Không...!không thể...!đúng...!đúng rồi Doãn Thần anh ấy sẽ cứu tôi !"

Hahahaaaaa

Alice cười lớn nhìn cô rồi nói - " Mày nghĩ anh ấy sẽ cứu lấy đứa con của kẻ thù sao ...hahaa"

Cô không tin nhìn cô ta như hỏi lại -" Kẻ thù gì cơ ..."

Ả ta tiến lại bộp lấy miệng cô nhưng bị cô tránh ra ,

-" Mày không biết sao ...Ba mày Nhiếp Vô Tà chính là kẻ đã giết chết cha của anh ấy đấy...thù giết ba không đội trời chung...mày nghĩ anh ấy sẽ cứu mày sao...!

Anh ấy chỉ lợi dụng mày để trả thù mà thôi...hahaaaa ...mày đúng là đáng thương...!"

Cô vẫn không tim vào tai mình cố gắng giữ cho mình chút sự tin tưởng cuối cùng Alice nhìn cô một hồi lâu rồi lấy một sợi dây thừng cột chặt vào tay ả khiến cho cô cũng phải ngạc nhiên .

- " Bây giờ cô đánh cược với tôi không...!coi anh ấy sẽ cứu ai trước !"

Cô nhìn cô ấy im lặng không nói gì thì đột nhiên đằng xa xa cô nghe thấy tiếng xe dần dần đi về phía mày .

Âu Dương Doãn Thần bước ra với khuôn mặt lo lắng nhìn về phía bọn cô .

Một trong những người áo đen liền đi đến rút súng ra chỉ về phía hai cô nói ,

- " Mày cuối cùng cũng đến rồi sao ! Mày xem tao bắt ai này !"

Cô tao ánh mắt nơn nớt như sắp khóc nói ,

- " Thần...!cứu em..."

Thiên Mộc nhìn anh rồi lại nhìn cô ta không nói gì .

Cô cố gắng để lại niềm tin cuối cùng cho anh ấy...như đánh cược tình yêu này vậy ...

- " Tao coi mày sẽ chọn ai ? Một bên là vợ mày một bên là người mày yêu....hahaaaa"

- " Thằng chó ...sao mày giám "

Anh đắn đo nhìn về phía cô không biết chọn ai thì một trong số người áo đen đó liền kéo hai người tiến lại gần vững,

- " Mày mau chọn nhanh không tao đẩy cả hai xuống đó !"

Đôi mắt đẫm lệ nhìn về phía anh như muốn nói điều đó nhưng lại không thành lời .

Doãn Thần nhìn cô rồi lại nhìn cô ta ngật ngừng không biết trả lời nhưng vì tình thế ngàn cân treo sợi tóc anh lạnh lùng nhìn cô ,

- " Các người mau ...mau đứng lại tôi...!tôi chọn cô ấy !"

Nước mắt đậm lệ nhìn anh chọn cô ấy !

Cô biết mình đã sai ván cược này ngay từ đầu đã sai ! Sai ngay từ đầu !

Mạc Thiên Mộc nhìn anh tiến lại cởi trói cho cô ta lo lắng cho cô ta từng chút còn mình thì bị bọn chúng đẩy xuống biển .

Cô đau đớn nhìn bầu trời cười lạnh thù ra ván cược mà cô xem đã đúng thì ra cô đã sai ...

Có lẽ cái chết trước mặt này còn không còn đau nữa thì trái tim của cô không biết từ bao giờ đã hoàn toàn rỉ máu đến tan nát .

Cô ôm lấy bụng mình mà cười lạnh ,-" Mẹ xin lỗi...mẹ đã con linh hồn nhưng lại không thể cho con một thể xác trọn vẹn...mẹ thật lòng xin lỗi...mẹ không thể bảo vệ con ...!"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio