Truyện Kinh Dị Ngắn

chương 183: c183: chuyện của au p.3

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Những gì tôi thấy đầu tiên và còn nhớ đó chính là lúc tôi và một thằng bạn cùng lớp đi thám hiểm, hay có thể gọi là đi lòng vòng ở một nơi không rõ. Nó đi trước và tôi theo sau, đi được một lúc thì đến mặt tiền của một khu nghỉ dưỡng. Đằng trước là những bệ đá trồng hoa, xung quanh là những ngọn dừa, và một bầu trời u ám.

Hai chúng tôi đang đi trên con đường chính dẫn vào khu lễ tân, thì bỗng thấy phía bên tay phải ở một bậc thềm cao hơn có hai người đàn ông. Một người mập mạp, vẽ mặt trắng toát cùng hai con mắt tô đen và cái miệng đỏ lòm như chú hề. Người còn lại hình như là một bác bảo vệ, hai người họ giằng co và đánh nhau kịch liệt.

"ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG!!!" - tiếng súng vang dội khắp nơi. Tên hề gục xuống với cái bụng bê bết máu, nằm bất động trên nền cỏ. Ban đầu, tôi nghĩ người bảo vệ chỉ đang tiêu diệt một kẻ xấu, nhưng mọi thứ hoàn toàn thay đổi khi ông ta chỉa súng về phái hai đứa tôi. Chúng tôi hoảng loạn, lùi lùi về phía sau, hua tay và luôn miệng nói:" Chúng con sẽ không nói cho ai biết đâu! Đừng!Đừng bắn!!! Đừng bắn mà!!!" và nỗi sợ cứ dâng lên trong lòng mà không thể nào kiểm soát được.

"ĐOÀNG!!!"- thằng bạn tôi ngã xuống, máu từ bụng nó lan dần ra trên nền đường. Tôi thở gấp, ông ta bắt đầu chạy xuống cái bậc thềm đó và đi về phía tôi. Không còn có nơi nào để trốn, tôi núp sau cái cột nhà nho nhỏ, tay bịt mắt và nằm xuống.

"TAO SẼ LẤY CÂY SÚNG NÀY BẮN VÀO NGAY TIM CỦA MÀY!!! NGAY VÀO TIM CỦA MÀY!!!" - tiếng hét của ông ta văng vẳng đằng sau lưng, tiếng cộp cộp của chân nghe nhanh hơn. Tôi không biết làm gì khác ngoài cầu nguyện và nằm im trên sàn...

phút...

phút...

phút...

Hình như ông ta đã bỏ đi, tôi không còn nghe thấy tiếng chân nữa rồi. Mừng quá, có lẽ tôi đã sống!

Nhưng không...

Một màn hình đen hiện lên trước mắt, với những hiệu ứng rè rè như một cái tivi cũ. Và những dòng chữ trắng chạy đều...

"Ông ta không bắn tôi. Nhưng ông ấy đã nhường tôi cho một chiếc xe tải."

Mở mắt ra, người tôi cứng đờ. Nhìn lại cơ thể của mình...

...Chết thật, thành tro bụi cả rồi...

Nguồn:

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio