Chung Noãn Noãn hỏi gì đáp nấy, thái độ vô cùng tốt: "Đây là Xích Dương chồng chưa cưới của em, Xích Dương, đây là vợ chưa cưới của anh họ Giang Phát Dương."
Mặc dù lần đầu tiên gặp đã rất chán ghét người phụ nữ vênh vang đắc ý đối với Noãn Noãn, nhưng anh biết Noãn Noãn nhà anh là cô gái rất chú trọng thân tình huyết mạch, cho nên.. Nhịn xuống lửa giận trong lòng, Xích Dương vẫn là đem chút hàm dưỡng còn sót lại móc ra, khẽ gật đầu với Âu Minh Tịch, xem như chào hỏi.
Thế nhưng là sắc mặt ưu nhã của Âu Minh Tịch trong nháy mắt đen lại.
"Noãn Noãn, sao em có thể giới thiệu linh tinh như vậy? Chị lúc nào trở thành vợ chưa cưới của anh họ em? Chị cùng anh ta ngay cả bạn bè đều không phải!"
Cô là tới làm quen với Xích Dương, có lần làm quen này, lần tiếp theo để ba cô đơn độc ra tay liền thuận tiện. Người đàn ông ưu tú như Xích Dương, chỉ có Âu Minh Tịch cô mới có thể xứng đôi.
Vốn cho là Chung Noãn Noãn sẽ đem thân phận con gái của phó thị trưởng giới thiệu ra ngoài, kết quả.. Không có!
Chẳng những không có, lại còn nói xấu cô!
Trước đó ở nhà họ Giang cô có gặp qua Chung Noãn Noãn hai lần, nhưng mỗi lần thấy mặt, cô ta đều là vẻ mặt cao ngạo lạnh lùng, để cho người ta phản cảm, cho nên cô cùng Chung Noãn Noãn chưa từng nói chuyện. Nhưng là cô biết, nếu so sánh hai chị em Chung Noãn Noãn cùng Chung Thiên Thiên, Chung Thiên Thiên mới là đê tiện, Chung Noãn Noãn chỉ có ăn thiệt thòi.
Nhưng là chân chính tiếp xúc cô mới phát hiện, Chung Noãn Noãn này mới là đê tiện.
Còn đê tiện đến vô hình! Đê tiện ra độ cao mới!
Lúc này mới nói chuyện lần đẩu tiên, vậy mà liền bị cô ta hố. Khó trách Chung Thiên Thiên sẽ bị cô ta áp chế.
Lời nói của Âu Minh Tịch khiến Chung Noãn Noãn rất kinh ngạc, a một tiếng: "Thế nhưng là hai ngươi đều ở chung! Mà lại anh họ tại trước mặt bọn em ba câu đều không rời đi chị, đều là vợ chưa cưới anh thế này thế kia, chẳng lẽ hai người không có ý định kết hôn?"
Nhìn xem Chung Noãn Noãn mở to một đôi mắt đào hoa ngập nước, đuôi mắt có chút hất lên, tựa như một con hồ ly tinh giảo hoạt, gian trá bên trong nhưng mang theo một tia thanh thuần khiến bất cứ người đàn ông nào đều khó mà kháng cự, tức giận đến Âu Minh Tịch kém chút đem rượu đỏ giội trên mặt cô.
Dù là trang điểm đậm, cũng có thể nhìn ra mặt của cô từ trắng biến thành đen, từ đen đỏ lên.
"Chị lúc nào cùng anh ta ở chung?" Âu Minh Tịch cắn răng nghiến lợi hỏi.
"Mỗi lần em đến nhà họ Giang đều nhìn thấy chị ở nơi đó qua đêm, chẳng lẽ không phải ở chung?"
"Đó là do em mỗi lần tới nhà họ Giang trời đều sẽ mưa to, cô thấy thời gian quá muộn, giữ chị ở nhà bọn họ ngủ một đêm. Chị cùng Giang Phát Dương cơ bản cũng không ở chung một gian phòng!" Âu Minh Tịch quát.
Quả thực đáng chết!
Chung Noãn Noãn này quả thực chính là cái sao chổi. Mỗi lần cô đến nhà họ Giang đều sẽ trời mưa, cô tổng cộng cũng liền gặp qua Chung Noãn Noãn hai lần, nhưng mỗi lần đều bởi vì trời mưa mà bị giữ lại qua đêm. Bây giờ lại bị cô ta nói thành ở chung, Âu Minh Tịch tức giận đến hơi kém không có phun ra máu đến.
Cô cơ bản là chướng mắt Giang Phát Dương, chỉ coi anh ta là lốp xe dự phòng, lại sao có thể cùng anh ta phát sinh quan hệ như vậy?
Con đ này! Vậy mà ngay trước mặt Xích Dương nói xấu cô. Nếu là Xích Dương hiểu lầm cô, cho dù về sau tiếp nhận cô, trong lòng khẳng định đều sẽ có một khối u.
Ghê tởm!
Nhưng mà không đợi Âu Minh Tịch nổi giận, Xích Dương liền nổi giận.
Ngẩng đầu liếc xéo, khí tức lãnh liệt xen lẫn băng đao sắc bén không lưu tình chút nào bắn về phía Âu Minh Tịch, chấn động đến Âu Minh Tịch một cái nhịn không được, dọa đến lui về sau hai bước.
"Cô Âu đây là đang gây chuyện sao?"
".. Em không có! Em không phải đến gây chuyện. Xích Dương.."
Âu Minh Tịch còn muốn nói chuyện, lại bị Xích Dương vô tình đánh gãy, bao che cho con đáp lại nói: "Nếu cô Âu không phải vợ chưa cưới của Giang Phát Dương, vậy cô và Noãn Noãn liền không có bất kỳ quan hệ gì, lại vì sao muốn ra vẻ rất quen chạy đến tìm Noãn Noãn? Còn lấy tư thái người nhà ý đồ cùng chúng tôi ngồi cùng bàn? Noãn Noãn giới thiệu cô, cô lại phát cáu, không phải đến gây chuyện, lại là tới làm cái gì?"