Chỉ là không còn phủ tướng quân nâng đỡ, lấy thân phận thứ xuất của Thu thị, thì làm sao có khả năng ngồi trên vị trí chủ mẫu tướng phủ.
Vì lẽ đó, bây giờ nhìn lại, khả năng Phù nhi và Tử Hiên trở thành đích xuất là cực nhỏ.
Nếu như tất cả những quan hệ nhân mạch kia đều bị Tử Hiên đoạt được, đến lúc hắn có đích tử, đích tử này ở trước mặt Tử Hiên, quả thực sẽ gặp khó khăn.
Thấy Hạ Bá Nhiên trầm mặc không nói, tựa hồ đang suy nghĩ về lời Hạ Trì Uyển nói, Hạ Tử Hiên giận dữ.
Hắn vốn đã rất nóng lòng với việc khi nào thì Thu di nương có thể trở thành chủ mẫu, hiện tại, ngay cả khi hắn đã nỗ lực đến thế này rồi mà cũng không làm được?
Tất cả đều là do tiện nhân Hạ Trì Uyển này làm hại!
Dựa vào cái gì đều là từ phủ Đại tướng quân đi ra, Vân Thiên Độ thì có thể trở thành tướng phủ phu nhân, mà nương hắn lại chỉ có thể là một di nương thấp hèn!
"Nhị tỷ, ”bản thị đồng căn sinh, tương tiên hà thái cấp”!"
hai câu thơ trích từ một bài thơ của Tào Thực, con trai thứ ba của Tào Tháo, ý nghĩa đại khái là vốn có cùng một nguồn gốc thì cần gì phải bức ép nhau, đưa nhau vào đường chết như vậy.
Sau khi Tào Phi lên ngôi, muốn loại trừ Tào Thực, một lần giữa triều, nhà vua lấy đầu đề "Anh em" (nhưng trong bài không được nói đến hai tiếng "anh, em") bắt Tào Thực bước bảy bước, phải làm xong bài thơ, nếu không sẽ bị tội.
Và Tào Thực, vừa rơi nước mắt vừa đọc:
Chử đậu nhiên đậu cơ,
Đậu tại phù trung khấp.
Bổn thị đồng căn sinh,
Tương tiễn hà thái cấp.
Dịch:
Nấu đậu bằng dây đậu,
Đậu ở trong nồi khóc.
Rằng cùng một gốc sinh,
Đốt nhau sao mà gấp!
^ Dịch Quân Tả có lời phê: "Tào Phi là một người tàn ác thế mà khi đọc xong bài thơ trên cũng không khỏi không cảm động. Nhờ thế mà Tào Thực thoát chết"
( nguồn : wikipedia)
Hạ Tử Hiên đột nhiên quay về phía Hạ Trì Uyển nóng nảy gào lên một tiếng, cảm thấy Hạ Trì Uyển cần gì phải bức bách chính mình như vậy.
Ngoài việc bọn họ là tỷ muội cùng cha khác mẹ ra, Thu di nương và Vân mẫu, cũng có quan hệ huyết thống với nhau!
Hạ Trì Uyển cười châm biếm, hiện tại Hạ Tử Hiên vậy mà hiểu được đạo lý này, chỉ tiếc, hiểu được quá muộn, hơn nữa thời cơ cũng không đúng.
"Những năm nay Đại đệ ở bên ngoài, quả nhiên là học chút bản lĩnh trở về, nhị tỷ nghe không hiểu Đại đệ nói vậy là có ý gì , có thể giải thích rõ ràng hay không?"
Đối với việc Hạ Trì Uyển lấy sức của một người chống lại một phòng ba người của Thu di nương, ba di nương khác cùng đám thứ nữ kia của họ, đều giữ yên lặng, thờ ơ lạnh nhạt.
"Hạ Trì Uyển!"
Thái độ nhất quyết không chịu buông tha của Hạ Trì Uyển, cuối cùng đã chọc giận Hạ Tử Hiên.
Hạ Tử Hiên cho dù có tâm kế, chẳng qua cũng chỉ là một hài tử mười ba tuổi.
Hạ Trì Uyển lần nữa khiêu khích, hơn nữa việc này lại có quan hệ đến lợi ích bản thân của Hạ Tử Hiên.
Hạ Tử Hiên tất nhiên không thể giữ được thái độ lạnh lùng bình tĩnh như khi đối mặt với chuyện của Hạ Phù Dung ngày hôm qua, để đối mặt với chuyện ngày hôm nay.
"Tử Hiên, đây chính là thái độ mà ngươi nên có để đối xử với Nhị tỷ ngươi sao?"
Hạ Bá Nhiên cũng là một người coi trọng thứ tự tôn ti, cho dù Hạ Tử Hiên chính là trưởng tử, cũng không thể mất đúng mực.
"Uyển nhi nói không sai, Tử Hiên, đừng lãng phí tâm tư vào những chỗ không nên."
Nếu Thu thị vô vọng trở thành chủ mẫu tướng phủ, như vậy tự nhiên sẽ có nữ nhân khác ngồi lên vị trí này, mà Hạ Tử Hiên, tuyệt đối không thể ngăn trở đích tử của hắn!
Cơm còn chưa có ăn, Hạ Tử Hiên cũng đã bị tức đến no rồi, thậm chí sắp bị nổ tung.
Hạ Tử Hiên đứng ngồi không yên, sau khi ăn xong cơm tối, liền một thân một mình ra ngoài phủ, cùng những hồ bằng cẩu hữu kia của hắn ngồi một chỗ uống rượu.
ý chỉ bạn bè xấu, không tốt, hồ = cáo, cẩu = chó
Chu Khải Lương nhìn Hạ Tử Hiên uống rượu hết chén này đến chén khác, quan tâm hỏi một tiếng.
"Hạ huynh, huynh đang lo lắng chuyện gì sao, nói ra đi, chúng ta cùng giải quyết giúp huynh?"
Nghe Chu Khải Lương nói chuyện, Bộ Chiêm Phong đang ngồi bên cạnh Hạ Tử Hiên, ánh mắt lóe lên.
Với trí thông minh của Hạ Tử Hiên, ở tướng phủ người có thể làm cho Hạ Tử Hiên ăn quả đắng, e rằng cũng chỉ có đích nữ Hạ Trì Uyển kia.
Hạ Tử Hiên vừa ngẩng đầu, nhìn thấy vẻ ngoài Chu Khải Lương cũng khá tuấn tú, ăn mặc lòe loẹt, đột nhiên nghĩ ra một kế.
Chu Khải Lương, đích trưởng tử của Chu viên ngoại ở Du Châu.
Chu viên ngoại gia tài vô số, một lòng mong con hóa rồng, tâm nguyện của ông là Chu gia có thể xuất sinh ra một đứa con trai theo nghiệp sĩ đồ.
Chu Khải Lương ngược lại cũng có chút thông minh, chỉ tiếc, chút thông minh này cũng không có đặt ở việc học, mà suốt ngày chơi bời ở chốn tửu sắc.
Lần này vào kinh đi thi, thời gian đã qua một tháng, sách vở còn chưa chạm qua, nhưng lại đối với kỹ viện trong kinh đô hiểu rõ toàn bộ.
Kỹ nữ nhà nào trưởng thành cực kỳ xinh đẹp, công phu trên giường thành thạo khéo léo, đi hỏi Chu Khải Lương liền rõ ràng.