Tửu Thần (Âm Dương Miện)

chương 212: bình đẳng vương phủ (thượng)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Gã tráng hán Ma Kỹ Công Hội kia sở dĩ cũng không dám động thủ, chính là bởi vì lần này hắn đến đây để trả thù chuyện lúc trước, coi như là Ma Kỹ Công Hội cũng không biết được lần này hắn đến, nên cũng không thể nào ra mặt bênh vực hắn được. Dù sao Trung Thổ Đế Quốc cũng là cường quốc đứng đầu đại lục, lại có một vị Chí Tôn Cường Giả Bắc Đẩu Cơ Trường Tín tọa trấn, Ma Kỹ Công Hội tuyệt đối không vì một gã Lục Quan ma sư như hắn đi đắc tội Trung Thổ Đế Quốc.

Gã tráng hán này có điều cố kỵ, nhưng Cơ Động lại căn bản không hề cố kỵ. Chân trái tiến lên, tay phải lại đánh về phía đối phương, đồng dạng là một chưởng nhẹ nhàng.

Nhìn thấy Cơ Động lại nhẹ nhàng đáng về phía mình, gã tráng hán kia giống như là nhìn thấy ma quỷ vậy, cơ hồ không chút do dự nhảy lùi về phía sau, nháy mắt đã cách chỗ lúc đầu hơn mười thước.

Cơ Động phất nhẹ ống tay áo giống như là đuổi ruồi muỗi vậy, ngẩng đầu bước đi về phía trước, ngạo nghễ giống như là không hề nhìn thấy ba gã đối thủ đang bao vây lấy mình vậy.

Hai cỗ khí tức cường đại phía sau lưng chợt ba động lên. Hiển nhiên hành vi của Cơ Động đã chọc giận bọn hắn. Bên trái là sắc bén, bên phải là nóng rực, hai cỗ khí lưu đồng thời xuất hiện. Cơ Động không cần xoay lại nhìn cũng có thể cảm giác được hai người kia đang đồng thời vươn tay ra, chụp vào hai bên hông hắn.

Với thực lực của Cơ Động, làm sao có thể để bọn họ bắt được cơ chứ? Chân hắn đang bước tới đột nhiên biến đổi, chính là bắt chước gã tránh hán lúc nãy, lui về phía sau một chút. Ba người của Ma Kỹ Công Hội chỉ thấy mắt mình hoa lên một chút, Cơ Động vốn là đang bước đi phía trước, nhưng mà, công kích của hai người phía sau đã chộp vào trong không khí.

Hay tay giật mạnh về phía sau một cái, ngay sau đó, một cỗ khí tức khủng bố không gì sánh kịp chợt từ trên người Cơ Động bộc phát ra, đồng thời đánh về phía hai người kia. Càng khiến cho bọn hắn cảm thấy khủng bố chính là, uy áp cường đại do Cơ Động phát ra, thế nhưng toàn bộ chỉ công kích lên hai người bọn họ, căn bản là không hề ảnh hướng đến bất cứ một người đi đường nào ở gần đó.

Khả năng khống chế khí tức bản thân cường hãn như thế, khiến cho bọn họ không khỏi kinh hãi.

Gã tráng hán kia dám đến làm phiền Cơ Động, tự nhiên cũng có chỗ để dựa vào. Bởi vì hai gã mà hắn dẫn đến, đều là giả cấp bậc Thất Quan Thiên Sư, trong Ma Kỹ Công Hội cũng được xếp trong tầng lớp cao cấp.

Nhưng mà, ma lực Thất Quan tuy mạnh, nhưng khi bọn họ đối mặt với Cơ Động, không hề giữ lại, toàn diện phóng thích khí tức Cực Hạn Song Hỏa, thuộc tính áp chế cơ hồ là trong nháy mắt xuất hiện. Với thực lực hiện tại của Cơ Động, muốn không bị thuộc tính áp chế của hắn, chỉ có hai loại khả năng. Một là thực lực đạt đến Cửu Quan, trở thành Chí Tôn Cường Giả, thực lực vượt xa Cơ Động, đồng thời có được Cực Hạn Ma Lực. Một cái khác chính là giống như đám Thiên Can Thánh Đồ và A Kim vậy, bản thân đã có được Cực Hạn Ma Lực, mới có thể không bị Cực Hạn Ma Lực của hắn áp chế. Nhưng mà, hai loại tình huống thế này, trên đại lục có được mấy người có được cơ chứ?

Thuộc tính áp chế khiến cho hai gã Thất Quan Ma Sư kia đồng thời kêu lên một tiếng đau đớn, ma lực trong cơ thể dâng trào. Tuy rằng bọn họ đều đưa hai tay lên chặn lại khuỷu tay của Cơ Động, nhưng mà lại một lần nữa kêu lên đau đớn. Gã Canh Kim Thiên Sư bên tay trái hoàn hảo một chút, chỉ bị một cái khuỷu tay của Cơ Động hất văng ra phía sau hơn năm thước, khí huyết toàn thân cuồn cuộn, liều mạng thúc dục Canh Kim ma lực chống đỡ Cực Hạn Dương Hỏa của Cơ Động. Nhưng gã Bính Hỏa Thiên Sư bên tay phải thì lại thảm thương. Thuộc tính áp chế đồng thuộc tính, luôn luôn là đáng sợ nhất, trong hai khuỷu tay của Cơ Động đều tràn ngập Cực Hạn Dương Hỏa.

Đồng dạng là hỏa diễm, nhưng lại là Cực Hạn Hỏa Diễm, hơn nữa lại có thêm một cái kỹ năng Hỏa Ma Thôn Phệ cường đại do Cơ Động tự nghĩ ra, cơ hồ đã trong nháy mắt phá vỡ tầng phòng ngự của hắn. Chẳng những cả người hắn bị chấn lui, hơn nữa sắc mặt lại trở nên một mảnh đỏ ửng. Oa một tiếng, hắn đã phun ra một ngụm máu tươi. Đám máu này trên không trung hóa thành một đoàn hỏa diễm, khiến cho những người đi đường xung quanh kinh hãi vội dạt ra một bên.

Nếu là chân chính chiến đấu, Cơ Động muốn giải quyết hai gã Thất Quan ma sư này cũng phải hao tốn một ít thời gian. Nhưng mà hiện tại đang trên đường cái, bọn họ cũng không dám thi triển ra ma kỹ gì cường đại, càng không thể toàn diện phóng thích ra ma lực của bản thân mình. Hơn nữa thuộc tính áp chế của Cơ Động thình lình bắn ra, nhất thời khiến cho họ chịu thiệt thòi.

Cơ Động giống như chưa hề phát sinh ra bất cứ chuyện gì vậy, phất phất tay áo, tiếp tục đi về phía trước. Chỉ là thanh âm của hắn đồng thời vang lên trong tai ba gã ma sư của Ma Kỹ Công Hội:

- Thất Quan còn chưa đủ, gọi Bát Quan đến đây, may ra còn có chút hi vọng.

Gã tráng hán Lục Quan kia lúc này đã trợn mắt há hốc mồm nhìn Cơ Động bình thản đi ngang qua trước mặt mình, rốt cuộc cũng không có gan ngăn cản. Những gì hai gã đồng bọn Thất Quan của hắn bị khi nãy, hắn cũng nhìn thấy rõ ràng, làm sao có gan ngăn cản Cơ Động lại chứ? Tuy rằng hắn cũng muốn báo thù, nhưng mà, so sánh với một cánh tay, tính mạng hiển nhiên là quan trọng hơn rất nhiều.

Cơ Động đối với sự ngăn cản của ba người này căn bản không hề để ý chút nào, rất nhanh hắn đã tìm được đến mục tiêu thứ hai trong hôm nay của hắn.

Xa xa, một bức tường cao lớn đã xuất hiện. Bức tường kia nhìn qua cao chừng ba trượng, giống như là một bức tường thành nhỏ vậy. Vách tường hoàn toàn là màu vàng nhạt, trên đầu tường lợp ngói lưu ly, dưới ánh sáng mặt trời chiếu rọi, phát ra quang mang thất sắc chói chang. Cho dù là bức tường của hoàng cung Trung Thổ Đế Quốc cũng không hơn bức tường này bao nhiêu. Trên tường thành cứ cách ba thước một người, năm thước một đội, đều là những binh lính tuần tra giáp mũ chỉnh tề. Trên bộ giáp trụ màu đen tản mát ra khí tức trầm ổn, khiến cho người ta cảm giác có một lực áp bách từ trên áp xuống rõ ràng.

Chính diện bức tường có một cánh cửa lớn, cao chừng hơn năm trượng. Hai bên cánh cổng lớn kia, mỗi bên có hơn mười gã chiến sĩ võ trang hạng nặng im lìm canh gác nơi đó. Cánh cổng rộng mở, nhưng nhìn vào bên trong chỉ có thể thấy được một bức tường bình phong thật lớn, trên đó điêu khắc đồ đằng hai hệ Mậu Thổ và Kỷ Thổ.

Bên trên cánh cổng lớn đó, là một tấm bảng có bốn chữ vàng rực to lớn khiến người ta nhìn vào phải chói mắt, chính là: Bình Đẳng Vương Phủ.

Hoàng cung của Trung Thổ Đế Quốc nằm trên đường lớn Mậu Thổ, còn Bình Đẳng Vương Phủ thì nằm trên đường lớn Kỷ Thổ của Trung Nguyên Thành.

Nếu là người bên ngoài mới tới Trung Nguyên Thành, không biết rõ tình huống, rất dễ dàng lẫn lộn hai nơi này với nhau. Bởi vì từ các phương diện mà xét, Bình Đẳng Vương phủ này chẳng hề thua kém hoàng cung chút nào.

Cơ Động bước nhanh về phía cổng của Bình Đẳng Vương Phủ. Đây là mục đích thứ hai của hắn trong ngày hôm nay.

Không đợi hắn tới gần, leng keng một tiếng, hai cây trường mâu bằng sắt đen ngòm, lớn cỡ cánh tay trẻ con đã chắn ngay trước mặt hắn, cản đường hắn đi tới.

- Muốn làm gì? Không thấy nơi này là Bình Đẳng Vương phủ sao? Tránh xa một chút.

Một gã chiến sĩ mặc toàn thân khải giáp quát lên một tiếng.

Khí thế sắc bén trực tiếp bao phủ toàn thân Cơ Động. Tựa hồ như chỉ cần hắn hành động thiếu suy nghĩ một chút, hai thanh hắc thiết trường mâu kia sẽ để lại lên người hắn hai lỗ thủng lớn vậy.

Cơ Động cũng không định phát sinh xung đột với bọn họ, dừng bước lại, nói:

- Ta đến đây tìm người. Thông báo với Cơ Dạ Thương, nói là Cơ Động đến thăm.

Quần áo Cơ Động tuy rằng bình thường, nhưng hắn vừa đứng lại, nhất thời liền có một loại cảm giác như quân lâm thiên hạ vậy. Nhất là khi nghe hắn xưng họ Cơ, hai gã chiến sĩ kia cũng không dám chậm trễ, đồng thời thu hai thanh trường thương trong tay về. Gã chiến sĩ vừa nói khi nãy trầm giọng nói:

- Mời các hạ chờ ở đây một chút.

Nói xong, hắn vội vã chạy vào trong Bình Đẳng Vương phủ.

Chỉ chốc lát sau, gã hắc giáp chiến sĩ đã quay trở ra:

- Đã thông báo lên trên. Xin chờ một lúc.

Cơ Động yên lặng gật gật đầu. Hắn cũng không có nóng nảy, hiện thời mặt trời vừa mới dâng lên được một nửa, khoảng cách đến giữa trưa vẫn còn khoảng hơn một canh giờ nữa. Hắn hôm nay mặc dù gặp phải chút chuyện, nhưng toàn bộ cũng có thể xem như là thuận lợi.

Hắn đến đây tìm Cơ Dạ Thương, tự nhiên là để nhờ Cơ Dạ Thương dẫn hắn đi bái tế mộ cha mẹ hắn. Hắn cũng không biết vị trí của phần mộ, nên cũng chỉ có thể nhờ vị ca ca ruột thịt này.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio