Chương : Nhục nhã danh dự gia đình
"Noãn Noãn, hôm nay mẹ bảo dì Triệu làm những món ăn em yêu thích, chị cũng làm đó. À, đúng rồi, để ăn mừng em ra tù, hôm qua chị đã mua một bộ mỹ phẩm dưỡng da rất đắt tiền, chờ lát nữa em đến phòng chị, chị đưa cho em."
Chung Thiên Thiên đi ở đằng sau hai người bắt đầu tự nói chuyện, vừa nói vừa ý đồ vãn cái tay đang nắm tay Chung Noãn Noãn của Xích Dương, muốn nhân cơ hội đem hai người tách ra.
Dù là muốn giả ý lấy lòng, nhưng cô cũng không thể chịu được Xích Dương cùng với Chung Noãn Noãn tình cảm.
Ai ngờ, Xích Dương như có mắt ở đằng sau, khi tay Chung Thiên Thiên chuẩn bị vãn lấy tay trái của Chung Noãn Noãn, trên tay anh hơi dùng sức, trực tiếp đem Chung Noãn Noãn kéo vào trong ngực mình.
Anh nhanh chóng đổi tay đang nắm tay Chung Noãn Noãn từ tay phải thành tay trái, sau khi hoàn thành động tác liền mạch này, anh duỗi tay phải ra ôm lấy eo Chung Noãn Noãn. Anh giống như một con sư tử bảo vệ thức ăn, ánh mắt lom lom nhìn chằm chằm kẻ địch có bất kỳ ý nghĩ đối với người ở trong ngực anh.
Chung Thiên Thiên: . Cô chỉ muốn vãn Chung Noãn Noãn thôi, tại sao ánh mắt anh Xích Dương nhìn cô lại giống như là nhìn tình địch vậy?
Chung Noãn Noãn được Xích Dương kéo vào trong ngực. Lưng cô dán sát vào lòng ngực của anh.
Cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng trên người Xích Dương, mơ hồ còn nghe thấy tiếng tim đập mạnh mẽ có lực ở trong lồng ngực, dùng tư thế vô cùng thân mật nhắc nhở cô, người đàn ông này còn sống mạnh khỏe, Chung Noãn Noãn liền cảm thấy rất vui mừng. Giờ phút này, cô cảm thấy cuộc sống của cô thật trọn vẹn.
Chung Thiên Thiên cái gì, đã bị cô tự động che chắn ở bên ngoài thế giới.
Nhiệt độ cơ thể nóng bỏng quanh cô là nguồn gốc của tất cả sự ấm áp trong cuộc đời cô.
Nhìn sự mê ly trong ánh mắt của Chung Noãn Noãn cùng với sự hưởng thụ trong ánh mắt của Xích Dương, Chung Thiên Thiên cảm giác mình giống như một con chó, cũng kế thừa nó cẩu lương. Trong miệng, trong lòng tất cả đều là cẩu lương, khiến cô buồn nôn đến muốn ói.
Nhưng mà từ trường giữa hai người đã tự thành một thế giới riêng, cho dù là dưới tình huống cô quấy rối cũng hoàn toàn không để ý đến sự tồn tại của cô. Đều này khiến cho lửa giận vừa mới được kìm nén của Chung Thiên Thiên trong nháy mắt lại không kiểm soát được mà tăng vọt.
"Noãn Noãn, dù gì thì em mới chỉ là một học sinh cấp ba thôi, còn chưa tốt nghiệp cấp ba liền ở trước mặt mọi người cùng một người đàn ông ấp ấp ôm ôm có phải là không tốt hay không? Em ba tuổi liền bị bọn buôn người bắt cóc, nhiều năm như vậy đều sinh hoạt ở nông thôn, không được tiếp nhận sự giáo dục tốt đẹp. Sau khi trở về, bởi vì đau lòng em nên ba mẹ đối với em rất cưng chiều. Nhưng em phải biết rằng, trong thân thể em chảy chính là máu của nhà họ Chung. Ba của chúng ta là quân nhân, mẹ của chúng ta là đại tiểu thư của tập đoàn Vân Thượng, chúng ta là hào môn của thành phố Giang. Mà làm hào môn danh viện, em nên có bộ dáng của hào môn thiên kim, đừng làm những chuyện nhục nhã danh dự gia đình."
Lời nói của Chung Thiên Thiên rốt cuộc khiến Chung Noãn Noãn và Xích Dương hoàn hồn.
"Nhục nhã danh dự gia đình?" Chung Noãn Noãn hơi nhíu mày: "Chẳng lẽ chị đã quên, hôm nay Xích Dương vừa mới phổ biến kiến thức cơ bản cho mọi người chúng ta. Anh ấy là chồng chưa cưới của em, em và anh ấy dù chưa tổ chức đám cưới, nhưng hôn sự của chúng em đã trải qua sự phê chuẩn của bộ đội, sự tán thành của tổ chức.
Hiện tại, trong phòng của gia đình mình, em cùng chồng chưa cưới ôm một chút, tại sao lại làm nhục nhã danh dự gia đình? Chẳng lẽ nhà họ Chung hay nhà họ Giang có quy định không thể ôm chồng chưa cưới? Ngay cả ôm đều bị coi là nhục nhã danh dự gia đình, vậy lúc trước chị hạ xuân dược cho Xích Dương, lại cởi sạch quần áo ý đồ quyến rũ Xích Dương lại gọi là gì?"