Xích Dương buộc lên móc gài, chính là một cái nam thần hệ cấm dục cấp bậc chiến thần, đẹp trai làm người không muốn không muốn.
Sau khi trùng sinh lần đầu tiên nhìn thấy anh, cô liền chú ý tới hầu kết gợi cảm của anh, khi đó cô liền nghĩ, chờ một thế này quan hệ của bọn họ trở nên thân mật, cô nhất định phải cảm thụ xem hôn hầu kết ở cổ anh là cảm giác gì.
Kết quả một ngụm hôn đi, cảm giác quả thực còn tốt hơn tưởng tượng.
Đặc biệt là ngay khi cô hôn xuống, thân thể của anh run rẩy, hầu kết nhẹ nhàng hoạt động một chút, quả thực gợi cảm làm Chung Noãn Noãn muốn thét lên.
Nhìn xem người đàn ông nằm ở trên giường còn giống như tác phẩm nghệ thuật, Chung Noãn Noãn nhịn không được cúi đầu xuống lại hôn đi lên.
Nói thật, Xích Dương chưa từng có nghĩ tới cô vợ nhỏ nhà anh một khi thực tình tiếp nhận một người đàn ông, sẽ.
.
nhiệt tình chủ động như thế.
Đối với phần nhiệt tình này, anh rất cảm động, cũng rất vui vẻ.
Nhưng mà đồng thời, anh cũng cảm giác anh có chút không chịu đựng nổi.
Anh em Tiểu Dương theo anh nhiều năm như vậy, chưa từng như xe bị tuột xích, giữ mình trong sạch đến ngay cả anh đều cho rằng mình có vấn đề, giờ phút này quả thực bị sự nhiệt tình của cô vợ nhỏ làm cho muốn nổ tung.
Mắt thấy cô vợ nhỏ sau khi hôn hầu kết của anh, còn một đường hướng xuống dưới, giờ phút này đã cởi bỏ viên cúc áo thứ nhất của anh, lập tức liền muốn hôn lên xương quai xanh của anh, Xích Dương một cái xoay người, đem cô vợ nhỏ nhà mình đè lại ở dưới người.
Giờ phút này ánh mắt Chung Noãn Noãn mê ly, trong mắt to ngập nước hòa hợp một tầng hơi nước mị sắc, hiển nhiên còn không lấy lại tinh thần từ bên trong áp cùng bị áp, nháy mắt mông lung, tựa như một con nai con lạc đường, để cho người ta không nhịn được muốn bảo vệ thật tốt.
Chờ cô lấy lại tinh thần, lại muốn xoay người, thế nhưng là Xích Dương nào dám?
Cảm thụ được cánh tay bị anh Xích Dương đè lại gắt gao, Chung Noãn Noãn một mặt ấm ức, bên trong miệng còn không ngừng lầm bầm: "Anh Xích Dương, em muốn ở phía trên!"
Cũng không biết là do nằm vẫn là do bị Xích Dương gợi cảm mê đến thất điên bát đảo, giờ phút này thanh âm Chung Noãn Noãn kiều mị đến có thể chảy ra nước.
Chỉ là nghe cô nói chuyện, Xích Dương đều cảm giác có một cái đứa bé cầm cờ xí màu trắng không ngừng vung vẩy nhận thua.
Bị tiểu yêu tinh câu người này đánh bại!
Xích Dương cố gắng khắc chế mình, vất vả ẩn nhẫn, thế nhưng là chân đối phương vậy mà đá rơi dép lê, trực tiếp dùng đầu ngón chân nhẹ nhàng móc lấy mắt cá chân anh quỳ gối giường.
Một bên móc, còn một bên mạnh mẽ bá đạo mệnh lệnh: "Em muốn ở phía trên!"
Xích Dương quả thực bị cô làm cho muốn ngửa mặt lên trời gào to tiết du͙ƈ vọиɠ trong lòng, trong nháy mắt bộc lộ bộ mặt hung ác, đột nhiên tới gần mặt của cô, cắn răng nghiến lợi hỏi: "Chơi rất vui?"
Nếu như là người khác, khẳng định sẽ bị dáng vẻ giống như muốn ăn người hiện tại của Xích Dương dọa gần chết.
Thế nhưng là Chung Noãn Noãn sẽ không.
Cô biết Xích Dương yêu cô yêu đến mức có thể đánh bạc tính mệnh, cho nên chỉ cần không làm cho đỉnh đầu anh biến thành màu xanh, ở trước mặt anh cô có thể muốn làm gì thì làm.
Chính là bởi vì nhận biết như vậy, cho nên dù phải đối mặt anh Xích Dương gào thét, Chung Noãn Noãn cũng không cảm thấy sợ hãi chút nào.
Thậm chí đối mặt anh nghiến răng nghiến lợi, cô còn cười ra tiếng khanh khách một chút, mùi thơm hơi thở trực tiếp nhào tới hơi thở cùng trên mặt Xích Dương, một trận thơm một mảnh nóng.
"Hì hì, chơi vui! Em còn muốn chơi nữa!"
Cô vợ nhỏ trước mắt giống như là yêu tinh đi ra từ trong tranh, đẹp đến mức không chân thực.
Đối mặt cô vợ nhỏ không sợ anh chút nào, Xích Dương phát hiện uy hiếp vô hiệu.
Quan trọng là anh khổ cực phát hiện, không chỉ có uy hiếp vô hiệu, đối mặt sự chờ đợi mềm lộc cộc của cô vợ nhỏ, anh vậy mà vô lực cự tuyệt.
.