Tu Ma Phi Thăng Quyển

chương 10: bị đuổi giết

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Huỳnh Trấn Thiên nghe hai chữ "Tiên Nhân",thì không khỏi tập trung ánh mắt nhìn vào vị trí người trung niên mới tới kia,đó là một người khoảng tuổi,mặt vuông,mắt trợn to,mũi cao,miệng hơi rộng,trông gần giống với vị Hoàng trưởng lão hắn giết sáng nay.

Tên trung niên được cho là tiên nhân kia cũng nhìn vào Huỳnh Trấn Thiên,hắn xem xét Huỳnh Trấn Thiên một lát,sau đó lạnh như băng nói"Là ngươi đã giết em của ta,nếu vậy thì hôm nay ngươi chết chắc rồi"

Huỳnh Trấn Thiên nghe vậy cười cợt nói"Em của ngươi là ai,sáng nay hình như ta có giết một con chó thì phải,đấy có phải là em ngươi không"

Tên tu sĩ trung niên kia nghe ra ý đùa cợt trong giọng nói của Huỳnh Trấn Thiên,hắn không khỏi giận dữ quát"Làm càn,hôm nay ngươi chết chắc rồi,cho dù có tu sĩ khác cầu tình giúp ngươi,thì hôm nay ngươi cũng phải chết"nói xong tay hắn kết ấn,quát"Hoả Cầu Thuật".

Một đốm lửa nhỏ màu cam từ trong tay hắn bay ra,sau đó bay thẳng về phía Huỳnh Trấn Thiên.

Huỳnh Trấn Thiên thấy vậy,vội tập trung cao độ,hắn vận sát khí nhập vào thanh kiếm đang cầm trong tay,hắn điều khiển thanh kiếm nghiêng theo một góc chéo quát"Nhất Sát Kiếm".

Phạch một tiếng,thanh kiếm chém vào đám lửa làm cho đám lửa nhỏ màu cam kia tan rã,thấy một màn như vậy,tên trung niên tu sĩ kia quát"Không thể nào,sao ngươi có thể chém được"Hoả Cầu Thuật"chứ".

"Hừ,một đám lửa nhỏ mà thôi,có gì không chém được chứ,ta còn muốn chém cả ngươi nữa"nói xong,Huỳnh Trấn Thiên biến mất,sau một lát một ánh kiếm chém vào cổ tên trung niên tu sĩ kia.

Tên trung niên tu sĩ kia thấy vậy ngay lập tức nhún chân,thành công tránh thoát được thế công của thanh kiếm,hắn nói"Ta không tin một tên phàm nhân như ngươi,lại có thể thắng được một Tụ Linh Cảnh tầng như ta,tiếp của một ta hoả cầu thuật"

Cao Thành một bên thấy vậy cũng vội nói"Để ta trợ giúp tiên nhân một chút sức lực"

Tên trung niên tu sĩ kia nghe vậy cũng gật đầu,hắn cảm thấy Huỳnh Trấn Thiên hơi quỷ dị,có một cổ cảm giác sợ hãi dâng trong lòng,khi hắn đối mặt với Huỳnh Trấn Thiên,vì thế nhanh chóng giết là tốt nhất.

Huỳnh Trấn Thiên lạnh lùng quát"Tốt lắm,cùng xông lên ta giết một thể cho nó gọn"nói xong hắn bắt đầu xông lên tấn công.

Leng keng......tiếng binh khí va chạm vang lên,Huỳnh Trấn Thiên một mình đánh với hai người,tuy hơi chật vật nhưng vẫn có sức đánh trả.

Đánh hồi lâu,Huỳnh Trấn Thiên bắt đầu có dấu hiệu đuối sức,trung niên tu sĩ và Cao Thành thấy vậy thì vui mừng,trung niên tu sĩ nói"Ngươi chết chắc rồi,để xem ngươi còn cầm cự được bao lâu,một lát rơi vào tay ta,ta sẽ đốt sống ngươi cho đến chết"

Huỳnh Trấn Thiên cũng biết mình tạm thời không địch lại hai người trước mắt,hắn suy nghĩ một lát,sau đó cất thanh kiếm vào đai lưng,hắn chạy nhanh theo một hướng,hắn vẻ mặt âm nhu vừa chạy hắn vừa nói"Đừng đuổi theo ta,nhà ta còn mẹ già con trẻ cần ta nuôi,ngươi mà đuổi theo giết ta,thì coi như ngươi giết mạng người,đến khi đó coi chừng trời phạt đấy"

Trung niên tu sĩ không đem lời nói của Huỳnh Trấn Thiên vào tai,hắn lạnh lùng nói"Đừng nghĩ đến chạy thoát,hôm nay ngươi phải chết,Cao Thành ta cùng ngươi đuổi theo"

Cao Thành cũng không muốn để Huỳnh Trấn Thiên chạy thoát,hắn vội vàng nhanh chóng động thân đuổi theo.

.....................................

Rượt đuổi kéo đài đến nửa ngày trời,hiện người đang ở trong một khu rừng cách khá xa Hoả Thành.

Huỳnh Trấn Thiên bộ đạng đuối sức nhìn người còn đang đuổi theo đằng sau nói"Có gì từ từ nói a,các ngươi không đuối sức,nhưng ta đuối nha,cần gì phải động thân chém chém giết giết"

Cao Thành đằng sau nghe vậy quát to"Ngươi mà cũng nói lời này được,ai là người vào địa bàng của bang ta giết người hả,lúc đó ngươi có nói con khỉ móc gì không,bây giờ đòi từ từ nói chuyện,không có cửa đâu"

Trung niên tu sĩ cũng nói"Không cần nói nhiều,giết em của ta,hôm nay ngươi chết chắc rồi"

Huỳnh Trấn Thiên nghe vậy nói "Được thôi,hôm nay ta khô máu với các ngươi,"Nhị Sát Kiếm"nhất kiếm diệt tiên nhân"nói xong người hắn toả ra một luồng sát khí đáng sợ

Hai người Trung niên tu sĩ và Cao Thành thấy vậy vội lui lại đằng sau,bọn hắn đã thử qua uy lực của "Nhất Sát Kiếm"rồi,cho nên nghe được Huỳnh Trấn Thiên đánh ra "Nhị Sát Kiếm",thì bọn hắn không dám chính diện đón đỡ.

Rất tiếc không như bọn hắn mong đợi,không có một nhát chém nào được chém ra cả,bọn hắn quay đầu lại nhìn vào vị trí Huỳnh Trấn Thiên thì không có một ai cả,Huỳnh Trấn Thiên thì đang chạy thục mạng ở xa xa,bọn hắn thấy vậy biết mình bị lừa không khỏi giận dữ quát"Tên khốn ngươi không chết tử tế"

Huỳnh Trấn Thiên một bên chạy,một bên cấp tốc suy nghĩ"Như vậy không được nha,cứ thế này kết cục của ta là chết a,làm sao mới cắt đuôi được hai tên nguy hiểm đằng sau đây, không biết khu rừng này có hung thú gì không,nếu có thì tốt có thể lợi dụng để cắt đuôi hai tên kia"

Ríttttttt..............một tiếng rít lớn vang lên.

Oành........Đùm mmmm........sau đó tiếng nổ rung trời chuyển đất vang lên.

Cả người Huỳnh Trấn Thiên nghe vậy cả kinh,theo động tỉnh thì hình như có đánh nhau,một trong đó còn là thú nữa,động tĩnh rất lớn xem ra không phải hung thú bình thường làm được,xem ra là yêu thú trong truyền thuyết.

Oành Oành........Đùng.......Đùm.......từng tiếng nổ lớn tiếp tục được phát ra,càng lúc càng lớn,xem ra chiến đấu bên kia bây giờ mới thực sự bắt đầu.

Huỳnh Trấn Thiên nhanh chóng suy nghĩ,thừa lúc người đằng sau còn thất thần,hắn ngay lập tức hướng phương hướng gây ra tiếng động kia chạy tới.

Trung niên tu sĩ và Cao Thành thấy vậy không khỏi thất kinh,bọn hắn thật không ngờ Huỳnh Trấn Thiên dám đi tới phương hướng phát ra tiếng động kia,nên biết bên kia động tĩnh không giống phàm nhân có thể làm,bọn hắn hai mặt nhìn nhau,sau một lát trung niên tu sĩ kia nói"Tên nhóc kia qua đó rất có thể bị chết,chúng ta không cần phải bồi mạng theo hắn,nhưng để đề phòng,tốt nhất chúng ta cho người bao vây khu rừng này vài ngày,nếu lúc đó hắn còn chưa ra thì chúng ta rút"

Cao Thành cũng không muốn phải đi qua bên kia cho nên gật đầu đồng ý,thế là hắn về thông báo tất cả người của âm nha bang tới nơi đây,bao vây khu rừng chờ đợi Huỳnh Trấn Thiên.

Nhưng có thật là Huỳnh Trấn Thiên bị chết khi đi qua khu vực phát ra tiếng động kia không.

Huỳnh Trấn Thiên đến nơi phát ra tiếng động,hắn kinh ngạc nhìn xung quanh chả có hung thú hay yêu thú nào cả,chỉ thấy âm thanh kinh khủng đó đang được phát ra từ một con mèo đen,đúng vậy con mèo đen kia chính là con mèo ở trên vai Huỳnh Trấn Thiên ngủ lúc sáng.

Thì ra Huỳnh Trấn Thiên đi để lại con mèo đen cho mãnh hổ bang,ý đồ hắn muốn mãnh hổ bang có chuyện gì nguy hiểm xảy ra,con mèo đen có thể nể tình hắn mà bảo hộ cho mãnh hổ bang một mạng,mèo đen ngoài miệng thì đáp ứng hắn sẽ chiếu cố mãnh hổ bang,nhưng thật ra sau khi hắn đi thì nó ẩn nấu đi theo hắn,thế là bây giờ mới có một màn như thế này.

Huỳnh Trấn Thiên nhìn con mèo đen hỏi"Sao ngươi ở đây,mãnh hổ bang thì thế nào?"

Một âm thanh nữ hài vang trong đầu hắn"Ngươi không cần lo về mãnh hổ bang,nơi đó ta đã sắp đặt một mê giới,chỉ cần tu sĩ dưới Thoát Phàm Cảnh thì không thể làm nguy hại mãnh hổ bang được"

Huỳnh Trấn Thiên nghe vậy mới yên tâm,sau một lát hắn hỏi"Nhưng ngươi rốt cục đến đây làm gì,ngươi đi theo ta đấy à"

Con mèo đen không trả lời câu hỏi của hắn,nó nhìn hắn trịnh trọng nói"Ngươi có muốn có sức mạnh có thể giết tiên nhân thật sự hay không"

Huỳnh Trấn Thiên nghe vậy thì kinh ngạc,hắn được nhận định là phế linh căn a,làm sao có thể có sức mạnh như con mèo đen nói chứ,hay là có một cách khác,có thể làm hắn mạnh hơn.

HCVVCH

Ai đánh liên quân hoặc bắn free fire không,nếu có nhắn tin chơi chung nhá hoặc cmt trong bình luận cũng được,liên quân thì rank vàng bạch kim nha mọi người,free fire thì mình mới chơi nên rank thấp nhất ấy,ai chơi chung đê.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio