Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long

chương 555: tin tức kinh người

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Không được bao lâu, Đinh lão đầu đã vội vã chảy về, còn chưa vào cửa mà đã kêu lên: "Vân Mai, xảy ra chuyện gì, sao lại vội gọi ba trở về thế, làm chậm trễ công tác của ba"

Nhưng lúc ngẩng đầu lên, vẻ mặt liền chấn động, hơi sửng sờ, giọng nói cuồng động lên, nói: "Ta còn tưởng là gì, thì ra là các con đã trở về, Thu Phong, tiểu tử con thật đúng là thần nhân, muốn gặp mặt con thật không phải dễ"

Đinh Mỹ Đình đã hừ một tiếng không vui, nói: "Được rồi, ông nội, ông bận mà, hay là làm việc tiếp đi, con và Tiêu đại ca cơm nước xong sẽ đi, không quấy rầy ông đâu"

Đinh lão đầu yêu thương đứa cháu gái này biết bao, làm sao mà giận được, vội vàng cầu xin: "Được rồi, được rồi, Mỹ Đình, không cần chế nhạo lão già này nữa, sớm biết các con trở về, ông đã ở nhà đợi rồi, lần này coi như ông sai, coi như là lỗi ông được chưa"

Tiêu Thu Phong đã đi tới, cười nói: "Đinh lão, đã lâu không gặp, ông vẫn chưa bao giờ già, vẫn hấp tấp và bận rộn như vậy, thật sự làm cho người ta kính nể"

Đinh Bản Quân không có thời gian khách sáo, kéo tay Đinh Mỹ Đình, thở dài nói: "Tiểu nha đầu này, đi ra ngoài lâu như vậy, cũng không biết về thăm một lần. Biết mọi người nhớ con lắm không, nếu không phải ông cản, thì mẹ của con đã sớm đến Đông Nam tìm con rồi"

Đinh Mỹ Đình nói: "Có gì đâu, ông nội, con đã lớn rồi, mọi người không cần coi con như con nít nữa, hơn nữa, Tiêu đại ca sẽ chăm sóc cho con, mọi người không cần lo. Con sống ở Đông Nam rất tốt, mà không phải cứ cách vài ngày là con đều gọi điện về nhà sao?"

Mẹ từ trong phòng bếp đi ra, nói: "Con còn nói nữa sao, gọi điện thoại, nhưng có chuyện gì cũng không chịu nói, mọi người trừ việc biết con còn sống ra, cái khác đều không biết"

Đinh Ái Quốc đứng bên cạnh Tiêu Thu Phong, lập tức cười nói: "Tôi nói rồi, mọi người không cần lo mà, có Thu Phong bên cạnh, Mỹ Đình sao cóthể có chuyện được. Bà xem, bây giờ không phải nó sống vui vẻ sao, không có chuyện gì hết"

Nhìn Đinh Mỹ Đình ngồi bên cạnh Tiêu Thu Phong, bộ dáng như tan ra trong tình yêu, người của Đinh gia đương nhiên rất vui mừng. Đối với bọn họ mà nói, hạnh phúc của con gái, chính là điều quan trọng nhất của Đinh gia.

"Được rồi, không nói chuyện này nữa, Mỹ Đình, con lại tâm sư với mẹ đi, chúng ta còn chuyện cần hỏi Thu Phong"Đinh lão đầu vừa nói, Đinh Mỹ Đình đã làm ra bộ dáng sớm biết, nói: "Không cho phép quấn quít lấy Tiêu đại ca lâu, ngồi máy bay lâu như vậy, anh ấy cần nghỉ ngơi"

Tâm của cháu gái chỉ biết hướng về tiểu tử thúi này, thật sự là làm cho tâm lý của Đinh Bản Quân rất khó chịu.

Chỉ đến khi Mỹ Đình được Vân Mai kéo vào phòng bếp, ông mới dám mở miệng, tức giận nói: "Thu Phong, lần này đến kinh thành, lại chuẩn bị làm gì vậy, để ta báo cáo với số Một, tránh để đại loạn"

Tiêu Thu Phong cười khổ, lão già hỏi y chang Đinh Ái Quốc, không phải bọn họ cho rằng, trời sinh hắn thích gây chuyện sao "Đinh lão đầu, tôi chỉ đến kinh thành thăm người thân thôi, còn chưa kịp đến Hoắc gia nữa là. Ông làm như tôi là kẻ giết người hàng loạt không bằng vậy, giống như đã làm ra tội ác tày trời, đi đến chổ nào thì chổ đó liền không yên bình"

Đinh lão đầu làm ra vẻ đúng là như vậy, nói: "Cậu nói không sai, cậu đến chổ nào là chổ đó liền xảy ra chuyện. Tôi rất lo lắng, vô cùng lo lắng, không được, Ái Quốc, tăng mức phòng vệ của Kinh Vệ quân lên cấp bốn, không được nghe tiểu tử này nói bậy, phải chuẩn bị tốt. Nó là tên thích gây họa"

Lần này, không có có Tiêu Thu Phong lắc đầu, ngay cả Đinh Ái Quốc cũng mỉm cười, xem ra cha già đã bị Tiêu Thu Phong làm cho sợ hãi rồi. Náo động mấy năm trước, ông vẫn còn nhớ, trong lòng vẫn khiếp sợ, không dám cẩu thả.

