Vòng lửa vẫn lan tràn ra xa năm sáu dặm mới từ từ biến mất, vừa lúc giải cứu toàn bộ hạm đội Thất công chúa từ trong tầng băng ra, hơn nữa, còn dọc theo mặt băng mở ra một lổ hổng giúp cho hạm đội Thất công chúa dễ dàng chạy ra ngoài. Thế nhưng, sau khi pháp thuật hoàn thành, Ái Liên Na cũng ngủ mê man luôn, thân thể của nàng từ giữa không trung rơi xuống phía dưới, mắt thấy sắp rơi xuống nước, thúc tổ đột nhiên thuấn di đến bên cạnh nàng đưa tay ôm ngang thân nàng sau đó lại thuấn di trở lại.
Thất công chúa tự mình nhận lấy Ái Liên Na, an trí nàng vào nằm trong phòng ngủ của mình. Nhìn thần sắc Ái Liên Na mỏi mệt và một thân y phục nhuộm thành màu đỏ, Thất công chúa không nhịn được cảm động, lẩm bẩm: "Cảm ơn ngươi, ngươi đã cứu mọi người chúng ta, ta sẽ không để cho ngươi thất vọng đâu, ta thề, ta nhất định phải làm cho bọn khốn kiếp kia, biết rằng tỷ muội chúng ta lợi hại đến cỡ nào."
Vừa nói, Thất công chúa một đường chạy về phòng chỉ huy, nhìn mấy sĩ quan phụ tá, hỏi: "Các vị đã chuẩn bị xong chưa?"
"Đang an bài nhóm pháp sư ra tới, Tinh Linh pháp sư đã vào vị trí, đang bổ sung năng lượng cho Thủy Tinh Cầu, hiện tại hẳn là có thể lái thuyền ra rồi." Sĩ quan phụ tá nói.
"Rất tốt, tăng tốc lên năm hải lý một giờ, xuyên qua lỗ hổng mà đi." Thất công chúa ra lệnh.
"Vâng, tốc độ năm hải lý, đi vào chỗ lỗ hổng." Sĩ quan phụ tá lặp lại một lần. Tiếp theo, lính liên lạc phía ngoài chạy đi về phía vọng tháp (tháp cao giữa thuyền) để truyền lệnh, bọn họ dùng phương thức cờ tín hiệu để truyền đạt mệnh lệnh cho lính ở trên vọng tháp.
"Làm sao tốc độ chỉ có năm hải lý trên một giờ?" Thúc tổ khó hiểu nói: "Thừa cơ hội này chạy ra ngoài luôn đi, bằng không chúng ta lại bị đông lạnh giữa mặt băng lần nữa thì không còn Ái Liên Na cứu mạng đâu."
"Không thể nào mặt biển lại đông cứng được." Thất công chúa khẳng định: "Nếu muốn đông cứng mặt biển với phạm vi lớn như vậy, ít nhất cũng phải có hai nghìn pháp sư ma lực dư thừa trở lên mới được, nếu như bọn họ còn có nhiều pháp sư như vậy, đã sớm vùi đầu vào trong chiến đấu rồi, làm gì còn đi dùng bảy vạn nhân mạng để tiêu hao ma lực của chúng ta?"
"Cho nên, ta có thể khẳng định nói cho ngài biết, pháp sư của bọn họ hiện tại cũng y như bên phía chúng ta. Toàn bộ đều đã khô kiệt ma lực rồi." Thất công chúa cười lạnh nói: "Ta dùng tốc độ này chạy trốn chính là muốn giúp cho bọn hắn có một cơ hội nghỉ ngơi, để cho bọn hắn lầm tưởng bên ta đã khô kiệt ma lực. Chỉ cần hắn cho là như thế, nhất định sẽ quay đầu lại đuổi theo chúng ta."
"Dù sao ngươi cũng là tổng chỉ huy, ngươi nói thế nào thì làm như thế đi." Thúc tổ cười khổ nói: "Xem ra cuộc chiến này còn phải đánh nữa rồi!"
"Ha hả, đúng vậy, chiến đấu thuộc về chúng ta bây giờ mới bắt đầu mà thôi." Thất công chúa híp mắt cười nói, sau đó nàng xoay người hỏi thăm sĩ quan phụ tá: "Nhóm pháp sư còn có bao nhiêu ma lực có thể sử dụng?"
"Khô lâu pháp sư còn có một thành ma lực, đã mất đi lực chiến đấu. Thổ hệ pháp sư còn có hai thành ma lực, Tinh Linh pháp sư còn có bốn thành ma lực, Hỏa hệ pháp sư còn có bốn thành ma lực, là nhóm còn có thể chiến đấu." Sĩ quan phụ tá nói.
"Tinh Linh pháp sư có nguyên tố Tinh Linh phụ trợ, có thể còn thừa lại bốn thành ma lực chẳng có gì lạ, chỉ là nhóm Hỏa hệ pháp sư có thể còn thừa lại ma lực, thật sự ngoài dự liệu rồi, không nghĩ tới Hỏa hệ pháp sư vốn toàn lực thi triển lại khôi phục ma lực được gần phân nửa, tốc độ khôi phục ma lực thật tốt quá!" Thất công chúa mỉm cười nói: "Có hơn năm trăm tên pháp sư phá hư cuồng này. Hừ hừ, đám phế thải của Giáo Đình chỉ còn nước lên dĩa nằm đợi chúng ta làm thịt mà thôi."
Sau khi Ái Liên Na phát uy rồi té xỉu, kỵ sĩ trên lưng Ưng Sư nhìn thấy rất rõ ràng, lập tức bay trở về báo cáo cho Tây Á. Khi biết được Ái Liên Na té xỉu, Tây Áliền mừng rỡ, vội vàng hỏi Tác Mễ Lạp ở bên cạnh: "Đại sư, ngài cho đây là sự thật hay là Thất công chúa cố ý bố trí bẫy rập?"
"Hẳn là sự thật." Tác Mễ Lạp khẳng định: "Thần giáng thuật uy lực mặc dù mạnh, nhưng mà di chứng cũng rất lợi hại, Ái Liên Na đột nhiên trở nên lợi hại như thế, nhất là vòng lửa trắng cuối cùng kia, theo như ta biết uy lực đã đạt đến cấm chú cấp mười ba mười bốn rồi. Lấy thân thể nhân loại đi thừa nhận luồng ma lực khổng lồ như vậy, nàng ta khẳng định sẽ chịu không nổi. Sợ rằng nàng ta dù có không chết cũng phải tàn phế."
"Đã như vậy thì chúng ta giải trừ mặt băng. Tất cả chiến sĩ về xếp lại hàng ngũ. Bên kia tốc độ di chuyển quá chậm, nói rõ pháp sư của nàng ngay cả khí lực thúc dục chiến hạm cũng không có rồi." Tây Á hưng phấn lớn tiếng ra lệnh: "Ta nhất định phải bắt được Thất công chúa, nhất định phải xử lý cho xong ả nha đầu đáng chết này mới được."
Tiếp theo, các chiến sĩ trên mặt băng bắt đầu chạy về hàng, dựa theo thứ tự ban đầu di chuyển lên thuyền. Đồng thời, Tác Mễ Lạp cũng chỉ huy nhóm pháp sư của mình bắt đầu sử dụng Dung hóa thuật đối với tầng băng. Việc phá hư chung quy luôn dễ dàng hơn xây dựng, sau khi tiến hành đóng băng nhóm quân đội Giáo Đình lại dùng các loại tài liệu bố trí ma pháp trận trên mặt băng nữa, cuối cùng bọn họ phải mời Thiên Sứ bốn cánh tới chủ trì.
Nhưng mà muốn phá hư mặt băng vậy thì đơn giản hơn nhiều, chỉ cần rất đơn giản một cái pháp thuật "Dung hóa thuật" cấp thấp là có thể giải quyết vấn đề, loại pháp thuật này diện tích bao phủ quá lớn, chỉ cần một pháp sư phất tay là có thể hóa giải một mảnh băng cực lớn. Chỉ cần được pháp thuật này gia trì lên, tầng băng sẽ hòa tan rất nhanh, mặt băng dày hơn mười thước, chỉ cần hai canh giờ là có thể hoàn toàn tiêu tán.
Mà tranh thủ hai canh giờ này các chiến sĩ có thể về lại hàng ngũ, hai giờ sau, tầng băng cứng đóng trên mặt biển đã triệt để biến mất không còn thấy gì nữa, còn lại trên mặt biển ngoại trừ các loại chiến hạm cũng chỉ có từng đống lớn thi thể và tấm ván gỗ bể tan tành. Rồi hạm đội Thất công chúa bởi vì tốc độ di chuyển quá chậm, cho nên hai giờ qua bọn họ chỉ mới đi được chừng mười dặm.
Tây Á nhìn thấy cơ hội như vậy, làm sao chịu bỏ qua chứ? Hắn lập tức ra lệnh toàn hạm đội nhắm hướng Thất công chúa giết tới, hơn nữa còn di chuyển theo phương pháp tiến hành bao vây hạm đội nàng. Nhờ có nhóm pháp sư tạo ra gió lớn gia tốc cả hạm đội, tốc độ hạm đội Giáo Đình thật sự nhanh, cơ hồ đạt tới mười lăm hải lý trở lên, nhanh hơn hạm đội Thất công chúa tới ba bốn lần.
Tây Á đứng trong phòng chỉ huy trên một chiếc soái hạm mới, thần sắc mãn nguyện hạ lệnh: "Tất cả chiến hạm kiểu mới tăng hết tốc lực tiến công, bảo trì trận thế gọng kiềm, bọc lại mà đánh, nhất định phải vây khốn Thất công chúa thật gắt gao, mặt khác, các nhóm khác phía dưới cũng phải nhanh chóng đuổi theo, ta thế nào luôn cảm thấy Thất công chúa dường như không dễ dàng bị chúng ta tính toán vậy chứ?"
"Vậy thì đừng đuổi nữa?" Tác Mễ Lạp cười khổ nói: "Hôm nay ngươi đã coi như đã đánh bại nàng, nhanh chân chạy về luôn cho rồi. Người đàn bà kia quỷ kế đa đoan, đặc biệt là sau lưng nàng còn có một Âm Hiểm Quân Thần bày mưu tính kế, ngàn vạn lần đừng có mắc mưu thêm một lần nữa nha?"
"Không được!" Tây Á nói như chém đinh chặt sắt: "Cơ hội ngày hôm nay là do chúng ta dùng mấy vạn tánh mạng tướng sĩ đánh đổi lấy. Lần sau muốn làm cho nàng ta rút lui sợ rằng còn khó khăn hơn nhiều. Ta không muốn không công thả nàng ta đi dễ dàng như vậy, làm như thế sẽ khiến cho tất cả tướng sĩ thất vọng, lại phụ kỳ vọng Giáo Hoàng đã tài bồi ta sao? Ta cả đời này cũng sẽ không an tâm được."
"Nhưng vạn nhất nếu như lại trúng kế?" Tác Mễ Lạp nhăn mặt nói: "Vậy thì chiến quả hôm nay của chúng ta, chẳng phải là uổng phí hay sao?"
"Có bẫy rập cũng không sợ." Tây Á cười nói: "Chúng ta không phải còn có "bọn họ" sao? Ít nhất an toàn rút về là có thể nắm chắc, cho nên lần này mạo hiểm chúng ta tuyệt đối không lỗ."
"Tùy ngươi vậy, thế nhưng. Ta phải nhắc nhở ngươi, hiện tại bên cạnh ngươi đã không còn năm trăm hộ vệ nữa, cho nên nóng lòng phát động là một hành vi không thông minh lắm đâu!" Tác Mễ Lạp cười khổ nói.
"Ừ, cám ơn đại sư nhắc nhở, ngài yên tâm, lần này ta tuyệt đối sẽ không làm bại lộ vị trí của mình." Tây Á có chút buồn bực nói.
Hai người vừa nói vừa nhìn ra phía trước, thời gian hơn một canh giờ đã trôi qua, ước chừng bốn năm trăm chiến hạm tạo hình kỳ lạ, bởi vì tốc độ đặc biệt mau chóng đã bỏ rơi đại quân lại xa xa. Tiến tới gần hạm đội Thất công chúa, chỉ còn cách hơn một ngàn thước, tin tưởng rằng lại đuổi theo vài phút là có thể vây kín Thất công chúa lại rồi.
Những chiến hạm này dáng ngoài cực kỳ cao cấp, đầu hạm của bọn chúng so với chiến hạm cỡ trung thì nhỏ hơn một ít, độ cong trên thân thuyền đặc biệt rõ ràng. Bộ dáng thuôn dài, có thể giảm bớt lực cản khi tiếp xúc với mặt nước, do đó có thể gia tăng tốc độ di chuyển. Địa phương kỳ lạ nhất chính là ở cánh buồm.
Nó có năm cánh buồm lớn, trên đó dùng tài liệu ma pháp khác nhau vẽ ma pháp trận, chỉ từ điểm này cũng có thể thấy được nó dĩ nhiên là một chiến hạm ma pháp đã được cải trang. Ngoài ra, nhóm chiến sĩ đứng trên chiếc thuyền này cũng rất đặc biệt, bọn họ đều là Dã Man Nhân có ma thú và một ít pháp sư nhân loại.
Hiển nhiên, Giáo Đình có ý định dùng ma thú và pháp thuật của pháp sư, tiến hành viễn trình công kích thiết giáp chiến hạm của Thất công chúa, nhằm chống lại quân đội pháp sư cường đại dưới tay Thất công chúa. Hiển nhiên, làm như vậy thì trận chiến sẽ biến thành trận tỷ thí giữa các nhóm pháp sư.
Thế nhưng, trận chiến như vậy sẽ rất đơn giản và dễ dàng phán định thắng thua, chiến đấu trên mặt biển, hiển nhiên xạ trình và uy lực phi thường trọng yếu. Mà ở trên hai điểm này, Cuồng bạo hỏa pháp sư không thể nghi ngờ là mạnh nhất, bất kể tỉ lệ chính xác hay lực bạo phát đều thế cả, Cuồng bạo hỏa pháp sư có thể phát ra Bạo viêm ra xa hơn m.
Quân đội tiên phong của Tây Á giống như hai cánh tay tráng kiện dự định bao vây chặt chẽ hạm đội Thất công chúa, lúc này hai cánh tay kia đã vươn ra hai bên trái phải vượt qua hạm đội Thất công chúa, bắt đầu tiến hành áp sát. Rồi bên phía Thất công chúa vào lúc này rốt cục cho ra phản ứng, nàng ra lệnh hạm đội gia tốc lên đến hai mươi hải lý một giờ, cứ như vậy phóng vọt qua hạm đội Tây Á.
Đồng thời, nàng hạ mệnh lệnh cho hạm đội nhích tới gần bên trái hạm đội Giáo Đình. Tạo thành mũi nhọn tấn công chính diện với chiến hạm phía trái Giáo Đình, bọn họ nhìn thấy Thất công chúa di chuyển tới gần lập tức chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Đầu tiên hiển nhiên là Thất công chúa dựa vào Cuồng bạo hỏa pháp sư có ưu thế về xạ trình, tiến hành tấn công dò xét một lần, năm trăm Hỏa pháp phân tán bắn ra một mảng lớn phát Bạo viêm cầu tới chiến hạm Giáo Đình, đống hỏa cầu chia đều cho bọn hắn, mỗi chiến hạm không sai biệt lắm "ăn" hơn mười quả, dĩ nhiên trong đó có năm ba quả hỏa cầu bắn trúng chính diện coi như là không tệ rồi.
Thế nhưng đáng tiếc một điều, thậm chí không có một quả hỏa cầu nào đánh trúng chiến hạm địch nhân. Nguyên nhân chính là thời điểm hỏa cầu đang bay tới, trên cánh buồm chiến hạm người ta đột nhiên phát ra bạch quang chói mắt, sau đó trong nháy mắt dâng lên một bức tường phòng hộ, bao phủ nghiêm mật toàn bộ chiến hạm vào trong.
Những quả Bạo viêm cầu kia không rớt xuống biển thì cũng bị bức tường ma pháp ngăn trở, không hề tạo thành bất kỳ tổn thất nào cho chiến hạm Giáo Đình. Kết quả như thế khiến cho Thất công chúa cũng phải thất kinh hồn vía. Nàng không thể nào ngờ tới, Giáo Đình lại có thể tạo ra chiến hạm tân tiến như thế, hơn nữa còn thành công chế tạo một lần mấy trăm chiếc, đây chẳng phải là người ta đã có thực lực chính diện chống lại nàng sao?
Không trách được quan chỉ huy Giáo Đình có can đảm xuất khẩu cuồng ngôn, thì ra bọn họ sớm có chuẩn bị. Thất công chúa trải qua ngắn ngủi khiếp sợ, lập tức khôi phục sự bình tĩnh, cười lạnh nói: "Ngang nhiên xông qua cho ta, xem ta đánh chìm toàn bộ bọn họ như thế nào!"
"Không phải chứ?" Thúc tổ kinh ngạc hỏi: "Bên kia có tới bốn mươi năm mươi chiến thuyền, lại có mấy ngàn ma thú và pháp sư phối hợp đó, hơn nữa còn là pháp sư ma lực dư thừa, chúng ta chỉ dựa vào bảy chiếc chiến hạm và một ngàn pháp sư với ma lực hao tổn nghiêm trọng, có thể đánh thắng được sao?"
"Không cần phải lo lắng." Thất công chúa cười nói: "Ta sớm đã có dự định."
"A ~?" Thúc tổ mặc dù gật đầu đáp ứng, nhưng mà trong lòng vẫn thấp thỏm bất an.
Vào lúc này, Tây Á đứng ở trong Giáo Đình đang hưng phấn không thôi, cười nói với Tác Mễ Lạp: "Thấy được chưa, Thất công chúa đã là cá nằm trong chậu luôn rồi. Thế mà dám lấy bảy chiếc thuyền đi khiêu chiến hơn bốn mươi Ma pháp chiến hạm bên ta, ha ha, đây quả thực là muốn chết, chỉ mong nàng ta có thể toàn thây, như vậy ta mới thu được một ít đồ về khai báo với Giáo Hoàng."
"Ha hả, ta ở chỗ này trước tiên chúc mừng các hạ trận đầu báo cáo thắng lợi thành công." Tác Mễ Lạp mỉm cười nói.
"Ha ha." Hai người lại hưng phấn cười lớn lên một tràng, nhưng không ngờ y như lần trước, lần này tiếng cười chưa dứt đột nhiên xuất hiện chuyện ngoài dự liệu cắt ngang.
Thì ra, ngay lúc hơn bốn mươi pháp sư và ma thú trên chiến hạm nhìn chằm chằm Thất công chúa không chớp mắt, chờ khi chiến hạm của nàng tiến vào xạ trình sẽ dốc sức tấn công. Đột nhiên, ba nghìn viên Minh hỏa đạn to bằng cái chậu rửa mặt từ phía sau lưng bọn họ bay tới, hiển nhiên trước đó bọn họ đã thương lượng tốt lắm, phân phối hỏa lực chia đều ra. Cứ mỗi ba trăm viên Minh hỏa đạn công kích một chiếc thuyền, trong đó hai trăm phát sẽ phá vỡ bức tường ma pháp của chiến hạm, còn lại một trăm phát trực tiếp đánh chìm chiến hạm.
Cho nên, ở trong tiếng nổ mạnh kịch liệt, chiếc chiến hạm kiểu mới của Giáo Đình triệt để biến thành gỗ vụn bay múa đầy trời. Tiếp theo, không đợi cho hạm đội Giáo Đình có phản ứng gì, đợt thứ hai, thứ ba với ba nghìn viên Minh hỏa đạn lại nối tiếp bay tới, Giáo Đình lại tổn thất thêm hai mươi chiếc chiến hạm.
Cho đến lúc này, mọi người mới phát hiện ra, không biết lúc nào ba mươi chiếc thiết giáp chiến hạm đã hiện ra chỉnh tề ở sau lưng quân đội tiên phong của Giáo Đình, khoảng cách không tới thước, là do bọn họ bắn ba lần Minh hỏa đạn xuất kỳ bất ý oanh tạc ba mươi chiếc chiến hạm Giáo Đình bay lên trời.
Trước sau tổng cộng có mười mấy giây mà thôi, đây chính là do có tâm thắng vô tâm. Mười mấy giây đi qua, chiến hạm trong tầm bắn của bọn họ trên căn bản chỉ còn có mấy chiếc, dĩ nhiên đều bị đánh chìm rất nhanh. Về phần những chiến hạm còn lại, khi bị hạm đội Thất công chúa và hậu viên tiền hậu giáp kích, trên căn bản không có làm gì được nữa, ngay cả bức tường ma pháp của hạm đội Thất công chúa cũng không có phá vỡ, phải biết rằng trong hạm đội Thất công chúa chịu trách nhiệm phòng ngự chính là Thổ hệ pháp sư, ma lực cơ hồ đã hao tổn sạch sẽ rồi.
Một bàn tay tiêu diệt quân tiên phong Giáo Đình gọn gàng, Thất công chúa và viện quân của mình rốt cục hội hợp cùng nhau. Hợp thành xuyên suốt ba mươi bảy chiếc thiết giáp chiến hạm thành một chi siêu cường hạm đội, trong đó ba nghìn Khô Lâu pháp sư đều đã hồi phục ma lực đỉnh phong, cục xương cứng như vậy cũng khó mà gặm nha!
Thế nhưng vẫn giống như trước, Tây Á lưu lại hậu thủ có thể cam tâm cứ như vậy mà rút lui sao?
Thất công chúa có được danh hiệu Nữ Vũ Thần là do nàng trải qua vô số lần thắng lợi đổi lấy, rất hiển nhiên nàng có thể lấy được thành tích huy hoàng như vậy, tuyệt đối không phải là một kẻ ngu xuẩn tự đại. Cho nên sau khi nhận được tin Tây Á khiêu chiến, nàng đã chuẩn bị xong kế hoạch vạn toàn, mặc dù chỉ có chỉ dẫn theo chiến hạm lên đường, trên thực tế nàng đã an bài không ít viện quân ở phía sau phối hợp tác chiến.
Chỉ là nàng không thể nào nghĩ tới Tây Á lại dùng phương thức đông cứng mặt biển để vây khốn nàng mà thôi. Trên thực tế, khi nàng bị đóng băng trên mặt biển hoàn toàn có thể hạ lệnh vứt bỏ chiến hạm, sau đó ra lệnh quan đội trên ba mươi chiếc thiết giáp chiến hạm xuống tàu đi bộ, quân đội Tây Á căn bản không thể nào kịp thời ngăn trở bọn họ. Thế nhưng, Thất công chúa tâm cao khí ngạo bất luận thế nào cũng không muốn chạy trốn uất ức như thế, cho nên mới trình diễn một tràng chiến đấu kịch liệt vừa qua.
Lúc này, nàng rốt cục bằng vào tinh thần chiến đấu bất khuất của bản thân, lần đầu tiên chiếm được ưu thế chủ động tuyệt đối ở trên chiến trường, ba mươi bảy chiếc thiết giáp chiến hạm được Thất công chúa chỉ huy, giống như con rắn độc linh xảo thừa dịp trận hình tiên phong Tây Á rời rạc còn không có cơ hội điều chỉnh, tranh thủ số lượng ưu thế trên chiến trường, đoàn thiết giáp chiến hạm dàn trận một cách hoàn mỹ, Thất công chúa trở mình hung hăng cắn bọn hắn vài cái.
Đợi đến khi hạm đội tiên phong Giáo Đình lại hoàn thành trận thế phòng ngự, bọn họ đã bị đánh chìm thêm mười mấy chiến hạm. Rồi bên Thất công chúa chỉ có ba chiếc trọng thương, nhưng không có một chiếc nào chìm cả. Thế nhưng, sau khi bọn hắn hoàn thành trận hình kiềm sắt, Thất công chúa cũng không dám cùng người ta giao thủ chính diện. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Dù sao bên người ta còn có bốn trăm chiếc chiến hạm kiểu mới. Bên phía Thất công chúa có chưa tới bốn mươi chiếc, một khi tạo thành chính diện đối công, đối với bên có nhân số ít hơn thì phi thường bất lợi. Thiết giáp chiến hạm thật ra không phải là chân chính vô địch, mới vừa rồi ba chiến hạm bên Thất công chúa đã bị người ta phản kích trước khi chết phá vỡ bức tường ma pháp, hơn mười Khô Lâu pháp sư bị các loại pháp thuật đánh ngã lăn xuống đất.
Bọn họ với một thân toàn xương cứng rắn, lại thêm được chế tạo từ sắt và thép, cho nên mới không có chết người, nếu như là pháp sư bình thường, mười mấy người này tuyệt đối không thừa nhận nổi, bảo đảm chết toi sạch sẽ. Hơn nữa thân tàu thiết giáp chiến hạm cũng bị tổn thương nặng nề, cũng may nó da dày vững chắc, bộ kiện trọng yếu không hề có chuyện, toàn bộ được giấu tận bên trong thân tàu, Tinh Linh pháp sư cũng không có tổn thương gì, vẫn còn giữ vững hơn phân nửa lực chiến đấu.
Nhưng mà tình huống này khiến cho Thất công chúa nghĩ tới một hồi chuông báo động, hiển nhiên đối thủ đã có thể tạo cho bên mình uy hiếp nghiêm trọng. Không phải là kẻ yếu đuối dễ bị ức hiếp như lúc trước nữa, cộng thêm số lượng đối thủ chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, nếu như thừa cơ thắng trận đầu hợp lại một phen, sợ rằng thật sự thắng bại khó liệu. Hơn nữa, dù có thắng cũng là thắng thảm, nhất định sẽ phải bị tổn thất thảm trọng.