Tử Vong Khai Đoan

quyển 4 chương 7-1: hoàn toàn áp đảo (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Orange

Anh dũng súng kết hợp với trường khí thế bao dung đâm một nhát, đầu của thanh niên kia lập tức vỡ nát. Không chỉ vậy, trong họng Anh Dũng Súng còn có ánh chớp lập lòe, đó là dấu hiệu năng lượng đang được tập trung vào họng súng, chỉ cần Bùi Kiêu xuống tay, cho dù người thanh niên này là cường giả Chân Ma cấp, chấp niệm cứng cỏi đến mức nào đi nữa thì chắc chắn cũng sẽ tiêu tán. Dưới công kích như vậy, cho dù là Chân Ma cấp đỉnh cao như Ác Ma màu đỏ tại Nam bắc chiến trường, hoặc là Ngưu Đầu nửa bước Ma Vương cấp trong Phong Đô cũng không chống đỡ nổi, huống gì là thanh niên Chân Ma cấp bình thường trước mặt?

Vụt vụt vụt!

Bỗng có mấy tiếng xé rách không khí liên tiếp vang lên, ngay sau đó là vô số quyền ảnh màu xanh lam ập tới. Vẻ hiền lành tươi cười như Phật di Lặc của ông chú trung niên lúc trước đã biến mất, biểu cảm trên mặt hắn đã chuyển thành dữ tợn và hung ác, giống như vẻ mặt của một đao phủ đã từng xử tử không biết bao nhiêu tử tù vậy. Bàn tay đeo găng da của hắn lúc này đã biến thành những quyền ảnh màu xanh lam, mỗi một quyền đánh ra đều tạo ra tiếng xé gió dữ dội, sau giây lát đã như có hàng trăm ngàn quyền ảnh lao đến. Uy thế mãnh liệt như vậy khiến ngay cả Bùi Kiêu cũng cảm thấy không thể ngăn cản, chỉ có thể lập tức vận dụng sức mạnh lôi điện dưới chân, lao nhanh về phía trước hơn mười mét, lúc này mới tránh được đòn tấn công bất ngờ. Khi hắn quay đầu nhìn lại thì đã thấy người đàn ông trung niên Chân Ma cấp đứng bên cạnh tên thanh niên kia.

"Bùi Kiêu, Cao Đẳng Tránh Thoát Giả thứ chín, cường giả Chân Ma cấp thứ tư, chúng ta thừa nhận ngươi có thực lực và địa vị ngang hàng với mình, hành động và ý định lúc trước của ngươi chúng ta cũng sẽ bỏ qua. Ta thừa nhận, lúc trước chúng ta quả thật có ý định thừa dịp Cung Diệp Vũ không ở đây để nhân cơ hội lập uy. Dù sao Cung Diệp Vũ cũng hơi quá đáng, chỉ cần đụng chạm gì đến hắn, mặc kệ tốt hay xấu, cho dù là ai cũng khó thoát khỏi cái chết. Nếu như ngươi là chúng ta, thì liệu có muốn trả thù hay không?” Người đàn ông trung niên Chân Ma cấp lạnh lùng nhìn Bùi Kiêu, trên hai tay hắn là ánh sáng màu lam dày đặc, đúng là do Thiên Sinh Vũ Khí dạng bao tay kia tạo thành.

Bùi Kiêu liếc nhìn đối phương sau đó nói: "Chắc chắn sẽ trả thù! Nhưng mà ngươi đừng có âm thầm thay đổi khái niệm như vậy, ta cũng từng học qua triết học đấy. Cái mà ngươi gọi là trả thù, chính là không thể trêu vào Cung Diệp Vũ thì sẽ nhằm vào những ‘quả hồng mềm’ () là đám Tự Do Linh Hồn cũng quốc gia với hắn đúng không? Vậy nếu ta đánh không lại các ngươi, sau này ta cũng có thể thừa dịp các ngươi không có mặt để hành hạ đám Tự Do Linh Hồn của quốc gia các ngươi đúng không? Hắc hắc, chúng ta đều là cường giả Chân Ma cấp, còn muốn nói chuyện kiểu lươn lẹo đó làm gì? Ta hỏi ngươi: chẳng lẽ hành động lần này của các ngươi không mang cái tư tưởng người da trắng nhất định đứng trên đầu người da vàng hay sao? Có gan thì ngươi con mẹ nó lấy bản tâm của mình ra thề đi!”

Thần sắc của gã Chân Ma cấp trung niên liền biến đổi. Hắn mở miệng định nói gì đó vài lần, nhưng sau cùng cũng vẫn chán nản lắc đầu: “Đúng như lời ngươi nói. Lần này chèn ép Tổ Chức Linh Hồn Trung Quốc các ngươi là vì chúng ta muốn thừa dịp Diệp Vũ không có ở đây, cho các ngươi biết rằng thế lực đứng đầu của cái thế giới này vẫn là người da trắng. Ngươi nói không sai...”

Gã trung niên Chân Ma cấp vừa nói ra những lời này, mấy nghìn Tự Do Linh Hồn xung quanh lập tức xôn xao. Dù sao, có một số việc chỉ có thể thực hiện âm thầm mờ ám, tuyệt đối không thể công khai trước mặt người khác. Hiện tại là thế kỷ hai mốt, những người kêu gào ủng hộ dân chủ tự do, lớn tiếng phản đối kì thị chủng tộc đều là người của những quốc gia Âu Mỹ phát đạt này. Họ lúc nào cũng sẵn sàng lên án tập tục của các quốc gia khác, như là ăn thịt chó, ăn thịt cá gì gì đó. Dường như tất cả những gì trên đời không giống cách bọn họ làm thì đều là không dân chủ, không tự do, là kì thị chủng tộc vậy!

Nhưng mà giờ phút, người đứng đầu của bọn họ... một trong số bốn cường giả Chân Ma cấp hiếm hoi trên thế giới lại chính miệng thừa nhận vấn đề kì thị chủng tộc! Làm sao bọn họ có thể chịu nổi chuyện như vậy! Chẳng khác gì lột da mặt rồi còn tát cho một cái thật đâu chứ!

Bùi Kiêu đang đứng tại chỗ lập tức cười lớn, hắn chỉ Anh Dũng Súng về phía gã trung niên trước mặt, sau đó lại chỉ về phía những Tự Do Linh Hồn xung quanh rồi nói: "Nhìn đi, đây chính là cái các ngươi gọi luôn miệng gọi là dân chủ, luôn miệng gọi là tự do, luôn miệng gọi là bình đẳng. Ha ha ha, cha ông của các ngươi cũng chỉ là đám tội phạm, là lũ kẻ cướp, kẻ trộm mà thôi. Trước là cướp bóc của người da đen, sau lại cướp bóc của người Anh-điêng, phá hủy nền văn minh của bọn họ, cướp đoạt tài sản, xâm chiếm đất đai, đến giờ lại cao giọng nói là dân chủ, tự do, bình đẳng? Ta nhổ! Các ngươi đều chỉ là một đám trộm gà trộm chó, một đám kẻ cắp xấu xa! Chẳng khác gì những kẻ trước mặt thì miệng đầy nhân nghĩa đạo đức, sau lưng lại ăn thịt người không thèm nhả xương! Đến giờ cũng xé cái mặt nạ của mình xuống rồi sao?”

Trong số mấy nghìn Tự Do Linh Hồn xung quanh, thì có ít nhất hai ba nghìn là người da trắng, tối đa chỉ có vài trăm linh hồn là người da đen, mấy trăm Tự Do Linh Hồn còn lại là người da vàng tới từ tổ chức linh hồn của các quốc gia như Nhật Bản, Hàn Quốc... Tuy đám Tự Do Linh Hồn người da đen và da vàng đều không lên tiếng nói câu nào, nhưng nhìn nét mặt của bọn họ rõ ràng là đang thầm cảm thấy rất thoải mái, thậm chí một số Tự Do Linh Hồn của Nhật Bản còn vui cười ra mặt.

Nhưng mà phần đông còn lại, hai ba nghìn Tự Do Linh Hồn da trắng thì lại không thể chịu đựng nổi. Khung cảnh lập tức trở nên huyên náo, bốn phía xung quanh Bùi Kiêu liên tục lóe lên ánh sáng của Thiên Sinh Vũ Khí, thậm chí còn có một số Tự Do Linh Hồn đã thiêu đốt Năng Lượng Tiêu Chuẩn, nhảy ra khỏi chỗ ngồi, sẵn sàng biến khán phòng này thành chiến trường vây công Bùi Kiêu.

Thế nhưng Bùi Kiêu lại giống như không hề nhìn thấy phản ứng của mấy trăm Tự Do Linh Hồn này, hắn chỉ đứng tại chỗ cười lớn, sau đó lan tỏa trường khí thế bao dung của mình ra rồi nói: “Các ngươi tưởng rằng hai vị thủ lĩnh của các ngươi là ai? Chính trị gia? Tỉ phú? Danh nhân? Siêu sao điện ảnh? Không, bọn họ chính là cường giả Chân Ma cấp! Không nhìn thấy được bản tâm, không thấu triệt bản tính, làm sao có thể trở thành cường giả Chân Ma cấp? Nếu bọn họ có gan lấy con mẹ nó bản tâm của mình ra thề rằng mình muốn bình đẳng dân tộc? Dám thề bọn họ không có ý định chèn ép người da đen và da vàng không? Nếu như bọn họ dám nói thì ta sẽ lập tức nhận thua, thừa nhận trận đánh nhau này là do lỗi của ta. Ha ha ha, nếu chỉ một câu xin lỗi mà khiến bản tâm của hai cường giả Chân Ma cấp rung chuyển, thực lực rơi xuống khỏi Chân Ma cấp, vậy thì ta lời to rồi.”

Cơ thể gã trung niên run lên bần bật, ánh sáng màu lam trên bao tay của hắn trở nên lúc sáng lúc tối. Mấy giây sau hắn mới khẽ thở dài, xoay người lại nhìn về phía đám Tự Do Linh Hồn đang lao tới, trường khí thế trên người bùng lên mãnh liệt, hét lớn: "Tất cả đều con mẹ nó dừng lại cho lão tử!"

Không ngờ trường khí thế của người đàn ông trung niên này lại là kiêu ngạo, đặc tính chính là cực kỳ cứng cỏi. Trường khí thế kiêu ngạo vừa xuất hiện thì lập tức áp chế tất cả, hơn nữa gã trung niên cũng đích thân lên tiếng, thế nên đám Tự Do Linh Hồn đều lập tức dừng cả lại, thậm chí có người vì dừng gấp khi đang chạy quá nhanh nên ngã lăn ra đất. Tất cả đều sững sờ nhìn về phía người đàn ông trung niên.

Sau khi hét lớn, người đàn ông trung niên quay lại nhìn Bùi Kiêu rồi nói: “Đúng như lời ngươi nói. Rất nhiều người ở đây đã đánh mất lý trí, vậy nên chuyện này không thể trách bọn họ đúng không? Dù sao thì trong thế giới của người sống, người da vàng da đen có năng lực gì? Thế nhưng trong thế giới linh hồn này, thế giới quan đó của chúng ta đã bị Cung Diệp Vũ hoàn toàn đập nát. Mà đó lại chính là niềm kiêu hãnh và tự tin của chúng ta! Ngươi nghĩ những kẻ đã mất đi niềm kiêu hãnh và sự tự tin thì tương lai liệu còn tiền đồ gì đáng nói nữa không?”

Nói đến đây, gã trung niên nhìn thật sâu vào Bùi Kiêu, rồi bỗng cúi gập người xuống thật sâu: “Sự việc hôm nay là lỗi của chúng ta, muốn chèn ép Tổ Chức Linh Hồn Trung Quốc các ngươi cũng là ý của ta, nếu như ngươi có gì không bằng lòng, muốn trút giận thì ta xin hầu, có điều không phải ở chỗ này, cũng không phải tại thời điểm này! Bây giờ là lúc chúng ta thảo luận kế hoạch bố trí phòng ngự và nghênh chiến tập đoàn Kẻ Sa Đọa. Ta nghĩ ngươi chắc không phải là kẻ không quan tâm toàn cuộc đâu nhỉ? Cái khác ta không dám nói, nhưng ta có thể cam đoan một điều: chỉ cần Hội Nghị Thượng Đỉnh mười bảy nước trên Đảo Phục Sinh này chưa kết thúc thì bất kỳ Tự Do Linh Hồn nào bên phía chúng ta có hành vi khiêu khích hoặc gây chuyện đều sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc! Tuyệt đối không nương tay! Hi vọng ngươi có thể chấp nhận lời xin lỗi này của ta.”

“Thế nhưng người da trắng chúng ta cũng không tệ đến mức như ngươi nói! Ít nhất, sau khi làm sai, chúng ta có can đảm thừa nhận, thậm chí có thể hạ mình quỳ xuống tạ tội. Người da vàng các ngươi có thể làm được như vậy sao?”

( Là một bậc anh hùng!)

Bùi Kiêu lập tức sinh ra cảm giác như vậy. hắn cũng nhìn thật sâu vào gã trung niên một lúc, sau đó đồng thời thu hồi trường khí thế bao dung và thu lại Ngụy Ngưu Đầu vào trong mắt, lúc này mới lên tiếng: “Ta hiểu những chuyện ngươi làm, cũng hiểu lý do tại sao ngươi phải làm như vậy. Nhưng ta không thể nào chấp nhận được việc ngươi lấy chúng ta làm đá lót chân... Được rồi, việc này kết thúc ở đây. Ta chấp nhận lời xin lỗi của ngươi, nhưng ta có một yêu cầu.”

Gã trung niên đứng thẳng lên, hắn nhìn về phía Bùi Kiêu với thái độ ngang hàng: "Mời nói."

Bùi Kiêu nhìn người trung niên trước mặt, rồi lại nhìn về phía thanh niên Chân Ma cấp đang bắt đầu hồi phục, lúc này mới lên tiếng: “Chúng ta đã là linh hồn, không còn giống như người sống, thế nên đương nhiên không thể đánh giá địa vị dựa trên quyền thế hay tiền bạc, mà phải dựa trên cấp độ và sức mạnh... Như vậy, ta muốn trở thành tổng chỉ huy của hành động lần này! Tất cả các ngươi đều phải nghe theo sự chỉ huy của ta!”

Lời vừa nói ra, mấy nghìn Tự Do Linh Hồn da trắng xung quanh lại một lần nữa trở nên ồn ào, trong đó còn có rất nhiều người chửi bậy thật lớn, phun ra đủ loại từ ngữ dơ bẩn. Nhưng Bùi Kiêu lại như thể không nghe thấy, hai mắt hắn chỉ chăm chú nhìn về phía người đàn ông trung niên, xem xem đối phương sẽ phản ứng như thế nào.

Sắc mặt người đàn ông trung niên chợt nhảy dựng, một lúc lâu sau hắn mới trả lời: “Nếu như mệnh lệnh của ngươi có vấn đề thì sao? Lỡ ngươi cố ý ra lệnh lung tung, lấy việc công để trả thù việc tư thì sao đây?”

Bùi Kiêu cười hắc hắc rồi nói: “ Đơn giản thôi. Ta làm tổng chỉ huy, người da trắng các ngươi cử ra một người, người da đen cũng cử ra một người, hai người này sẽ là phó chỉ huy. Nếu cả hai phó chỉ huy đều đ cảm thấy mệnh lệnh của ta có vấn đề, thì các ngươi có thể bác bỏ mệnh lệnh. Đó là thứ nhất, thứ hai là ta có thể thề ngay tại đây: tuyệt đối không ‘lấy việc công trả thù tư’ trong chiến dịch chống tập đoàn Kẻ Sa Đọa lần này, tuyệt đối không cố tình đẩy các ngươi vào chỗ chết! Thế nào? Lời thề của một cường giả Chân Ma cấp, các ngươi có tin không?”

Gã trung niên lại im lặng hồi lâu, mãi sau mới thở dài: “Đồng ý... Ài, người Trung Quốc các ngươi đúng là được trời ưu ái. Đầu tiên là mọc ra một Cung Diệp Vũ sức mạnh vô địch, bá đạo vô cùng, không chỉ lập trường không thể lay chuyển mà cả đao cũng không thể ngăn cản, giờ lại còn lòi ra một gã vừa có trí vừa có lực như ngươi. Xem ra, giới linh hồn sau này sẽ về tay các ngươi thật rồi. Ài…” Nói xong mấy câu đó, hắn liền xoay người đi về phía chỗ ngồi của mình ở trên bục điều hành, chỉ là bóng dáng hắn dường như có vẻ gì đó rất đìu hiu.

Bùi Kiêu cũng không tiếp tục tỏ ra kiêu ngạo gì nữa, hắn cũng yên lặng quay người đi về phía có hơn trăm người của Tổ Chức Linh Hồn Trung Quốc. Đám người này đã kinh sợ đến nỗi ngây dại từ lâu rồi, lúc này cả đám đang nhìn về phía Bùi Kiêu như thể nhìn người anh hùng của mình, trong mắt mỗi người đều vô thức ánh lên vẻ kiêu hãnh.

Thực ra thì đây mới chính là mục đích của Bùi Kiêu…

Bản thân là một cường giả Chân Ma cấp nên đương nhiên hắn biết phải làm thế nào mới đạt đến cấp Chân Ma. Dù sao thì đó cũng là chuyện hắn đã tự mình trải qua, thế nhưng những gì hắn trải qua lại chỉ là kinh nghiệm của riêng hắn, chỉ có thể tự hiểu mà không thể giải thích thành lời, người khác muốn đạt đến Chân Ma cấp thì không thể sao chép cách làm của hắn, mà chỉ có tự mình trải qua mới được!

Trên thực tế, để đạt đến Chân Ma cần hội tụ đủ điều kiện trên nhiều điều kiện, và điều kiện lớn nhất trong đó là nhất định phải hiểu rõ bản tâm của mình, biết được bản tính của mình, tìm được và nắm rõ "nhân" của chính mình!

Vì sao số lượng Tránh Thoát Giả và Cao Đẳng Tránh Thoát Giả của Trung Quốc lại ít hơn nhiều so với các nước khác, cho dù tính theo tổng số hay là theo tỷ lệ Tránh Thoát Giả trên dân số? Nguyên nhân cơ bản là vì ‘cái tôi’ của người Trung Quốc đã bị đè nén quá lâu. Điểm này thì hoàn toàn trái ngược lại với sự cổ vũ phát triển cá tính con người tại các quốc gia Âu Mỹ, thế nên mới có kết quả như vậy.

Nhưng dù sao thì đó cũng là chuyện của thế giới người sống, nếu như người sống không quan tâm thì dù linh hồn có muốn can thiệp cũng chẳng làm được gì. Nếu đã không thể nâng cao số lượng, vậy tại sao không nâng cao chất lượng để thay thế? Đó chính là ý tưởng của Bùi Kiêu.

Thật ra thì Cung Diệp Vũ chính là người tạo ra bước khởi đầu cho ý tưởng rất hay này. Sự nổi lên của hắn giống như sao chổi xuất hiện giữa màn đêm, vừa xuất hiện đã đập tan sự lũng đoạn sức mạnh trong giới linh hồn của người da trắng. Tuy chỉ một mình nhưng lại có thể mạnh mẽ đánh cho hai cường giả Chân Ma cấp khác phải hàng phục, đoạt lấy danh hiệu kẻ mạnh nhất, nhờ đó mà giúp đám Tự Do Linh Hồn người da vàng được một phen trút đi cục tức trong lòng.

Trên thực tế, những gì gã trung niên kia nói lúc trước không hề sai: trong thế giới của người sống, người da trắng thật sự quá xuất sắc! Cho dù người da vàng không bị mất đi bản sắc văn hóa, lãnh thổ sinh sống và tài nguyên dồi dào như người da đen, nhưng dù sao cũng đã bị người da trắng kéo cho văn minh tụt hậu vài trăm năm, giờ tuy có gắng sức đuổi kịp, nhưng cũng sẽ bị phần lớn các quốc gia Âu Mỹ giàu có bao vây. Nói là bình đẳng, đó mà là bình đẳng cái gì? Sở dĩ trong thế giới người sống, người da trắng có thể dùng tâm tính ngang hàng để đối đãi với người da vàng là bởi vì bọn họ đã đứng ở vị trí cao hơn tuyệt đối sẵn rồi. Thế nên, việc người có địa vị cao hơn lại có thái độ đối đãi ngang hàng, ngược lại chính là thể hiện niềm kiêu hãnh vì sự vượt trội của bọn họ!

Nhưng giới linh hồn lại hoàn toàn khác thế giới của người sống. Tại đây, không tồn tại ưu thế tuyệt đối của khoa học kỹ thuật hay của cải! Tuy số lượng Tự Do Linh Hồn da vàng và da đen hơi ít, nhưng sức mạnh thì vẫn là sức mạnh. Một Tự Do Linh Hồn da trắng chiến đấu với một Tự Do Linh Hồn da vàng thì thực lực ai mạnh hơn người đó thắng chứ màu da không quyết định điều gì cả, đó mới thực sự là bình đẳng! Chính vì vậy mới khiến cho thái độ của linh hồn người da trắng ít đi sự ‘bình đẳng’ thường thấy, thay vào đó là ra sức kỳ thị và đối xử cay nghiệt với linh hồn người da vàng, dùng chuyện đó để biểu dương tài trí hơn người của bọn họ. Nguyên nhân khiến bọn Cung Diệp Vũ bị đối xử bất công khi lần đầu đi Châu Âu đổi Thực Phẩm Chấp Niệm chính là như vậy!

Trừ khi người da trắng chiếm ưu được ưu thế tuyệt đối một lần nữa, nếu không thì bọn họ vẫn sẽ chỉ có thể dùng loại thái độ kỳ thị và cay nghiệt này để duy trì tư thái hơn người của mình!

Thế nhưng cách làm đó đã bị Cung Diệp Vũ đập cho vỡ vụn, giống như tát một cái thật mạnh vào mặt bọn họ vậy. Cường giả mạnh nhất thế giới lại là người da vàng? Đây chính là một loại rào cản đối với bản tâm! Thế nên sau khi Cung Diệp Vũ xuất hiện, tuy người da trắng có nhiều Tự Do Linh Hồn, nhiều Tránh Thoát Giả đến vậy, kể cả bảy tên Cao Đẳng Tránh Thoát Giả còn lại cũng không hề xuất hiện thêm bất kỳ một cường giả Chân Ma cấp nào nữa! Nguyên nhân chính là do Cung Diệp Vũ với màu da vàng của hắn đã cưỡi lên trên đầu của bọn họ!

Ý định của gã trung niên Chân Ma cấp kia là muốn thừa dịp Cung Diệp Vũ không có ở đây, chèn ép tổ chức linh hồn của Trung Quốc một phen, khiến cho những Tự Do Linh Hồn đầy tiềm năng do gã lãnh đạo tin rằng: Cung Diệp Vũ chỉ là một thiên tài ngoại lệ, ngoài hắn ra, đám linh hồn da vàng còn lại đều chỉ là lũ vô dụng, dùng chuyện như vậy để giải tỏa rào cản trong nội tâm của đám linh hồn da trắng. Vì thế nên khi thấy Bùi Kiêu tỏa ra trường khí thế, hơn nữa còn tỏ vẻ kiêu ngạo, tên thanh niên Chân Ma cấp kia mới kích động, muốn lập tức chèn ép Bùi Kiêu như vậy, bởi vì nếu làm được vậy thì kế hoạch của bọn hắn sẽ được hoàn thành thuận lợi.

Có điều, Bùi Kiêu lại là kẻ dễ bị chèn ép vậy sao? Thật ra trước khi đến đây, nghe nói có Tự Do Linh Hồn đến khiêu khích tại khu vực đóng quân của Tổ Chức Linh Hồn Trung Quốc, hắn đã mơ hồ đoán được lý do. Sau đó khi bước vào phòng hội nghị, thấy ngoài Tổ Chức Linh Hồn Trung Quốc thì các tổ chức còn lại đều đã đến đầy đủ, Bùi Kiêu lập tức hiểu ra nguyên nhân của mọi chuyện. Do vậy, dù có phải kết thù với mấy nghìn Tự Do Linh Hồn tại đây thì hắn nhất định cũng phải phản công thật mạnh!

Cung Diệp Vũ đã đập tan bức tường của người da trắng, Cung Diệp Vũ đã thắp lên hào khí không thể cản ngày nay, Bùi Kiêu không thể để tất cả mất đi trong tay mình!

Không đơn giản như vậy, Bùi Kiêu còn muốn nâng cỗ hào khí đó lên cao hơn nữa! Muốn cho hơn trăm tên Tự Do Linh Hồn do mình dẫn đi nhờ lần xung đột này mà kiếm được lợi ích! Để cho bản tính của bọn họ có thể thăng hoa và hào hùng hơn! Vì thế... thậm chí hắn dám đánh giết một trận!

Cho dù thực sự đánh giết một trận... thì chuyện này vẫn đáng làm. Hôm nay hắn làm những chuyện này, tuy rằng ghi thù với phe người da trắng, nhưng lại giành được cảm tình từ phía người da đen, Nhật và Hàn Quốc. Vụ làm ăn này không lỗ!

Thế nhưng gã trung niên Chân Ma cấp kia cũng không hổ là nhân vật kiệt xuất đã đạt đến Chân Ma cấp trước cả Cung Diệp Vũ. Hắn quyết định rất nhanh, nhận tất cả tội lỗi về bản thân, chẳng những nhìn thẳng bản tâm của mình, mà còn khiến cho đám Tự Do Linh Hồn da trắng đang vướng vào mặc cản tâm sực tỉnh lại... Đúng vậy, mắc phải sai lầm cũng không sao, quan trọng là người da trắng mới chính là dân tộc có can đảm nhận sai và thay đổi, hơn xa người da vàng đã sai mà còn kiên quyết cắn răng không chịu nhận. Chỉ một câu nói như vậy đã khiến cho kế hoạch của Bùi Kiêu mất đi hơn nửa tác dụng, cũng làm cho đám Tự do Linh Hồn của Nhật Bản nảy sinh tâm lý phản kháng với phía Trung Quốc...

Người đàn ông trung niên Chân Ma cấp kia là người Đức, năm đó nước Đức gây ra chiến tranh thế giới thứ hai, ngay cả thủ tướng cũng đã quỳ xuống xin lỗi, hành động quả thực khiến cho người khác phải kính nể. Mà so ra, cách làm của người Nhật Bản thì thật là... ()

Chính vì vậy nên Bùi Kiêu mới thầm đánh giá người trung niên này là một nhân vật kiệt xuất!

Thực ra, từ khi bắt đầu, cả hai bên đều đã muốn dùng Tự Do Linh Hồn của phe kia làm đá lót chân, áp đảo đối phương, thể hiện sự ưu tú của phe mình. Từ đó nâng cao và cô đọng hào khí, ý chí, tâm tính phe mình... Hai bên thật ra đã giao chiến ngay từ đầu! Thừa dịp Cung Diệp Vũ không có mặt để giao chiến!

Có điều vậy cũng không sao cả. Làm được đến đây là đã kiếm được món lợi lớn hơn cả mong đợi của Bùi Kiêu rồi. Thậm chí hắn có thể mơ hồ cảm nhận được, trong số hơn trăm Tự Do Linh Hồn và Tránh Thoát Giả đi theo mình, có người đang dần tỏa ra một cỗ chấn động của ý chí, Đó chính là dấu hiện khi cường độ chấp niệm được nâng cao!

( Nếu có thể tiến thêm một bước, khiến cho Trung Quốc xuất hiện thêm một cường giả Chân Ma cấp nữa, có được thế vô địch thiên hạ, khi đó trong hơn một trăm người này không biết sẽ có bao nhiêu người trở thành cường giả Chân Ma cấp... Hà hà, trường khí thế của ta cô đọng được khi ngắm nhìn biển cả bao quát phạm vi Thượng Hải, hơn nữa còn có năng lực Valkyrie trợ giúp, ta có thể thấy rất rõ được sự thay đổi về ý chí, cảm xúc, bản tâm, tâm tính của người khác. Mặc dù thực lực ta không bằng Cung Diệp Vũ, nhưng về lĩnh vực này thì ta lại hiểu biết hơn xa hắn. Tuy hành động dùng mấy nghìn Tự Do Linh Hồn da trắng làm đá lót đường, để bồi dưỡng nên thành tựu cho hơn trăm người kia cũng không quá có lợi với việc đối phó tận thế, nhưng dù sao thì ‘không cùng tổ tiên, lòng dạ tất sẽ khác’. Thay vì giữ lại một lực lượng đông đảo những kẻ thù địch với mình, thì xây dựng một lượng nhỏ đồng minh còn có lợi hơn nhiều!)

Trong đầu Bùi Kiêu hiện ra rất nhiều ý tưởng. Hắn cũng không them ra vẻ, lập tức nhấc chân đi tới bên cạnh người đàn ông trung niên, tìm chỗ ngồi ở vị trí cao nhất ngồi xuống. Rồi chẳng hề để ý đến chuyện xung quanh đều là linh hồn người da trắng, cũng mặc kệ vẻ trợn trừng mắt của bọn họ, chỉ quát lớn: “Vậy lúc này bắt đầu hội nghị! Chúng ta cần quyết định công tác bố trí phòng ngự trong lần Hội Nghị Thượng Đỉnh mười bảy nước lần này!”

Chú thích:

. Bóp quả hồng mềm: cũng giống như câu "mềm nắn rắn buông" của tiếng Việt.

. Thủ tướng Đức quỳ xuống: Cựu thủ tướng Tây Đức Willy Brandt từng quỳ gối, xin lạ lỗi với các nạn nhân của thế chiến. Chính phủ TQ cũng muốn thủ tướng Nhật làm điều tương tự, nhưng không được. Đây trở thành một cái cớ để chính quyền TQ tuyên truyền sự thù ghét của người TQ với Nhật. Thế nhưng có lẽ họ đã "lỡ" quên mất là mình chẳng bao giờ xin lỗi khi đi sâm lược ai, và cũng quên luôn quả boom nguyên tử mà Nhật phải nhận

Đón đọcTử Vong Khai Đoan được thực hiện bởi nhóm Vô Hạn Chi Tâm

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio