Hai người tiến tới gần, Đoan Mộc Cuồng nở ra một nụ cười quỷ dị.
Thần sắc của Nhạc Thành ngưng trọng, Đoan Mộc Cuồng tuy không phải là bản thể chỉ là nguyên thần phân thân nhưng hiện tại mình chỉ có thực lực Hợp thể hậu kỳ, khó có thể chống lại.
Nhạc Thành trong lòng nghĩ đến một số biện pháp, nếu lúc nãy mình dùng Hạo Thiên Tháp thì đã không có chuyện gì xảy ra, nhưng Đoan Mộc Cuồng cũng là người tu chân hắn nếu như thấy Hạo Thiên Tháp thì nhát định bản thể của hắn sẽ tìm tới mình, Hạo Thiên Tháp là thượng cổ thần khí, Đoan Mộc Cuồng dĩ nhiên không thể từ bỏ được lòng tham, thượng cổ thần khí đối với người tu chân mà nói, đó là dụ hoặc quá lớn.
Lúc này khuôn mặt của Nhạc Thành trầm xuống, mi tâm của hắn nổi lên một thanh quang, đồng thời Âm Dương kiếm lập tức huy vũ, ba đạo kiếm ảnh bắn ra ba hướng.
Chỉ thấy ba đạo lực đạo nhẹ vang lên, Đoan Mộc Cuồng đã xuất hiện ở bên trái Nhạc Thành, sau khi Nhạc Thành phát hiện ra thì ma khí của hắn đã bổ tới.
Giờ khắc này, Nhạc Thành muốn trốn cũng không trốn khỏi nữa, hắn cuống quit giơ Âm Dương Kiếm lên, trong nháy mắt phát ra mười đạo bạch phát quang mang, mũi nhọn tràn ngập cương khí, bắn về phía ma khí của Đoan Mộc Cuồng.
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên từ chỗ giao đấu của hai người, thân hình của hai người lập tức bị bắn ra, Nhạc Thành phun ra một ngụm mau tươi, thân hình rớt xuống mặt đất, nhìn vết máu cũng biết Nhạc Thành hiện tại đã bị thương nặng,
- Xuy xuy.
Mà đúng lúc Nhạc Thành bị đẩy lui thì một đạo thanh sắc kiếm quang cũng bắn về phía Đoan Mộc Cuồng, đạo thanh sắc này chính là do Nhạc Thành ngưng tụ, thực lực của mình Nhạc Thành cũng biết khó có thể chống lại cho nên đành dùng cách này.
- Thần thức công kích.
Đoan Mộc Cuồng ngưng trọng nét mặt lại thân thể nhanh chóng lui xuống, đồng thời lúc này, cả thân thể của hắn có một hắc mang quấn quanh ma kiếm, hắc ám ma kiếm phát ra hắc mang tràn ngập.
- Xoẹt.
Hai kiếm chạm vào nhau, không có lực lượng kích tán, không có tiếng nổ, chỉ là sau khi hai kiếm chạm vào nhau, thủ ấn của Nhạc Thành lại biến hóa, trường kiếm màu xanh hóa thành một đạo thanh mang quay trở lại trong mi tâm, đồng thời một ngụm máu tươi lại phun ra.
Cùng lúc đó, hắc ám ma kiếm kia đã bị Nhạc Thành đánh bay và trăm thước, hắc mang một lần nữa xuất hiện trên người của Đoan Mộc Cuồng, sắc mặt của Đoan Mộc Cuồng hiện tại cũng tái đi không ít.
- Khặc khặc, thần thức thật là mạnh mẽ, nếu như ta chỉ là Đại Thừa tiền kì thì không thể nào chống lại thần trí của ngươi, chỉ là hiện tại ta đã là Đại Thừa trung kỳ đỉhnh phong, mặc dù chỉ là nguyên thần nhưng ngươi cũng không thể chống lại.
- Ba ba.
- Nhạc Thành.
Hồng Loan, Thanh Đồng và Yêu Huyên lập tức bay về phía Nhạc Thành.
- Các ngươi còn không mau đi.
Nhạc Thành nói với ba người, thực lực của Đoan Mộc Cuồng quá mạnh, Yêu Huyên, Thanh Đồng, Hồng Loan ở đây chỉ bị tổn thương mà thôi.
- Ba ba, con ở đây với ba.
Hồng Loan chăm chú nhìn Nhạc Thành mà nói.
- Chỉ bằng các ngươi thì không cách nào ngăn cản được ta, Yêu Hồn tiền kỳ, chẳng lẽ ngươi chính là huyền huyết linh chi ở trong cực viêm địa? Ông trời đối với ta quả là không tệ, nếu ta nuốt chửng người cùng với tên tiểu tử kia thì xem ra có thể dễ dàng đột phá tới Độ Kiếp Kỳ.
Đoan Mộc Cuồng cười lạnh nói.
- Nhạc Thành, ngươi bị thương rồi, các ngươi đi trước đi, để ta ngăn cản hắn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Lúc này, Trần Vân, Vũ Văn Lê, Tôn Phong ba người bước tới gần Nhạc Thành mà nói.
Nhạc Thành nhìn ba người Trần Vân lão tổ, trong lòng hắn rất rõ ràng, ba người này có thực lực vô cùng cường hãn ,nhưng cũng không có cách nào chống lại Đoan Mộc Cuồng.
- Khặc khặc, hôm nay ai cũng đừng muốn đi.
Lúc này Lục Thiên Tôn, Hồ Quyết Long Đằng bọn họ cũng đi lên.
- Ngăn cản ban người này cho ta, còn lại để ta đối phó.
Đoan Mộc Cuồng nói với Lục Thiên Tôn, Long Đằng Hổ Quyết, ý bảo bọn họ ngăn cản Trần Vân cùng đám người Tôn Phong.
- Vũ Văn Lê, chúng ta tiếp tục.
Long Đằng tiếp tục hướng về phía Vũ Văn Lê mà nói.
Về phần Lục Thiên Tôn, dĩ nhiên là chắn trước người của Trần Vân lão tổ, hai người tiêu hao thực lực khá nhiều, chẳng qua so sánh, Trần Vân lão tổ vẫn tốt hơn không ít.
- Trước hết bắt ngươi.
Đoan Mộc Cuồng nhìn Nhạc Thành nở ra một nụ cười thản nhiên.
- Mau lui lại.
Thần sắc của Nhạc Thành biến đổi, Phong Lôi Sí trên người của hắn chuyển động, thân ảnh mau chóng lui xuống. Nhạc Thành bị thương không nhẹ, thần thức vừa rồi cũng liều mạng, không chiếm được tiện nghi, ngược lại còn rơi vào thế hạ phong.
- Xoẹt.
Phong Lôi Sí của Trần gia, không ngờ ngươi cũng có Phong Lôi Sí của trần gia ,chỉ là tu vi của ngươi còn chưa đủ.
Đúng lúc này Đoan Mộc Cuồng đã quỷ dị xuất hiện bên cạnh Nhạc Thành.
- Xoẹt.
Đúng lúc này một con đại điểu đã xuất hiện trước người của Nhạc Thành, Hồng Loan đã biến thành một con đại điểu, hung hăng công kích Đoan Mộc Cuồng.
- Tránh ra, ngươi còn chưa phải là đối thủ của ta, tuy ngươi đạt tới Yêu Hồn tiền kỳ nhưng lực công kích quá yếu.
Đoan Mộc Cuồng không thèm để ý tới đại điểu Hồng Loan, thủ ấn của hắn biến hóa, Hắc ám ma kiếm một lần nữa tràn ngập, bổ xuống Hồng Loan.
- Hồng Loan, cẩn thận, ngao.
Thanh Đồng cùng lúc đó cũng khôi phục bản thể, rít gào một tiếng, há miệng mà phun ra một thanh mang.
- Phá cho ta.
Đối mặt với bản thể của Thanh Đồng, Đoan Mộc Cuồng cũng hơi nghi hoặc nhưng cũng không nhận ra Thanh Đồng là hóa xà thần thú, thủ ấn của hắn biến đổi, kiếm mang tăng vọt.
- Ầm ầm ầm.
Đúng lúc này thân thể của Thanh Đồng bị đánh ra xa.
- Ngao.
Cùng lúc đó Yêu Huyên cũng gấp rút đánh về phía Đoan Mộc Cuồng, thân thể của nàng tràn ngập ánh sáng yêu dị, đồng thời cường hãn lực lực cũng vọt tới Đoan Mộc Cuồng.
- Tiêu hóa đên tứ sí linh mãng, đúng là không dễ dàng.
Đoan Mộc Cuồng khẽ mỉm cười, đối mặt ới Yêu Huyên, thần sắc của hắn cũng không thèm để ý, thủ ấn trong tay biến đổi, ma khí cuồn cuộn dâng lên. Trong một khoảnh khắc, bàn tay đã đánh về phía bản thể cự địa của Yêu Huyên, thân thể của Yêu Huyên bay ngược về phía sau vạn thước.
- Thật xin lỗi, ta vốn muốn giữ cho ngươi một mạng nhưng thần thức của ngươi rất lợi hại, lại cộng thêm huyền huyết linh chi, đủ để ta đột phá tới Độ Kiếp kỳ.
Đoan Mộc Cuồng một lần nữa xuất hiện bên cạnh Nhạc Thành mà nói.