Chương :
"Được."
Xích Dương vẻ mặt nghiêm túc, giống như chỉ là tùy ý đáp ứng. Nhưng mà giọng nói còn chưa dứt, thân thể anh đã thành thật đứng thẳng lên, lực chấp hành đó..
Dù là Chung Khuê Quân đều giống như thấy, đằng sau lưng của Xích Dương mọc ra một cái đuôi lông xù xù, giờ phút này đang vẫy rất vui sướng với Chung Noãn Noãn.
Hình tượng Tử Thần thiết huyết trong quân đội của Xích Dương ở trước mặt Chung Khuê Quân đã vỡ vụn thành từng mảnh.
Chung Thiên Thiên còn đang bla bla khuyên bảo thấm thía Xích Dương tầm quan trọng của lái xe an toàn, nhưng Xích Dương đã đi theo đằng sau Chung Noãn Noãn đi rửa tay, không thèm để ý đến cô.
Chung Thiên Thiên u oán nhìn ba mình, muốn tìm chút an ủi từ Chung Khuê Quân, để ông trợ giúp chính mình, nhưng cái mà cô nhận được lại là ánh mắt cảnh cáo nghiêm khắc.
Chung Thiên Thiên đành phải đem oán niệm của mình thu hồi, xoay người, nở một nụ cười rực rỡ: "Noãn Noãn, chị cũng muốn rửa tay cùng em."
Nhìn Chung Thiên Thiên trở mặt so với lật sách còn nhanh hơn, Chung Noãn Noãn: .
"Noãn Noãn, vừa rồi là chị không tốt, là chị nói sai, chị xin lỗi, hy vọng em đừng so đo với chị." Để có được Xích Dương, trước đó Chung Thiên Thiên đã hoàn toàn vạch mặt với Chung Noãn Noãn, giờ phút này lại ý đồ làm lành với Chung Noãn Noãn.
Đối với một người da mặt dày như Chung Thiên Thiên, Chung Noãn Noãn thờ ơ đáp lại: "Không sao, em cũng không phải người hẹp hòi, chỉ cần chị đừng để mắt đến người đàn ông của em, em sẽ không so đo với chị."
Người đàn ông của em..
Lời nói của Chung Noãn Noãn khiến Chung Thiên Thiên tức giận đến mức trực tiếp biến đổi sắc mặt. Còn Xích Dương đứng ở một bên thì lại yên lặng mừng thầm
Nói thật, đối với việc hai chị em đấu khẩu, anh nghe say sưa, chưa từng nghĩ tới việc đem một con ruồi khiến người người đều ghét như Chung Thiên Thiên một tay đập chết. Bởi vì anh thích nhìn bộ dáng của Chung Noãn Noãn ghen lại che chở anh dưới sự khiêu khích nhiều lần của Chung Thiên Thiên.
"Xích Dương, chúng ta cùng nhau rửa."
"Được." Đối với lời mời của cô vợ nhỏ, Xích Dương trong lòng tràn đầy vui vẻ tiếp nhận.
Chung Thiên Thiên: ! Cô vốn dĩ còn nghĩ chờ Chung Noãn Noãn rửa xong sẽ có thời gian một mình ở chung với Xích Dương trong toilet.
Nhìn Xích Dương đứng ở sau lưng Chung Noãn Noãn, đem cô toàn bộ ôm ở trong ngực, sau đó hai người, bốn cái tay, cùng nhau xối nước, cùng nhau dùng dung dịch rửa tay, ngay cả xoa tay đều là lẫn nhau vì đối phương xoa.. Cảm giác rửa tay đều có thể rửa ra một đóa hoa, Chung Thiên Thiên cản thấy miệng mình chát chát.
Cảm giác chính mình sắp thành vại đựng cẩu lương!
Rửa tay xong, hai người cùng nhau lau tay, sau đó lướt qua Chung Thiên Thiên, đi ra ngoài.
Chung Thiên Thiên dùng nước qua loa rửa tay một chút, chưa kịp lau khô liền vội vội vàng vàng đi ra ngoài.
Chung Noãn Noãn dẫn theo Xích Dương đi tới trước bàn cơm.
Hôm nay ăn cơm tất cả gồm có năm người, ba cô, mẹ của cô, cô, Xích Dương cùng với Chung Thiên Thiên.
Bàn ăn có duy nhất một chủ vị, hai bên trái phải của chủ vị phân biệt đều có hai vị trí.
Chủ vị từ trước đến nay đều là ba cô ngồi, vì vậy Chung Noãn Noãn liền đem vị trí trống thứ nhất bên trái cho Xích Dương ngồi. Còn cô thì ngồi tại vị trí thứ hai bên trái.
Kết quả, Xích Dương vừa muốn tiến lên ngồi, Chung Thiên Thiên liền đặt mông ngồi xuống.
Chung Noãn Noãn: .
Xích Dương: .
"Noãn Noãn, hai chị em chúng ta đã rất lâu đều chưa ngồi cùng nhau nói chuyện. Hôm nay chúng ta ngồi cùng một chỗ, như vậy mới thân thiết! Một tháng không gặp, chị rất nhớ em!"
Biết Xích Dương không có khả năng ngồi cùng một chỗ với cô, cho nên Chung Thiên Thiên cũng quyết không cho phép Chung Noãn Noãn ngồi cùng một chỗ với Xích Dương.
Chung Khuê Quân có hơi xấu hổ nhanh chóng đứng dậy, đem chủ vị nhường cho Xích Dương, còn ông thì ngồi cùng một chỗ với vợ Giang Xu Uyển.
"Xích Dương, cháu ngồi ở đây đi."