Chẳng qua, Tiêu Thu Phong đã bất đắc dĩ nói: "Được rồi, Đinh lão, ông đã nhận định như vậy rồi, thì tôi cũng không nói láo nữa. Lần này tôi đến, trừ thăm người thân ra, còn có một kẻ địch cường đại"

Cái mặt của Đinh lão đầu liền biến đổi, vội vàng hỏi: "Rất cường đại? Có cần mọi người hỗ trợ không?"

Chỉ cần có thể giúp, ông chấp nhận vất vả một chút, giúp hắn xử lý chuyện này, tránh cho tiểu tử này gây chuyện, chuyện bé xé ra to. Đến lúc thu dọn tàn cuộc mới là nhức đầu.

"Chỉ một người? Là ai? Có thể làm cho con đánh giá là cường đại?"Đinh Ái Quốc tuy rằng không biết có lực lượng của thần kính, nhưng bản thân ông tuyệt đối đã là cường giả nhìn xuống chúng sinh rồi, trước mặt ông mà còn có người xưng là cường giả sao?

Thật ra cái này cũng không thể trách Đinh Ái Quốc, người biết, giống như một cái vòng tròn, càng biết thì càng nhiều, hoặc là không biết gì hết. Đây là một đạo lý.

"Đinh lão, ông có bao giờ nghe qua tam đại cao thủ phương Đông chưa? Đúng, không phải tam long, bọn họ mới chính là đại cao thủ chân chính"Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng hỏi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL -

Đinh lão đầu sửng sốt, nhưng trong mắt Đinh Ái Quốc đột nhiên có chút kinh ngạc, hít sâu một hơi, hỏi: "Thu Phong, có phải con muốn nói đến hắc quang, thanh quang và hồng quang không?...Nhưng đó là truyền thuyết mà, bọn họ thật sự tồn tại?"

Lần này, Đinh lão đầu cũng nhớ đến hồ sơ tuyệt mật nhất của quốc gia, hình như có truyền thuyết nói về ba người này. Nhưng truyền thuyết mà,rất mờ ảo và huyền bí, ông cũng không rõ ràng, vả lại cũng chẳng ai coi truyền thuyết là thật cả.

Nhưng Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Không sai, chính là bọn họ, bọn họ còn lợi hại hơn so với sự tưởng tượng của mọi người"

Đinh lão đầu lập tức nói: "Không đúng, bọn họ có ba người, cậu lại nói chỉ có một kẻ địch, Thu Phong, ba người đó thật sự còn sống sao?"

Cao thủ hơn trăm tuổi, vẫn còn sống khỏe mạnh, điều này làm hai người thật bất ngờ.

"Bọn họ không chỉ còn sống, hơn nữa còn sống rất tốt. Chẳng qua, đối thủ của tôi lần này chính là Thất Sát, cũng là kẻ đã bắt tôi đi ngày trước, thân ảnh của hắn là một đạo thanh quang"

Đinh Ái Quốc hỏi: "Những người khác đâu?""Hắc quang Tham Lang đã chết, nửa tháng trước, chết tại xà đảo Đông Nam... tôi giết"

Đinh Ái Quốc cả kinh, sắc mặt lộ rõ vẻ hoảng sợ, hỏi: "Thật... thật sự là do con giết, con có thể giết Tham Lang?"

"Vì sao không thể, chỉ cần là người, bất luận là cao thủ thế nào, cũng có một ngày sẽ chết"

"Vậy Phá Quân đâu, nếu Thất Sát và Tham Lang còn sống, vậy Phá Quân đâu? Ông ta được xưng là cao thủ chính phái, hẳn là phải đối phó với Thất Sát, không thể để tà ác muốn làm gì thì làm"Đinh lão đầu khẩn trương nói.

Tiêu Thu Phong cười cười, không nói, Đinh Mỹ Đình đã chạy vù ra từ phòng bếp, giọng nói ngọt ngào đã vang lên: "Hỏi xong chưa, gặp hai người, lần nào cũng như vậy, Tiêu đại ca có rất nhiều chuyện, thật sự phải nói cho hai người biết sao?"

"Tiêu đại ca, đến đây, ăn cơm, anh xem, mấy món này đều là do em tự làm đó"Kéo tay Tiêu Thu Phong, không để cho hai người có cơ hội nữa, làm cho Đinh Bản Quân khẩn trương vô cùng, giống như đang ngồi trên chảo nóng.

"Mỹ Đình, ngoan, ông chỉ hỏi vài câu, vài câu thôi..."

Tiêu Thu Phong đương nhiên hiểu lòng lão già này, nhưng việc này, cho dù ông ta biết rõ ràng, thì thật sự cũng không thể giúp được gì, lập tức cười nói: "Đinh lão, việc này, ông biết một chút là được rồi, không cần hỏi nhiều. Làm chuyện mà ông nên làm đi, chuyện này, đã vượt qua phạm trù xử lý của quốc gia rồi, tôi sẽ xử lý"

Lão già còn muốn hỏi, nhưng Đinh Ái Quốc đã kéo tay ông lại, nói: "Cha, Thu Phong nói đúng, việc này, cứ để hắn lo, chúng ta cứ làm tốt việc của mình, yên tâm, mọi chuyện vẫn bình thường mà"

Tuy rằng không cam lòng, nhưng Đinh lão đầu vẫn muốn nghe về chuyện của tam đại cao thủ. Lúc trước có thể trở thành truyền thuyết, nhưng bây giờ vẫn còn tồn tại, làm cho ông rất hứng thú. Bởi vì loại cao thủ này, đối với quốc gia mà nói, quả thật uy hiếp rất lớn.

Thức ăn ngon, rượu ngon, Tiêu Thu Phong đã đến, mẹ vợ bỏ rất nhiều tiền ra, chỉ để làm một chuyện, đó chính là muốn Tiêu Thu Phong đối xử tốt với Đinh Mỹ Đình, những thứ khác đều không quan trọng.

Đinh Mỹ Đình đã không còn là con nít, trên bàn cơm, không ngừng gấp đồ ăn cho Tiêu Thu Phong, làm cho bà rất vui, nhìn con gái và con rể yêu thương nhau như thế, khoái khoái lạc lạc, thật vui vẻ, bà cảm thất không còn gì lo lắng.

Đinh Ái Quốc sau khi khởi động phòng vệ mức bốn, cũng cùng Tiêu Thu Phong uống rượu, có thể cùng con rể ngồi nhậu, quả thật làm cho ông rất vui.

Đinh Bản Quân thì trầm mặc, bởi vì trong lòng ông rất lo lắng, đáng tiếc bây giờ, ông có vài vấn đề không tiện để hỏi.

Vốn định chờ ăn cơm xong, sẽ kiếm thời gian rãnh mà hỏi thăm, nhưng thật không ngờ, vừa buông đũa xuống, Đinh Mỹ Đình liền kéo tay Tiêu Thu Phong, chuẩn bị rời đi, ngay cả mẹ cũng không thể giữ được.

"Mẹ, bọn con còn chưa đến Hoắc gia, còn chưa đi gặp chị Thanh Linh, không có thời gian ở đây lâu. Cũng không lâu lắm, khoảng hai ngày nữa là con về lại, nhưng Tiêu đại ca thì không chắc sẽ về cùng"Bà đã đồng ý, vì bà quan tâm đến con gái. Nhưng Đinh Bản Quân thì há mồm ra, không biết nên nói gì.

Nhìn hai người nắm tay rời đi, Đinh Bản Quân không muốn tốn chút thời gia, nói lớn tiếng với lính gác cửa: "Lập tức chuẩn bị xe, ta muốn đến văn phòng thủ trưởng, nhanh lên"

Vân Mai khó hiểu, hỏi: "Cha, có chuyện gì vội vậy, Mỹ Đình vừa đi, ba cũng muốn đi luôn à, trời sắp tối rồi đó"

Nhưng Đinh Bản Quân không có thời gian trả lời, mặc áo khoác lên, chui vào trong xe, phóng đi như bay.

Chỉ có lúc quay đầu lại, nhìn thấy bộ dáng rất buồn cười của Đinh Ái Quốc, Vân Mai quát: "Ông còn đứng ở đây làm gì, có phải Thu Phong đến đây, có bạn nhậu nên vui không. Đừng tưởng rằng tôi không biết, vừa rồi lúc ăn cơm, ông cứ kính rượu rồi mời rượu, uống cũng không ít. Lần sau xem tôi cấm ông uống rượu thế nào, hừ"

Trên đời này, thứ thông minh nhất chính là đàn bà, Đinh Ái Quốc bây giờ cũng biết, tâm tư của ông, căn bản là đã không thể chạy thoát hỏa nhãn kim tinh của vợ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio