Truyền Thuyết Về: Dương Qui Thiên

quyển 3 chương 9: bắt đầu từ luồng sáng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngày tháng năm , tại Tứ Đại Lục Sơn Đảo có một luồng sáng chạy ngang qua tình cờ lúc đó tinh hồ là Uyển Uyển đã thấy định báo cho Thiên Quân nhưng chưa kịp bước một bước luồng sáng đó đã biến mất.

Bất ngờ thấy luồng sáng lạ Uyển Uyển không may bị thanh kiếm lướt ngang tay phải không may bị thương. Thanh kiếm ấy xuất hiện do luồng sáng vừa biến mất.

Lão Bát tình cờ đi ngang qua và Thục Liêm đã chứng kiến Uyển Uyển đang bị thương, cả hai định lại gần nhưng thanh kiếm lúc nãy từ biến thành thanh vây quanh con tinh hồ nhỏ. Lão Bát rất ngạc nhiên mắt trợn tròn nhìn thanh kiếm ấy đang bay xung quanh cô, nên cả hai không thể làm được gì.

Nơi thiên cung nghe lệnh chỉ phái Mariya xem xét tình hình vừa xuống thanh kiếm liền chỉ hướng vào Uyển Uyển. Mũi kiếm sắc nhọn vẫn tiếp tục bay xung quanh cô, hình như thanh kiếm có thể cảm nhận được kẻ địch xung quanh mình nên thanh kiếm mới có hành động đổi hướng mũi kiếm sắc nhọn vào con mồi. Nếu Mariya hay một ai đó đến gần thì nguy cơ Uyển Uyển mất mạng ngay lập tức.

Cả người chỉ biết đứng nhìn, nếu có một ai đó liều lĩnh xông vào thì trong phải chết và cùng lắm con mồi tiếp theo lại là người liều lĩnh đó. Không biết cách nào mà thanh kiếm ấy đã xuất hiện từ đâu. Thiên Quân có cảm giác quen thuộc mà bản thân từng có được một cảm giác đó, liền nhanh chân xuống Lục Sơn Đảo và cũng đồng thời thấy cảnh tượng không hay. Khuôn mặt cô tỏ ra rất vui mừng khi thấy đều mà ai cũng hoảng sợ. Bầm Mariya hỏi " Thiên.. Quân.. Tại sao người lại cười? ", Thiên Quân để mắt phía thanh kiếm ấy khẽ cười và đáp " Là cô ta! ".

Mariya nhìn cử chỉ Thiên Quân rất lạ tự nhiên hét to lên và chỉ tay về thẳng hướng Uyển Uyển " Thiên Quân! ngài có thấy cái gì phía trước không? ngài đang làm cái gì vậy hả? tinh hồ của ngài đang bị thanh kiếm bao vây không biết sẽ sống hay chết khi chúng ta xông vào đó!...nó có thể đâm xuyên qua người con bé.. nếu như ngài luôn vui mừng khi thấy điều đó! ". Mariya rất giận dữ không muốn nói thêm điều gì với ngài ta nữa, định liều lĩnh xông vào chợt Thiên Quân kéo tay lại " Ngươi nói phải.. nhưng cũng đừng quá liều lĩnh và đừng làm sai với lời nói khi nãy.." Mariya không kiềm được lời nói của cô, vô lễ hất tay Thiên Quân " Thần sẽ làm theo lời nói lúc nãy nhưng ngài chỉ biết nói chưa bao giờ hành động! ". Thiên Quân chợt nghĩ tới chuyện lúc trước có ý định hồi sinh lại ÁC QUỶ nhưng chỉ nói nhưng chưa thực hiện được nó.

Mariya chưa kịp nói thêm thì bất ngờ Thiên Quân xông thẳng vào Uyển Uyển vẽ mặt lo lắng sợ hãi của Mariya lúc đó " KHÔNG! ". Tay ngài ấy vơ cao lên ám hiệu và ánh sáng từ đó chói hết cả mắt của những người ở ngay đó, sau khi ánh sáng biến mất thanh kiếm trở lại thành và nằm dưới đất còn Uyển Uyển đã được ngài bế ra khỏi sự nguy hiểm. Lúc đó Uyển Uyển đã ngất tại chỗ khi bị thanh kiếm làm bị thương. Thắc mắc Mariya hỏi " t.. tại Sao? " Thiên Quân bật cười tay trái che lại miệng đáp " Cảm ơn lời động viên của người và không cần hỏi tại sao đâu". Ngài ấy cười tươi như hoa đây là lần đầu tiên Lục Liêm, Lão Bát và Mariya cả người thấy Thiên Quân vui như vậy.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio