Trùng Sinh Hào Môn Đại Tiểu Thư

chương 113: chương 113

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mấy ngày tết qua đi, cuộc sống thường ngày lại bắt đầu.

Mấy ngày đầu năm mới, cả giới thượng lưu bất ngờ trước tin tức tiểu thư chi thứ nhất Triệu gia chính thức tiếp quản Hạo Tinh.

Vị tiểu thư này dù là một trong những vị tiểu thư danh giá nổi tiếng nhất trong giới nhưng thông tin lại vô cùng ít.

So với mấy vị tiểu thư của Quách gia, tiểu thư Bùi Gia, Giản gia và Mã gia hay thậm chí là vị tiểu thư chi thứ hai của Triệu gia thì kín tiếng hơn rất nhiều, độ nổi tiếng cũng không cao.

Mọi người chú ý tới đều là vì cô ấy được Triệu lão gia tặng công ty giải trí Hạo Tinh làm quà khi mới chỉ 12 tuổi.

Cho thấy địa vị của cô trong Triệu gia không hề nhỏ, lại một phần vì cô có quan hệ đặc biệt cùng Tần thiếu cho nên tên của Diễm Tinh mới nằm trong hàng ngũ những vị tiểu thư nổi tiếng nhất kia.

Có điều cái này giống như chỉ là một danh phận, mọi người chưa từng thấy cô để lộ bất cứ điều gì về học vấn, thực lực hay những cái khác.

Vị tiểu thư này thật sự yên lặng, cho nên trước mặt mọi người đều khen ngợi nhưng sau lưng vẫn cho rằng thật ra vị tiểu thư chi thứ nhất này của Triệu gia căn bản là không có tiền đồ.

Vì vậy, rất nhiều nhà có con trai mong ngóng được kết thân với vị tiểu thư này.

Một cô tiểu thư không có quá nhiều tâm cơ lại đồng thời nắm trong tay công ty giải trí lớn như vậy, ai mà không muốn chứ.

Hiện tại đùng một cái, họ nghe được tin cô về tiếp quản Hạo Tinh khi chỉ mới bước sang tuổi 19.

Điều này có thể thấy rằng, thật ra vị tiểu thư này cũng không phải không có đầu óc như nhiều người vẫn tưởng tượng.

Mà Diễm Tinh hiện tại đang ngồi ở Ellie, dối với những chuyện bên ngoài cô cũng không muốn để ý.

Tổng bộ của Ellie đã chuyển sang một nơi khác.

Nằm giữa trung tâm thành phố nhộn nhịp, quy mô cũng mở rộng ra rất nhiều.

"Tiểu thư, sắp tới sẽ là thời điểm ra mắt mẫu sản phẩm mới.

Và vừa lúc, bộ phim cổ trang bên kia đưa ra hình mẫu trang phục cho bên mình ạ." Vy Vân cầm trên tay bản báo cáo nói với Diễm Tinh.

"Thiết kế trang phục cho bộ phim này, chị cùng Trình Tuyết bàn bạc lên kế hoạch đi.

Sau khi vẽ phác thảo xong thì gửi cho em.

Còn về mẫu sản phẩm quý này, cứ làm theo kế hoạch ban đầu." Diễm Tinh gật đầu nói.

"Vâng." Vy Vân gật đầu nghiêm túc nói.

"Đây là danh sách những nghệ sĩ muốn làm người đại diện trang phục quý này ạ." Vy Vân đưa một bản danh sách kèm theo tên và ảnh cho Diễm Tinh.

"Em sẽ xem thật kỹ, thứ 6 này ở buổi phỏng vấn em sẽ đến." Diễm Tinh gật đầu cầm lấy bản danh sách kia.

"Tiểu thư, có mấy nhãn hàng muốn cùng chúng ta hợp tác.

Yêu cầu chính là muốn nghệ sĩ giấu mặt lần trước quay chụp cho quảng cáo của Ellie làm người đại diện của họ.

Và về bộ phim "Trục xuất", bên phía Cảnh Nhã đã đưa ra lịch casting ạ, Bùi thiếu nói nếu tiểu thư thấy ổng vậy sẽ thông báo lịch này ra bên ngoài.

Tôi đã xem qua, chính là vào thứ 3, thứ ,4 và thứ 5 tuần sau ạ." Tiểu Mỹ đứng một bên thấy Vy Vân đã báo cáo xong cũng bắt đầu nói đến phần việc của mình, cô đưa lịch trình trên tay cho Diễm Tinh.

Tiểu Mỹ hiện tại chính là thư ký của Diễm Tinh tại Hạo Tinh.

Diễm Tinh nhếch môi: "Ừ, một cơ hội tốt.

Xem ra chị họ sắp tới tìm em rồi."

"Công việc bên này đã ổn, em còn có việc ở Triệu Thị, mọi người tiếp tục làm việc đi." Diễm Tinh cười cười đứng lên, sau đó đi ra ngoài.

Tại Triệu Thị, trong phòng họp to lớn hiện tại đều là những đại nhân vật trong giới thượng lưu.

Trong phòng này bao gồm ba gia tộc Triệu gia, Giản gia và Mã gia.

Triệu Chính ngồi ghế chủ vị, kế tiếp là Giản tổng và Mã tổng.

Xuống bên dưới bên tay phải của Triệu Chính là Hạo Hiên và Tuấn Khải, bên trái là Diệu An và Mạn Nhu.

Đầu bàn bên kia chính là phu nhân Rishima.

Đây là dự án hợp tác giữa 3 tập đoàn lớn.

Hạo Hiên và Tuấn Khải hiện tại một người nắm giữ chức vị tổng giám đốc một người là phó giám đốc của Triệu thị.

Mạn Nhu và Diệu An lại là hai vị tiểu thư sau này sẽ lên tiếp quản vị trí của cha mình, cho nên với những cuộc họp như vậy, càng là phải có mặt.

Còn về Diễm Tinh, cô không giữ chức vụ nào trong Triệu thị, cũng không phải người thừa kế gì, có điều cô là người đã mời được phu nhân Rishima về đây.

Và yêu cầu của bà rất đơn giản, đó chính là mỗi khi cuộc họp bàn dự án diễn ra thì Diễm Tinh cũng phải có mặt.

Diễm Tinh đấy cửa đi vào phong họp, mỉm cười nhẹ nhàng nói: "Xin lỗi mọi người, con tới muộn rồi ạ." Nói xong cô cũng bước tới vị trí của mình ngồi xuống, cuộc họp chính thức bắt đầu.

Cuộc họp diễn ra trong vòng hai tiếng.

Hiện tại công trình bên kia đang bước vào giai đoạn đầu.

Về nguyên vật liệu xây dựng là do Giản thị tiếp nhận, còn về phần nội thất là do Mã thị tiếp nhận, Triệu thị sẽ lo về phần vốn đầu tư và bản thiết kế.

Ba nhà có quen biết đã lâu, vấn đề hợp tác cũng không xảy ra những tranh cãi gì không nên có.

Cho nên buổi họp tương đối suôn sẻ.

Sau khi họp xong, ba cô gái cùng ngau đi ăn trưa.

Mạn Nhu hiện tại đi đứng đã đỡ hơn rồi, mặc dù vẫn chưa được tốt lắm nhưng quãng đường cô đi được cũng dài hơn.

Vẫn là nhờ bác sĩ Cẩm cao tay khiến Mạn Nhu có thể hồi phục nhanh hơn người khác rất nhiều.

"A Tinh, sáng nay tớ mới nhận được thiếp mời của Chu Thiên Ân." Diệu An cười cắt miếng bít tết trước mặt mình nói.

"Trùng hợp thật, tớ cũng vậy.

Mà Chu tiểu thư còn mời đích danh tớ đi nữa." Mạn Nhu vui vẻ nói, trong mắt tràn đầy chủ ý xấu.

Diễm Tinh nhìn hai cô bạn cười gian đằng kia, khóe môi giật giật.

Không biết đám cưới ngày hôm đó sẽ như thế nào đây!

"Đến lúc giải quyết nốt việc này rồi." Diễm Tinh cong môi.

"Cũng đúng, giờ A Tinh sắp là người có gia đình rồi, sẽ không dành nhiều thời gian cho chúng ta nữa.

Haizzz, An An, chỉ có chúng ta là khổ mà thôi." Mạn Nhu làm bộ dáng đau khổ nhìn Diệu An, tay đưa lên lau khóe mắt vốn không có giọt nước mắt nào.

Diễm Tinh trừng nhẹ Mạn Nhu một cái: "Cuối tuần này cha mẹ em sẽ sang nhà chị bàn chuyện nha, chị dâu.

"

Da mặt Diễm Tinh được Tần Phong luyện cho dày lên không ít.

Đối với những câu trêu đùa này hiện tại Diễm Tinh không những không thấy ngượng ngùng mà còn phản chiến lại.

Mạn Nhu thì không được như vậy, vừa nghe Diễm Tinh nói, vẻ mặt đã xuất hiện vẻ ngượng ngùng, chỉ dám nhỏ giọng mắng: "Cậu thật đáng ghét!"

Diễm Tinh thấy vậy, cong môi cười tiếp tục phần ăn của mình.

Sau ngày hôm đó không hiểu hắn dùng cách nào có thể thuyết phục được cả nhà cô đồng ý.

Ngay cả anh hai vốn là người nên phản đối gay gắt nhất cũng rất yên, đến một ý định nháo cũng không có.

Sau đó ông ngoại Lâm và chú Tần liền sang nhà cô nói chuyện, việc tổ chức đám cưới được hai nhà ấn định rất nhanh.

Sau đó Tần Phong cũng quang mình chính đại dùng thân phận vị hôn phu đưa cô về Trừng Viên ở.

Cho nên có thể miễn cưỡng nói cô hiện tại là người đã có gia đình.

Nhắc đến việc chú Tần, khi chú ấy biết tin ngay lập tức vui đến nỗi gọi cô về Tần Gia.

Diễm Tinh bị phản ứng của Tần Huy dọa cho không hề nhẹ.

Còn về phần Ngu Tư Vũ và Tần Lâm, cô căn bản không đặt hai người đó ở trong mắt.

Mới nghĩ tới đây điện thoại của Diễm Tinh reo lên.

Cô mở máy, thấy người gọi tới là Tần Phong, môi anh đào bất giác cong lên rồi nhấn nút nghe.

"Phong ca ca!"

"Chiều nay em có việc không?" Giọng nói từ tính của Tần Phong từ đầu dây bên kia vang lên.

"Không ạ."

"Vậy hiện tại anh tới đón em, chúng ta cùng tới một nơi." Mạn Nhu và Diệu An ngồi gần đó, thông qua điện thoại có thể loáng thoáng nghe được giọng nói của người đàn ông bên kia.

Dù nghe không rõ nhưng trong giọng nói đó chứa đầy sủng nịnh dành cho cô gái của mình.

"Được ạ." Diễm Tinh cười cười, nhu hòa nói.

"Đó, An An, cậu thấy chưa! A Tinh đúng là có chồng thì bỏ bạn, hừ." Mạn Nhu bĩu môi nói.

"A, vậy thì tớ sẽ gọi điện lại cho Phong ca ca, nói rằng hôm nay tớ dành hết thời gian cho các cậu rồi, không thể đi với anh ấy được." Diễm Tinh bày ra vẻ mặt biết lỗi, lôi điện thoại ra định bấm nút thì ngay lập tức có một bàn tay trắng nõn che mất màn hình điện thoại của cô, kèm theo đó là giọng nói mang chút sợ hãi: "Đừng...đừng.

Cậu mà nói với Tần thiếu như vậy thì ngày mai tớ sẽ không còn nhìn thấy được mặt trời nữa đâu đó.

Tớ đùa thôi, A Tinh, cậu mau sửa soạn rồi đi với Tần thiếu đi."

Diễm Tinh cong môi cười nhìn cô bạn mình mặt mày tràn đầy thống khổ.

Ba cô gái lại ngồi trò chuyện, chỉ lát sau xe của Tần Phong đã đỗ ở bên ngoài.

Quán ăn này đối diện với Triệu thị, cho nên Diễm Tinh khi nhìn thấy xe của Tần Phong liền chào tạm biệt hai cô bạn của mình rồi đi ra.

Mà Tần Phong bên này sau khi tới nơi cũng xuống xe.

Nhìn thấy cô gái nhỏ cười tươi như hoa chạy tới hay theo bản năng dơ tay ra đón lấy người cô.

"Chạy nhanh như vậy, cẩn thận ngã." Giọng nói dịu dàng thêm chút trách cứ vang lên.

"Em mới không yếu đuối như vậy." Diêm Tinh lè lưỡi nhìn Tần Phong nói.

"Thật không? Sao anh nhớ hôm trước có ai đó đến cả xuống giường cũng không được, rốt cuộc là anh phải bế...." Tần Phong còn chưa nói xong đã bị Diễm Tinh bịt mất miệng vào.

Mắt hắn cong thành hình lưỡi liềm nhìn cô, bộ dáng vô cùng vô tội.

Diễm Tinh nghe Tần Phong nói vậy cả người cuống lên liền che miệng hắn, tai cô cũng bị câu nói này của hắn chọc cho đỏ lên: "Không được nói nữa."

Tần Phong không trêu cô nữa, đem tay của Diễm Tinh đang che trên miệng mình ra.

Trước khi bỏ tay cô xuống còn hôn lên lòng bàn tay cô một cái sau đó cười nói: "Không trêu em nữa, vào xe thôi." Rồi hắn cẩn thận che chở cho Diễm Tinh, đợi đến khi cô vào trong xe rồi hắn mới vào.

Mà cảnh tượng này đều được Mạn Nhu và Diệu An đang ngồi ở quán ăn kia nhìn thấy.

Mạn Nhu cười nhẹ nói: "A Tinh ở bên Tần thiếu, hẳn là sẽ hạnh phúc." Nhìn cách ở chung của hai người họ, cô có mù cũng nhìn ra trong mắt Tần thiếu chỉ chứa đựng một mình A Tinh mà thôi.

Diệu An cũng nhìn theo chiếc xe vừa rời đi, ánh mắt cô là sự cô đơn cùng mất mát nhưng nhiều hơn là vui mừng, hồi sau cô mới nói: "Sẽ như vậy!"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio