Chương
Cung nguyệt vũ
Trong một căn phòng tối.
Bốn góc tườwwXng, ánh bửa màu xanh lam bập bùng thỉSiLnh thoảlUXng vang lên nhữANbng tiếng tý tách của tro đjcã tàn, rơi xuống.
Một cô gái với đoôi mắwwXt màu xanh biếc, trông giống hệt như mắsxt nhữNLng con búp bê nhựa đVược bày bán ngoài thịNp trườXNOng, đODwang ngồi khoang chân, đlUXưa hai tay ra trước mặt, nhìn chằcym chằIVm vào một nhánh cỏ đOcang bay lơ lửng.
Nhánh cỏ này bắzIYt đYLầpqSu tỏa ra mùi hương ngào ngạXBt, ánh sáng lấANbp lóe nhẹ nhành như đlUXuôi đQlom đxóm, sau đWó bắWt đwcGầGFu dài ra với tốc đpộ mắqxjt thườjcng cũng thấSiLy đOcược.
Cô gái thấCCOy vậy mỉLm cườQli, nhẹ giọng đLpọc một đQloạODwn chú ngữCCO nhỏ:
“VạGFn khí diễn sinh
Hoa tàn hoa nở
VạbIn mộc quy nguyên
NhấHCQt tâm thiên ý.”
Đôi tay cô gái bắpqSt chéo, sau đIVó đSiLồng loạVHpt mở ra, đlánh vào nhánh cỏ hai luồng sáng màu xanh lục tựa như lửa lân tinh, bao bọc hoàn toàn lấNy nó.
Nhánh cỏ phập phồng như hấsgsp thu dưỡng chấLpt từ luồng sáng này, rung lên vài tiếng thanh minh, sau đjcó từ từ diễn hóa ra một ảGFo ảVHpnh nhánh cỏ khác y hệt.
Đi.
Sau tiếng chỉd lệnh của cô gái, ảwcGo ảQlnh nhánh cỏ kia như phát ra một loạidt quang manh xanh biếc, làm không gian bên cạlUXnh như gợn sóng. Nó giống như một con cá chép linh hoạsgst, bơi vào luồng không gian gợn sóng đpó, rồi biến mấot.
Nhánh cỏ nguyên bảwwXn như đCCOã bịSN rút hết sinh khí, lập tứSiLc khô héo rồi rơi xuống.
Chưa chạlUXm đzIYấWt nó đzIYã thành bột phấcan.
...
“Đã phảcyi can thiệp rồi sao !?”
Cửa phòng bật mở, Vương Tử Trực đwwXứANbng chắsgsn trước lối đIVi, hiên ngang mà uy vũ. Mỗi tội cái lưng hùm vai gấGFu của hắGFn chắqon hết sạVHpch ánh sáng yếu ớt chiếu vào căn phòng.
Tuy vậy cũng vẫn soi rõ đcyược nụ cườANbi yếu ớt của cô gái.
“Ừm, ngoạcyi trừ nhà vua, trên đLpảVo vẫn còn một nhân vật đODwặc biệt nguy hiểsgsm nữda, nếu đidểqo cô ta tới đcaược chỗ Richard, tình huống sẽ rấYLt xấcau !”
“Fake Queen hảtcS !?”
“Vâng.”
...
Trung Thành và Frozen chỉANb cảcm thấVHpy cơ thểSa bay bổng, còn rừng cây thì lùi về phía sau ào ào. Trong mắwwXt hai ngườODwi, màu xanh của lá, màu nâu của gốc cây đcyã không còn phân biệt đglVược nữoa.
Tốc đODwộ thật khủng khiếp.
CảwcG Trung Thành vừa mới đzIYột phá hay Frozen vốn đcyã quen di chuyểSNn với tốc đCCOộ cao cùng âm thầqom thán phục không thôi.
Cô gái này còn mang theo hai ngườsxi đANbấpqSy.
Điều khiểVHpn gió đODwểOc mang theo hai ngườCCOi với Shaorin cũng chẳng phảDtAi gánh nặng gì lớn lao, lúc này cô chỉp cảsgsm thấVy thờSai gian của thực nghiệm đlảjco không còn nhiều nữida. Nếu cứid chầglVn chờXB ở ngoài trận pháp, rấYLt dễ bồi táng cùng hòn đlUXảWo.
Hai ngườNLi này cũng là nhân tài hiếm gặp, mà đHCQã gặp coi như có duyên, nếu cứL đjcểQSq họ chạXBy quanh một hồi rồi mấttlt xác trên thực nghiệm đoảlzQo cũng thật đpqSáng tiếc. Vậy nên cô mang theo hai ngườjci, dùng tốc đODwộ nhanh nhấjct có thểbI đcyểglV tiếp cận với trận pháp.
Nhưng đSiLột nhiên Shaorin nhíu mày, cấtcSp tốc dừng lạLi.
Trung Thành và Frozen lập tứXNOc đYLược giảli phóng khỏi cơn gió kỳ lạV kia, lắSNc lư một hồi mới ổn đsxịNnh đSiLược thân thểid. Trung Thành còn có cảNm giác như vừa bịODw say xe, lầQSqn đVHpầWu tiên hắttln di chuyểcan vừa nhanh vừa lâu như vậy. Hắttln đjcang muốn hỏi tạxi sao thì dịqo tượng một lầbIn nữXNOa xuấXBt hiện.
Xung quanh họ, hàng loạzIYt nhữidng cây cổ thụ thi nhau ầpm ầNm mọc lên. Nhìn kỹ lạHCQi thì mấqoy cái cây này vẫn còn màu xanh bóng mượt, tràn căng nhựa sống, Trung Thành thấANby sự lạNp mới đzIYểXNO ý kỹ.
Mấcay cái cây này nào có phảLpi cổ thụ gì... Rõ ràng là nhữbIng cây con, ngọn cỏ dưới chân bọn họ, đIVột nhiên khổng lồ hóa lên. DườIVng như bịOc một lực lượng kỳ quái nào đqxjó phát đoộng, mọc lên như nấlm.
Chẳng mấWy chốc bốn phía xung quanh đXBều đNã bịSa hàng loạODwt thực vật che phủ. Bọn họ nhanh chóng bịc cô lập.
Sau đpó, cảSa rừng cây đIVột ngột chuyểpqSn đcộng, hóa thành nhữqong tàn ảglVnh kỳ dịzIY, vụ khí khắNp nơi trảwwXi ra, màu xanh che phủ con mắlt.
Chỉjc trong thoáng chốc, họ đlUXã bịcy vây lạXBi giữIVa rừng cây này.
Đôi mắqot khép hờqxj của Shaorin đGFột nhiên mở ra, đwwXồng thờANbi thân ảpqSnh cô gái cũng biến mấXBt.
Trung Thành và Frozen chỉcy mới kịIVp chớp mắzIYt một cái, thân ảsxnh Shaorin đcaã trở về chỗ cũ, nhíu mày nói:
“Cô thực sự muốn nhúng tay vào việc của TrườQlng sinh đNLảsxo !?”
“Nếu không phảSiLi tình huống ép buộc, tôi cũng không muốn đWánh với cô.” Trong rừng cây, một giọng nói phiêu hốt bấzIYt đtcSịLpnh âm vang bên tai mọi ngườNpi, đidảQlo mắlUXt nhìn quanh, âm thanh dườNLng như từ mỗi thân cây, đxồng loạpt phát ra, cảzIYm giác kỳ quái vô cùng.
Shaorin cau mày, đlôi mắot là một mảXNOng hư vô mờW mịHCQt, trong tầLm nhìn của mình, cô có thểwcG thấcy đXBược hàng loạSat nhữwcGng sợi dây mảxnh như chỉSiL trắlzQng, đSaây chính là “sự liên kết”, cũng chính là công cụ đdểc ngườlzQi kia thao túng số cây cối ở đcaây.
Thao túng thực vật đVHpến mứtcSc đSNộ này, vạsgsn mộc trong thiên hạGF đSNều nằlzQm dưới sự đwwXiều khiểXBn của cô ta, ngườHCQi như vậy – kểqo cảid trong lục đNpạdo đQlạpi thế giới cũng chỉx có duy nhấot một.
Ma tướng đNLứpqSng thứV tư ở ma giới về chiến lực – Long ma - Mộc.
Nghe đNLồn ở đcyâu có cây cối, ở đODwó đidều có sự hiện diện của cô ta. Không ngờtcS trong cấlm chế tầttlng tầtcSng lớp lớp ở thực nghiệm đNpảDtAo cũng không ngoạsgsi lệ.
Dù không mạSNnh mẽ như vương tử trực, bá đDtAạXBo như Hỏa Long, hay tàn nhẫn như phi kiếm, nhưng cô ta chỉx cầANbn dựa vào khảp năng này đXBã giữttl vịOc trí ma tướng thứQSq tư không biết bao nhiêu năm rồi. So ra còn cao hơn Richard một bậc.
...
Nghe lờpi Vương Tử Trực, Mộc luôn theo dõi tình hình trên thực nghiệm đcảqoo. Biết đHCQược Richard đUPã thành công kích hoạwwXt trận pháp, trước khi hắSan phá hủy thứANb này thành công, cô sẽ không đlzQểx bấsxt cứNp ai làm phiền đCWến hắGFn.
Huống hồ lạGFi là phầNLn tử nguy hiểHCQm như fake queen thứCW hai của trườpqSng sinh đxảLo này.
...
Vừa rồi Shaorin thử dùng tốc đWộ của mình đSNểbI cắHCQt đXBứqot “sự liên kết” kia, nhưng trên thực nghiệm đpqSảpo, tốc đYLộ không thểlzQ vượt quá chuẩdn km/s, Mộc chỉDtA cầYLn cảcm ứcng trước, đqoiều khiểOcn sợi dây kia né qua là đDtAược, vừa vặn tránh thoát đNLược công kích của cô.
Thực nghiệm đXBảcyo chỉttl dành cho King và Queen, fake Queen ở đlây cũng bịglV bó tay bó chân vô cùng.
Ba ngườxi nhấlUXt thờQSqi bịIV vây hãm.
...
Sau một phút trầjcm mặc, Shaorin mím môi, nhàn nhạglVt nói:
“Tôi đXBang rấglVt gấCCOp, không có thờSai gian đwwXùa với cô. ĐắIVc tội !”
Shaorin mở mắwwXt, trong con ngươi đtcSục ngầglVu vụ khí, làm ngườcyi ta không thểL trông rõ ràng hình dạttlng của đNpôi mắwwXt ấly như thế nào. Phượng hoàng kiếm trên tay rung lên dữsgs dội. Lưỡi kiếm đbIang từ màu xanh lam, lập tứANbc chuyểUPn thành đttlỏ rực.
“Trước giờqxj tôi chỉcy cắWt đCWứSat, chưa từng phá hủy bấcat cứl thứid gì. Chúc mừng cô, ngườoi đqoầHCQu tiên làm tôi phá lệ.” Shaorin nói nhẹ nhàng như thì thầdm, nhưng âm thanh như quỷ dịQSq vang vọng khắSNp tứtcS phía.
Ở tận ma giới, Mộc nghe thấCWy vậy cũng âm thầdm đidề phòng.
Chiến lực của mỗi fake Queen cũng không hề kém một ma tướng nào, nếu thật sự đwcGánh nhau rấSNt dễ lưỡng bạVi câu thương.
Cũng may, lúc này chân thân của Mộc không ở thực nghiệm đODwảdo, còn Shaorin thì đlUXang bịpqS giới hạYLn sứODwc mạSanh.
“Cô có thểODw làm gì chứtcS !?”
Mặc kệ Shaorin muốn làm gì, hai tay Mộc đXNOan chéo, đqoôi môi đzIYỏ mọng lẩbIm bẩqom vài từ không rõ, truyền lệnh tới thực nghiệm đttlảSNo.
Công kích.
Lập tứsxc, hàng loạDtAt nhữSNng đdoạODwn dây leo từ bốn phương tám hướng bắLpn tới chỗ ba ngườQSqi.
Trung Thành với cảglVm giác cực kỳ linh mẫn, dây leo chưa tới hắLn đqxjã ôm Frozen né sang một bên. Tốc đNộ của nhữDtAng cái dây leo này cũng không hề chậm tý nào, tiếng gió rít rợn ngườpi như vậy, nếu thực sự bịglV quật trúng, chỉsx sợ cũng phảDtAi chia tay với vài đdoạNpn xương sườdn.
Dây leo vẫn bắYLn tới từ mọi thực vật xung quanh không ngừng nghỉglV, dầLn dầxn cũng đQlã hết cách né tráng, Xung quanh Trung Thành một dảNLi sáng màu đLỏ xuấNt hiện, là kỹ năng đUPao pháp thườwwXng thấwwXy nhấNt của Tanker. Cực tốc.
Lập tứSiLc nhữxng dây leo mang theo ma khí nhàn nhạwcGt, miễn nhiễm với các loạSiLi siêu năng lực vừa tiếp xúc với dảXNOi sáng này, bịqxj cắcat tan nát thành từng mảVHpnh nhỏ, vụn như bột phấqxjn, theo gió bay đpi. Frozen cũng không nhàn rỗi, tránh khỏi tập kích bấNpt ngờo đqxjầjcu tiên, cô cũng đsgsã gọi ra một thanh kiếm băng sắCWc bén, liên tục công kích nhữidng đooạlzQn dây leo từ đSNủ hướng bắbIn tới. ChỉYL là số lượng chúng quá nhiều, chẳng mấxy chốc hai ngườVHpi đXBã bắOct đLầidu luống cuống tay chân. Dẫu sao dùng sứglVc ngườqoi muốn đODwấsgsu lạODwi tự nhiên như thế này cũng chỉL như muối bỏ bẻ.
NhữHCQng dây leo bay đLpến chỗ Shaorin như đwwXều xuyên qua ngườcyi cô. Thân ảsgsnh của cô tựa như hình chiếu trong nước, khẽ lay đODwộng một cái liền trở nên mơ hồ không rõ, như thật như ảzIYo.
Shaorin nhấwwXc phượng hoàng kiếm lên ngang ngườANbi, hai tay cầQSqm chắcac cán kiếm, đLpôi mắIVt ẩjcn hiện như sương khói khẽ nheo lạODwi.
“Tâm nguyệt kiếm pháp – thứlzQc thứSiL ba – cung nguyệt vũ.”
Vảoi lụa màu đqxjen tung bay phấqop phới, như lụa ngâm trong trong nước vô cùng mềm mạVi nhẹ nhàng.
BầHCQu trờYLi xung quanh bỗng tối sầdm lạjci, một vầdng trăng khuyết nhô lên phía sau lưng Shaorin. VầWng trăng khuyết hơi cao so với thân hình của cô, phát ra ánh sáng huyền ảCWo.
MảCWnh trăng khuyết dầcyn treo cao, rảidi ra nhữIVng tinh thểlzQ bao phủ lấwwXy Shaorin, cảwwX ngườXBi cô như đXNOược ánh trăng nâng đzIYỡ, lấNLp lánh tinh quang, ánh trăng như lưỡi hái giữNpa trờVHpi, như xuyên phá thờsgsi không từ viễn cổ tiến tới.
ĐểNp nhữsgsng hạSiLt trăng sáng lấidp lánh trên thân kiếm ngưng tụ đXNOầQly đqxjủ, Shaorin đDtAưa kiếm, quét tới một đsxườNLng.
NhữUPng dảci sáng như kết nối với vầLng trăng treo trên cao, theo đXNOà vung tay của Shaorin, mảYLnh trăng ấVy bắcat đNầXBu xoay tròn, tỏa ra nhữWng đqoợt uy áp vặn xoắqxjn, nhu hòa – nhẹ nhàng dung nhập vào không gian xung quanh. Vầqxjng trăng khuyết quay tròn với tốc đWộ rấwwXt nhanh, trong nháy mắSNt hóa thành một mảGFnh quang hoa, Shaorin uyểQSqn chuyểCCOn múa trong ánh trăng, như ẩODwn như hiện.
Ba fake Queen của trườXBng sinh đNảxo đNLều có một hình tượng ứbIng với năng lực của mình, nếu Stellar là mặt trờli cườHCQng thế, Ren là mặt đGFấqot nặng nề, hình ảzIYnh đNạpi diện của Shaorin chính là mặt trăng nhu hòa kia. Đứong dưới ánh trăng này, Shaorin mới thực sự là Shaorin (tiểou nguyệt).
TấODwt cảttl như chìm vào ảtcSo giác, thờOci không trong vùng trăng sáng, theo nhữVng nhịcap múa ấCCOy mà đCCOảSao lộn.
Trung Thành và Frozen may mắzIYn đDtAược làm khán giảQl của đqxjiệu múa huyền ảoo này, hai ngườqoi đidều không tự chủ đLược thầLm nghĩtcS, đNLiệu múa của nhữlzQng tiên tử trên trờLi, chắYLc cũng chỉSa tới thế này thôi. Thậm chí một vài đbIạoo dây leo bắGFn qua mạqonh mẽ mang đOci vài mảSang thịYLt trên vai Trung Thành, hắwwXn vẫn như không cảQSqm nhận đLược.
Ảo giác lan rộng, đANbến khi nhấidn chìm mọi sinh vật trong dưới ánh trăng vào trong nó. Thực vật cũng không ngoạDtAi lệ, các đCCOoạcyn dây leo lập tứSiLc ngừng công kích.
Trờxi đzIYấVt đqoảXBo đGFiên, thờlUXi không xoay vầUPn.
Không ai nhận ra, mọi vật bắNLt đDtAầwcGu di chuyểOcn một cách hỗn loạSan. Dườsxng như từng mảIVnh không gian đQlều đHCQã bịsgs cắDtAt đLpứlUXt ra, mang theo nhữwcGng sinh linh trong đIVó, chuyểDtAn đidộng cùng đSNiên cuồng theo đNiệu múa. ThờSNi gian trong phiến không gian bịQSq cắtcSt nát ấODwy như ngừng trôi, kểHCQ cảx nhữjcng cây đcạpi thụ đXBang thi nhau bắdn dây leo công kích tới cũng dừng lạoi một cách u mê.
Nếu có một camera quay đcược toàn cảonh, ngườVi ta sẽ khiếp sợ khi nhìn thấODwy đlôi nam nữo đzIYang si ngốc nhìn đWiệu múa kia đQlang đUPứbIng trên một dảqoi đwcGấqot đVã bịV cắIVt rờglVi ra khỏi vùng xung quanh, chuyểcyn đttlộng lung tung dưới thờLi không hỗn loạcan này, nhưng bọn họ không hề phát hiện ra chút nào, vẫn giữglV vẻ mặt đglVộng dung ngắglVm nhìn đlzQiệu múa ấwwXy.
Xoay xoay xoay...
Điệu múa nhịNpp nhàng uyểwcGn chuyểcyn mang theo một lực hấsgsp dẫn kỳ lạW, kéo nhữYLng mảpng không gian đQSqã bịtcS cắIVt rờCCOi ra, chuyểwcGn đqxjộng lung tung toán loạjcn, nhìn qua chẳng hề có một quy luật nào. Thế nhưng ngoạUPi trừ phiến không gian Trung Thành và Frozen đxang đtcSứGFng kia, nhữANbng mảcynh không gian khác bắXNOt đsgsầlUXu theo cặp ầlUXm ầzIYm va chạODwm vào nhau, cùng nhau băng toái, vỡ vụn.
Kết thúc.
Mặt đglVấct dưới chân chấWn đNpộng, đlánh thứXBc Trung Thành và Frozen ra khỏi ảdo giác diễm lệ kia.
Hai ngườxi giật mình nhìn quanh, sống lưng đttlều cảsgsm thấwwXy lành lạglVnh, cảIVm thấpqSy đLạli não không đSNủ dùng.
Ngoạsxi trừ vùng đwcGấVt nơi hai ngườNi đVHpặt chân là có nhô lên hai mét so với mặt đlUXấSiLt xung quanh, và còn toàn vẹn. Nhữsxng vùng đlzQấANbt khác, đsxã hoàn toàn biến mấYLt. Phóng hết tầANbm mắSat cũng chỉlUX nhìn thấYLy nhữtcSng dảWi đNấot hoang cằODwn cỗi với sỏi đsgsá nát vụn.
Ngoài ra, không còn gì cảlzQ.
Cây cối đlzQâu hết rồi !?
ThảLm cỏ xanh mượt đqxjâu hết rồi !?
Hai mét mặt đANbấqot cũng đqxjâu hết rồi !?
Sự thực cứx như mơ, không một ai nguyện ý tin tưởng. Hai ngườLpi nhìn nhau cườbIi khổ, nếu vừa rồi mình bước ra khỏi vùng đpqSấot này, liệu số phận của họ có giống như nhữqong thứwcG xung quanh đOcây không !? Hoàn toàn biến mấSat.
Dám cá mấidy cái cây ấNy nếu có ý thứODwc chắsgsc cũng ù ù cạVc cạlzQc chẳng hiểVHpu chuyện gì sảqxjy ra.
Hai ngườxi đlUXều không tự chủ mà cùng lùi lạxi một bước, tránh xa ngườqxji con gái trông có vẻ nhu hòa đpiềm đidạdm, bộ dáng yếu liễu đtcSào tơ vô cùng kia. Đây mới thực sự là ác nhân, giết ngườSiLi không thấjcy máu, cặn bã cũng không đYLểca lạbIi.
Đáng sợ quá.
...
Thực ra ngoài hai bạNpn trẻ và mỏm đVấSiLt dưới chân họ. Vẫn còn một nhánh cây tồn tạbIi nguyên vẹn.
Shaorin nhấGFc nhánh cây ấlUXy lên, đXBưa ra trước mặt, mỉom cườglVi nhỏ giọng nói:
“Sứpc mạlnh thờidi không – thực nghiệm đQlảQlo cũng không giới hạLpn đjcược ! Mốc giới hạNn .% cube với tôi là vô nghĩGFa, cô hiểqou không !?”
Trong nhánh cây, tiếng nói yếu ớt của Mộc lạidi lầglVn nữlzQa vang lên:
“Cô... đpùa nghịlUXch với không gian và thờSNi gian như vậy... sớm muộn gì cũng có ngày chết không toàn thây... sứpqSc mạttlnh từ nguyện lực cũng không thểlzQ khống chế hoàn toàn thứzIY này đGFâu... công pháp cô ăn trộm từ phật giới chắlUXc chắODwn không hoàn chỉxnh, nếu không đwwXôi mắzIYt của cô...”
Tiếng nói đNpứNLt quãng, tràn ngập vẻ khiếp sợ. HiểDtAn nhiên, ở phía bên kia, Mộc bịUP thương cũng không nhẹ.
“Đó là việc của tôi.” Shaorin lắzIYc đSaầVu nói. Sau đdó thu hồi phượng hoàng kiếm, đSNeo nó trở lạpi thành chiếc bông tai đlzQạWm bạsxc. Đưa tay miệng thổi đoi nhánh cây cuối cùng kia, khẽ nói:
“Ngoài ra, tôi khuyên ma giới các ngườidi. Đừng nhúng tay vào việc của TrườQlng sinh đNảlUXo nữLa. Các ngườQSqi đYLấcau không lạjci đttlâu !”
“VảYL lạxi, suy cho cùng, giới cao tầqxjng của trườCCOng sinh đODwảwwXo và ma giới đCCOều có chung một nguồn gốc mà, phảcyi không !?”
“Con gái cuối cùng của Long ThầGFn !?”
...
Cọng cây yếu ớt bay đci.
Cùng lúc đNLó, bầsgsu trờSiLi ầSam ầVHpm băng vỡ, vô số khối vụn giống như hạSiLt mưa rơi xuống. Trên mặt mỗi khối vụn đSNều là nhữqxjng lát cắSat trơn trượt như gương.
Cảxnh tượng quá mứNpc hoàng tráng làm Trung Thành và Frozen không hề nhận ra, bên khóe mắlUXt Shaorin, một giọt máu đwcGỏ tươi âm thầttlm chảANby xuống, nhìn như huyết lệ. Khuôn mặt cô gái cũng trắttlng bệch hẳn lên.
...