Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

chương 391: thu mua long đằng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Bác gái, mặc dù cách làm của bác cháu không tán thành, nhưng mà tinh thần suy nghĩ cho công nhân viên như vậy, cháu rất kính nể !"

Tôi gật đầu nói những lời từ trong đáy lòng, nói:

"Nếu như bác có cần gì thì cứ nói!"

"Không cần, không cần, có số tiền này, bác có thể cứu được tập đoàn rồi, chỉ là..."

Ngô Tuyết Bình do dự một chút nói:

"Chỉ là bác tự mình thu mua công ty, thì sẽ khiến người khác nghĩ xấu, nói là mình trung gian kiếm tiền, bỏ vào túi riêng!"

Tôi gật đầu đồng ý! Thường có những người rảnh rỗi, bịa đặt thị phi, nói trắng thành đen, mang chuyện của mình để đưa người ta vào chỗ khốn cùng!

"Không sai, loại chuyện này đúng là phải cần nhắc! Người thích sinh sự sẽ liên tưởng thị phi, nếu như bác gái mua tập đoàn, thì chắc chắn họ sẽ nghi nhưu vậy, có khi lại còn nói, số tiền này bác tham ô từ trong tập đoàn ra, vậy thì khó nói rồi!"

Tôi nói.

"Không ngờ cháu lại còn có kiến giải như vậy!"

Ngô Tuyết Bình lúc này mới chính thức tán thưởng tôi một câu!

"Thôi được."

Tôi phất phất tay nói:

"Cháu đã làm người tốt thì làm tới tận cùng, đưa phật đưa tới tận Tây Thiên, cháu giúp công ty này thay đổi chế độ vậy!"

"Cháu có biện pháp?"

Ngô Tuyết Bình hai mắt sáng ngời.

"Biện pháp thì có, đó là tìm một tập đoàn có thực lực thu mua Long Đằng."

Tôi nói.

"Tập đoàn có thực lực nào có dễ kiếm như vậy, trước kia bác tìm Lôi thị cũng vì quy mô của nó, danh tiếng cũng không phải là không tốt, nếu như được tập đoàn này thu mua, thì công nhân viên cũng có công ăn việc làm! Bác cũng nghĩ tới chuyện đó là lập một công ty danh nghĩa, để thua mua Long Đằng."

Ngô Tuyết Bình nói.

"Như vậy đi, Tập đoàn Thế Kỷ Mới bác thấy thế nào?"

Tôi nhớ tới chính tập đoàn của mình.

"Tập đoàn Thế Kỷ Mới? Chính là cái tập đoàn được giới truyền thông thay nhau đưa tin kia à? Danh tiếng thì có, thế nhưng bác nghĩa tập đoàn bọn họ cũng chỉ có mỗi sản phẩm OCR, có thể duy trì sự phát triển liên tục hay không."

Ngô Tuyết Bình nói.

"Bác gái cũng không cần nghi ngờ cháu như vậy, cái tập đoàn đó chính là của cháu."

Tôi không phải không thừa nhận Ngô Tuyết Bình nói đúng. Thế nhưng các hạng mục mới tôi đã cho mấy người Sở Cao chuẩn bị rồi.

"Của cháu?"

Ngô Tuyết Bình có chút kinh ngạc xấu hổ cười nói:

"Bác gái không có ý khinh thường cháu, chỉ là..."

"Cháu biết bác là người thẳng thắn, nhưng các hạng mục mới đang được thảo luận, phỏng chừng cuối năm là có thể tung ra thị trường."

Tôi nói.

"A, nói như vậy tiền của cháu là kiếm từ Tập đoàn Thế Kỷ Mới ra?"

Ngô Tuyết Bình có chút nghi hoặc:

"Không đúng, tập đoàn này sao có thể kiếm nhiều tiền như vậy?"

Trời ạ. Ngô Tuyết Bình rốt cục bắt đầu hoài nghi tài chính của tôi từ đâu mà có, nhưng mà cũng khó trách, một sinh viên làm gì có ai có thể tùy tiện lấy ra triệu USD!

"Không phải hoàn toàn từ đó."

Tôi hàm hồ nói. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Sao vậy, đã là người một nhà rồi, sao lại giấu diếm cả mẹ vợ? Như vậy sao bác có thể yên tâm giao cho cháu được?"

Ngô Tuyết Bình nhìn tôi cười nói.

"Ách... chuyện này, vậy được rồi, nếu bác đã hỏi, cháu cũng không dối bác làm gì, Tập đoàn Ánh Rạng Đông là do cháu thành lập!"

Tôi suy nghĩ một chút nghĩ cũng không cần phải ... gạt bác ấy nữa, lấy cương vị công tác của bác trai, muốn điều tra tôi cũng dễ dàng.

"A, hóa ra là như vậy... Cái gì? Cháu nói Tập đoàn Ánh Rạng Đông? Tập đoàn Ánh Rạng Đông nào vậy?"

Ngô Tuyết Bình sửng sốt nói.

"Lẽ nào trên cái thế giới này còn có hai cái Tập đoàn Ánh Rạng Đông hay sao!"

Tôi cười khổ nói. Tôi biết mình tung quả bom này quá nặng, Ngô Tuyết Bình không có cách nào tiếp thu.

"Cháu nói là Tập đoàn Ánh Rạng Đông lớn nhất thế giới kia?"

Ngô Tuyết Bình không tin nói.

"Chỉ sợ là như vậy!"

Tôi gật đầu.

"A? Tập đoàn Ánh Rạng Đông không phải là do Triệu tổng giám đốc thành lập hay sao?"

Ngô Tuyết Bình suy nghĩ một chút hỏi.

"Nếu đã nói thì nói hết, chú Triệu cũng chỉ là người thay thế làm việc, bởi con gái của chú ấy là một trong những bạn gái của cháu." Việc này tôi không nói, cũng có thể điều tra ra được.

Ngô Tuyết Bình nghe xong chợt hiểu gật đầu nói:

"Bác biết rồi, hóa ra chuyện hơn một trăm triệu USD năm đó mà lão Hạ nói là của cháu! Thực sự là không nghĩ tới, bác với Lão Hạ năm đó còn tưởng đấy là số tiền do Triệu Quân Sinh kiếm được."

"Đúng vậy, cháu nhớ là năm đó cũng vì chuyện này mà Hạ Nhu mới có cơ hội bỏ trốn ra ngoài?"

Tôi cười cười nói.

"Đúng vậy, thực sự là không nghĩ tới, xem ra ánh mắt của bác thiển cận rồi, con gái mình lại còn tinh tưởng hơn mình, kiếm được một người bạn trai có tiềm chất như vậy. Vậy mà bác còn muốn thay nó suy nghĩ cơ chứ."

Ngô Tuyết Bình lắc đầu cười nói.

Cuối cùng, tôi và Ngô Tuyết Bình thương nghị chuyện thu mua, quyết định cho Tập đoàn Ánh Rạng Đông thu mua Long Đằng, làm như vậy có nguyên nhân: thứ nhất, Tập đoàn Ánh Rạng Đông danh tiếng cực kỳ tốt, nếu thu mua Long Đằng thì công nhân viên sẽ tích cực làm việc, làm cho bọn họ tràn ngập niềm tin với tập đoàn, thứ hai, Tập đoàn Ánh Rạng Đông có kinh nghiệm trong việc thu mua, chú Triệu sẽ dễ dàng trong khâu này.

Ngô Tuyết Bình trong lúc nói chuyện với tôi thì luôn cười, xem thái độ có lẽ đã coi tôi là con rể trong nhà rồi.

Tôi thì rốt cục thở dài một hơi, tuy rằng tôi vẫn chưa nhìn thấy cha của Hạ Nhu, nhưng tôi nghĩ chuyện này cũng được tám chín phần mười rồi. Có thể thấy được, trong nhà Hạ Nhu, Ngô Tuyết Bình là gia chủ, với lại tiền lễ cũng đã nhận rồi, ván đã đóng thuyền cần gì phải nghĩ nữa!

... ... ... ...

Tôn Tứ Khổng và Từ Khánh Vĩ đang nghiên cứu phi thuyền tới phần mấu chốt, đang thử nghiệm những bước cuối cùng.

Về phần Lý Bác Lượng và mấy người nhân bản mang tới nam cực, sau này tôi có thăm lại, nhưng không ngờ chỉ còn mấy người nhân bản, Lý Bác Lượng thì hoàn toàn biến mất tung tích.

Lúc đó tôi không lưu ý, cho rằng người này bị một sinh vật nào đó ăn mất rồi. Ai ngờ cho tới thời gian sau này, tôi còn gặp lại tên tiểu nhân này. Mà khi đó, người này rất là có thực lực, nhưng hắn vừa vặn lại gặp phải tôi, như vậy thì hắn thảm rồi.

Mà chuyện của Tập đoàn Thế Kỷ Mới của Sở Cao, tôi phát biểu trong hội nghị, đưa ra hạng mục hệ thống phân biệt giọng nói, đây chính là phương hướng phát triển tối quan trọng của máy tính, trên thế giới có rất nhiều công ty nghiên cứu chuyện phân biệt ngữ âm, mà trong tay bọn họ lại không có kinh nghiệm và tư liệu như tôi!

Trong lúc tôi và Sở Cao nghiên cứu về vấn đề này, thì hệ thống an ninh báo lại, có bắt được một tên trộm tài liệu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio