Gần đây Giang Diệp đã suy xét một show giải trí.
Cô đang xem xem có nên đi hay không.
Từ sau Xuân Vãn, dù là tài nguyên nhóm hay cá nhân, tài nguyên của nhóm họ đều tăng cao gấp mấy lần.
Đủ các kiểu làm đại diện thương hiệu, sân khấu, show giải trí hay sàn diễn thời trang đều ùn ùn tìm tới họ.
Bây giờ, mức độ nổi tiếng của tars sớm đã chẳng còn ở trong giới tuyển chọn.
Bọn họ không chỉ là nhóm nhạc nữ ra mắt từ show tuyển chọn nổi nhất mà còn là thần tượng đại diện cho thời đại này do chính quốc gia bầu chọn.
Địa vị có.
Độ hot có.
Tới mức này rồi, họ đã có thể bắt đầu chọn lựa các tài nguyên rồi.
Tài nguyên của nhóm vẫn sẽ là do người đại diện hỗ trợ nhận giúp nhưng tài nguyên cá nhân lại phải hỏi ý kiến bên công ty cũ, lại chuyển qua tay họ, sau khi họ suy xét có hợp hay không mới tính tiếp.
Độ tự do cao hơn trước kia nhiều.
Lần này, Giang Diệp nhận được một show có tên là 《Nhà soạn nhạc tài ba》.
"Làm sao vậy?", Lâm Tối vừa chơi game vừa hỏi, "Cái này được mà, là show cá nhân đầu tiên của em, lại còn là đài nhà mình đảm bảo không thể bị cắt ghép ác ý, lại có thể học thêm kiến thức mới, có gì không hài lòng?".
Lâm Tối đang làm công tác chuẩn bị cho đại hội thể thao thần tượng năm nay, sau khi làm việc xong sẽ đánh vài trận để tay có cảm giác.
Thẩm Tri Ý hiểu được: "Lo lắng nếu thua rồi sẽ rớt fans".
Tuy rằng ở phương diện nhảy, Giang Diệp ở trình độ đỉnh cao của giới giải trí nhưng ở lĩnh vực sáng tác thì không thể so với chuyên nghiệp được, nếu thua rồi không chỉ bị chê cười mà còn bị mất fans.
"Vậy cũng không phải", Giang Diệp lắc đầu, nói, "Dù sao tớ cũng không phải đi làm học sinh mà là giáo viên".
Các đồng đội khác: ???
"Cho nên tớ đang cân nhắc.
Bởi vì với trình độ gà mờ của tớ, đi làm giáo viên vốn chẳng có gì đáng xem, tớ đang không biết có thể dạy họ cái gì.
Tớ nghĩ tới nghĩ lui, sở dĩ chương trình mời tớ chỉ có một lý do", Giang Diệp thở dài, "Tớ hot quá mức, hết cách".
Các đồng đội: ...
Lâm Tối vừa giết chết người cuối cùng, bỏ điện thoại xuống xắn ống tay áo, "Chị em đâu đánh nó!".
Giang Diệp vừa định nói quả nhiên bị bốn đồng đội vây trên sô pha quần ẩu một trận.
Cô gian nan vươn tay: "Nói đùa đùa thôi".
Cô giơ tay thẳng thắn thừa nhận, "Được rồi, tớ chỉ đi làm trợ giảng thôi, giáo viên chính là thầy Trần Nhất Minh".
Thầy Trần Nhất Minh là thầy thanh nhạc của cô trong chương trình Thiếu nữ theo đuổi ánh sáng.
Lúc ấy ở trận bình xét sơ cấp, thầy từng khen tác phẩm của cô.
Vị trí trợ giảng này giao cho cô, cũng bởi vì là do nhà đài sản xuất Thiếu nữ theo đuổi ánh sáng làm ra, quyết định đưa tài nguyên cho người nhà, hai là cũng có sự kiến nghị của thầy Trần Nhất Minh.
Đàm Mộng cạn lời: "...!Vậy cậu đang do dự cái gì? Trợ giảng thôi, không cần gánh trách nhiệm, khá nhẹ nhàng mà".
"Đúng lúc album thứ ba này chúng ta có bài hát tự mình sáng tác", Lâm Tối xòe ngón tay tính tính cho cô, "Lần này em tới tham gia chương trình, cũng thuận tiện quảng bá bài cho nhóm luôn".
Trình Chân bỗng tò mò, "Cậu đi làm trợ giảng không phải cũng sẽ lên sân khấu chứ? Vậy có thể dìu già dắt trẻ cùng đi không?".
Giang Diệp: "Dìu già dắt trẻ?".
Trình Chân chỉ chỉ mình, vô cùng mong chờ, "Bốn đồng đội trong nhà của cậu".
Giang Diệp: ...
Giang Diệp nghĩ nghĩ, cười, "Có thể đi, dù sao cũng là tiết mục trong nhà.
Tớ nghe nói tới lúc ấy, Dream girls cũng sẽ tới trận chung kết của chương trình trợ giúp".
Dream girls là nhóm nhạc mới ra mắt của Thiếu nữ theo đuổi ánh sáng.
Mà người quen cũ của họ Chu Lị năm này tham gia thi đấu, lại thành công ra mắt rồi.
Tuy rằng không ra mắt C, miễn cưỡng đứng thứ năm nhưng với cô ấy mà nói, lại là kết quả xứng đáng cho nỗ lực đã bỏ ra.
"Ồ, nếu có thể tung tăng tung tẻ dắt trẻ đi chơi", Trình Chân nói, "Vậy cậu còn băn khoăn cái gì, đi ngay và luôn, một người đắc đạo cả nhà thăng thiên".
"...", Giang Diệp nói, "Cứ cảm thấy tớ chưa đủ tư cách để lên chương trình này".
Tới lúc đó, quay đầu nhìn lại, tác phẩm của tất cả tuyển thủ đều bỏ xa hai tác phẩm của cô, cuối cùng biến thành cô bị học sinh dạy ngược lại.
Giang Diệp: "Hơn nữa, tớ nghe nói tổ khác đã định trợ giảng rồi".
Trình Chân:: "Ai nha?".
Giang Diệp thở dài: "...!Thầy giáo cũ của chúng mình".
"Mục Tinh Trì?".
Giang Diệp nặng nề gật đầu.
Lâm Tối lại mở ván đấu mới, "So what?".
"Tuy rằng cách lúc tớ tham gia Thiếu nữ theo đuổi ánh sáng đã một năm nhưng sẽ không có fans CP cứ nhớ mãi không quên cái CP này, lại lần nữa đội mồ sống dậy chứ?".
Giang Diệp ôm đầu, run bần bật, "Tớ không muốn bị fans bạn gái nhà hắn mắng".
"Không cần sợ", Lâm Tối nói, "Tính từ số fans của hai người, thế nào cũng là hắn bị mắng nhiều hơn".
Giang Diệp: ...
Nhưng sự thực chứng minh Lâm Tối nói rất đúng, Giang Diệp lo thừa lo thãi.
Chờ tới khi chương trình cuối cùng cũng thông báo, bình luận phía trên bị fans Giang Diệp khống tới tràn cả ra, hiếm lắm mới nhìn thấy được một fans Mục Tinh Trì ẩn trong hai mươi cái bình luận nhà Giang Diệp, điểm số liệu còn bị nhà Giang Diệp bỏ xa mấy nghìn liền.
Bình thường hay nói fans của nam idol có sức mạnh hơn nữ idol nhưng đó chỉ là các idol bình thường.
Giang Diệp không phải.
Duyên người qua đường của Giang Diệp tốt tới mức nào chưa nói, fans trung thành càng là tập hợp của fans mẹ nghiêm túc, fans em gái, fans chồng, fans vợ, dù là khống bình hay tiêu tiền thì đều như khủng bố tập kích.
Trên Weibo chính thức làm chủ thế cuộc chưa nói.
Tới diễn đàn cũng chẳng bỏ qua.
Chỉ cần tên hai người bị nhắc chúng một chỗ, thể nào cũng sẽ bày tỏ thái độ của nhà mình ở đó.
[Vượt cấp ăn vạ cảm ơn!]
[Không phải chúng tôi không đồng ý CPBG, chỉ là đánh không lại Lâm Thâm Diệp Mậu thì thôi, ngay cả Diệp Chân Chân nằm không cũng thắng thì còn cho phép cái gì nữa? Em gái chũng tôi không phải lúc nào cũng bị người ta ké vậy đâu]
[Không phải chứ không phải chứ, sẽ không có ai không biết bây giờ đỉnh lưu của giới giải trí trong nước sớm đã đổi người rồi (ngửa bài...)]
[Làm ơn đi! Giang Diệp đấy!]
Fans Giang Diệp sống lưng thẳng tắp.
Phong thủy luân lưu chuyển.
Đã từng vì CPBG mà fans Giang Diệp chỗ nào cũng phải khúm núm.
Bây giờ cuối cùng cũng tới lượt họ nói ra mấy lời đừng ké chị nhà tôi lấy độ hot.
Chỉ một từ, sảng khoái.
Fans Mục Tinh Trì tuy tức giận nhưng cũng chẳng thể làm sao được.
Dù sao thực sự là không đấu lại được.
Bên ngoài đánh không được họ chỉ đành quay về mắng phòng làm việc của Mục Tinh Trì kém cỏi.
Đã từng là học sinh và giáo viên này đứng chung trên một cái tiêu đề, mấy người đứng nhìn thôi hả? Không phải đáng bị người ta mắng cho à?
Mục Tinh Trì: ???
....
Trước khi《Nhà soạn nhạc tài ba》thông báo danh sách giáo viên và trợ giảng, chương trình này cũng chẳng được quan tâm mấy.
Tuy rằng thời buổi này muốn gì tuyển đó nhưng từ người bình thường rồi thành nhà soạn nhạc vẫn cứ ít càng thêm ít, cuối cùng còn chẳng hot lên được.
《Nhà soạn nhạc tài ba》cũng có timeline khá bình thường.
Trong tuyển thủ, chọn ra một người có khả năng sáng tác giỏi nhất.
Bốn vị giáo viên cùng với bốn vị trợ giảng sẽ tạo thành bốn nhóm, mỗi nhóm có năm suất, trước sẽ là vòng đấu cá nhân, sau là đấu nhóm nhỏ, rồi cuối cùng lại là đấu cá nhân, quyết định quán quân.
Nhưng chờ tời khi chương trình thông báo có Giang Diệp, độ quan tâm bỗng tăng lên trong nháy mắt.
Đây xem như show giải trí đầu tiên Giang Diệp không ở cùng với đồng đội.
Fans only của Giang Diệp đều vô cùng hưng phấn, trong phút chốc nước lên thì thuyền lên, trực tiếp cung cấp cho chương trình độ hot cực lớn.
Ngày ghi hình của tập một.
Hà Trú đang ở hậu trường điều chỉnh dây đàn ghi ta.
Chương trình này từ đầu đã nói là tuyển người thường, sau cũng mời một ít người có danh tiếng tới tham gia.
Vì thế có mấy công ty giải trí cũng lựa lựa đưa người nhà mình vào, trước cứ lộ cái mặt, nhỡ mà hút được fans thì dù là các tập về sau hay sau này ra mắt cũng rất có ích.
Giải trí Thịnh Duệ cũng muốn đưa mấy thực tập sinh đi.
Nhưng Từ Lân thấy mấy thực tập sinh hắn mới ký đều đang vất vả luyện hát nên quyết định chọn một người mới bên bộ phận chế tác âm nhạc.
Cũng chẳng yêu cầu lấy giải quán quân, có thể cho công ty ít độ hot là được.
Người đầu tiên Từ Lân nghĩ tới là Hà Trú.
Diện mạo của Hà Trú có đưa vào trong một đám thực tập sinh cũng coi là xuất sắc, nếu không phải bản thân hắn không muốn thì Từ Lân thực sự muốn đóng gói hắn chuyển phát nhanh tới tuyển chọn nhóm nhạc nam năm sau.
Hơn nữa, chuyện hắn thi lên thạc sĩ cũng đã định rồi, chương trình quay trong dịp hè đúng lúc có thời gian rảnh rỗi, sắp xếp hắn đi tham gia chương trình này không còn gì tốt hơn.
Nhưng vấn đề duy nhất là Hà Trú không muốn.
Từ Lân khuyên can mãi, nói một đống đạo lý lợi ích lớn bé nhưng Hà Trú hình như chắng mấy mặn mà với việc kiếm tiền, hút fans hay là cơ hội thăng chức cả.
Chờ tới khi Từ Lân nói chương trình này mời những giáo viên rất uy tín trong lĩnh vực âm nhạc, đúng lúc cậu có thể đi học hỏi một chút, Hà Trú hơi dao động nhưng vẫn từ chối.
Từ Lân hết cách, chỉ đành lấy ra chiêu sát thủ cuối cùng.
Tuy rằng bên Giang Diệp còn chưa khẳng định nhưng tạm thời cứ cho hắn hy vọng đã.
Từ Lân: "Giang Diệp sẽ tới chương trình làm trợ....".
Những lời này chưa kịp nói ra.
Hà Trú bỗng ngẩng đầu: "Tôi đi".
Từ Lân: ...
Đây gọi là năng lượng của idol à?
....
Hai mùa trước của chương trình đều như nhau, chọn ra nhóm cuối cùng trong mấy chục người.
Lúc này, các tuyển thủ xung quanh đã bàn luận sôi nổi.
"Các cậu có nghĩ tới nếu được chọn thì sẽ tới đội nào chưa?".
"Cô Trần Nhất Linh đi, tớ rất thích mấy bài của cô ấy".
"Tớ cũng thế, tuy vậy phong cách của tớ hợp với thầy Lý hơn, khả năng biên đạo của thầy ấy cũng thế".
Có người hỏi Hà Trú đang im lặng nãy giờ: "Ài, còn cậu thì sao?".
Hà Trú: "...!Thầy Trần Nhất Minh".
"Vì sao chứ?".
"...".
Hà Trú nói, "Tôi rất thích phong cách của thầy ấy".
"À", bên cạnh có người tiếp lời, "Tớ cũng rất thích thầy Trần Nhất Minh, đặc biệt còn nghe nói trợ giảng của thầy ấy là Giang Diệp tớ càng muốn chọn!".
"Trời ạ, thật không? Tớ cực kỳ thích em ấy! Lát nữa phải xem xem có cơ hội xin chữ ký không".
Hà Trú liếc mắt nhìn người nọ một cái, không nói nữa, tiếp tục điều chỉnh dây đàn của hắn.
Nhưng trước khi bắt đầu ghi hình, người bên tổ đạo diễn chạy khắp nơi.
"Giang Diệp đâu rồi?".
"Giang Diệp sao còn chưa tới?".
"Ài, cậu chưa nghe nói gì à? Mới nãy người đại diện của cô ấy nhắn tin tới nói hôm nay cô ấy sốt rồi, hẳn là sẽ xin nghỉ tập thứ nhất...".
Bỗng uỳnh một tiếng.
Mọi người cùng nhau quay đầu nhìn.
Chiếc đàn ghi ta của Hà Trú không cẩn thận bị rơi mất.
Hắn rũ mắt hồi lâu, xong mới hồi thần, ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt sửng sốt của những người bị dọa, "Rất xin lỗi".