Đây là cái gì? Ánh mắt Cơ Động có chút ngốc trệ, thậm chí hắn còn cảm nhận được từ linh hồn Mao Đài và Ngũ lương Dịch cũng như Hỏa Nhi đang truyền đến một tia run sợ, chẳng lẽ với tu vi của bọn chúng mà cũng phải dè chừng, sợ hãi loại quái thụ này sao?
Cơ Động đột nhiên hiểu rằng lời nói vừa rồi của Lâm Nhất Lỗi cũng không phải là khoa trương, nếu gốc quái thụ này có lực lượng làm cho Đại Diễn Thánh Hỏa Long và Thực Nhật Phượng Hoàng phải dè chừng sợ hãi như vậy, hơn nữa còn có Quỹ Hồn Ma Vực thì chắc chắn lão có đủ năng lực để chiến thắng bất kỳ vị Chí Tôn cường giả nào mà Cơ Động biết.
Đồng thời hắn cũng hiểu được rằng trận chiến hôm nay sẽ là trận chiến gian nan nhất từ trước tới giờ.
Lâm Nhất Lỗi tiến tới một bước, phóng người lên rồi nhẹ nhành rơi vào gốc đại thụ màu đen, một cành cây to lớn nhanh chóng hiện ra dưới chân hắn, đem thân thể lão nâng lên cao.
Thấy một màn như vậy, Cơ Động đột nhiên hiểu ra:
- Đây là ma thú của ngươi? Thực vật hệ ma thú?
Lâm Nhất Lỗi thản nhiên nói:
- Từ ý nào đó mà nói thì đúng là vậy. Đây chính là đồng bạn của ta đến từ Địa ngục - Thực vật hệ ma thú. Tên gọi của nó Địa Ngục Ma Thụ, ngay cả Quỹ Hồn Ma Vực của ta cũng phải nhờ lực lượng của nó dẫn phát. Nó chẳng những có tu vi thập giai mà còn là Mộc Hắc Ám song thuộc tính ma thụ. Nó sở hữu hắc ám khí tức của Địa Ngục Thập giai. Ta xưng nó là ma thú cường đại nhất đương thời…
… Nó cũng không có khuyết điểm gì, chỉ đáng tiếc rằng thực lực của ta vẫn không đủ nên chưa thể khiến nó phát triển hoàn toàn được, bằng không nó đã sớm tiến vào Thánh cấp rồi. Tiểu tử, ta thừa nhận rằng ngươi rất mạnh nên bây giờ ta cũng không che dấu gì nữa. Hôm nay, ta không thể để ngươi cùng hai con ma thú này có cơ hội rời đi được.
Cơ Động nhìn Lâm Nhất Lỗi, ánh mắt dần ngưng trọng:
- Địa Ngục Ma Thụ quả là một ma thú thần kỳ, đây cũng là ma thú thực vật hệ đầu tiên mà ta thấy. Công Tào Miện Hạ, ngươi đúng là Chí Tôn Miện Hạ cường đại nhất mà ta biết. Nhưng nếu ngươi muốn giết ta, ngươi cũng đồng dạng phải trả giá rất lớn.
Cục diện chiến trường thay đổi đột ngột và liên tục, nhưng đã phát triển đến tình huống này thì cho dù là hoàng đế Trần Hiểu Phong cũng không dám mở miệng ngăn trở.
Dù hắn có là hoàng đế thì đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Nhất Lỗi triệu hồi Địa Ngục Ma Thụ, khí tức kinh khủng của nó làm cho lão không dám nghĩ đến việc ngăn cản.
Đám người Lâm gia cung kính đứng ở đằng xa. Chỉ có Lâm Nhất Lỗi và Thái Trùng Miện Hạ Lâm Thanh là còn đứng ở phụ cận vòng chiến. Từ đầu đến giờ, ánh mắt Lâm Thanh chỉ xuất hiện chút biến hóa khi Hỏa Nhi xuất hiện, trừ lúc đó ra thì ánh mắt của lão bà vẫn luôn đạm bạc bình tĩnh, phảng phất như người đang chiến đấu kia không phải là trượng phu của mình.
Thần Hỏa Thánh Vương Khải phụ thể, lại phóng thích Phượng Vũ Long Xà Biến, hai cánh sau lưng Cơ Động chậm rãi mở ra, ảo ảnh của hai đại quân vương cũng hư ảo xuất hiện theo ma lực càng lúc càng dâng cao của Cơ Động. Hai luồng khí lưu một đen một trắng từ đỉnh đầu hắn bốc lên, quấn quanh ngưng tụ thành một thể hoàn chỉnh. Đến lúc này, hắn không dám giữ lại chút lực lượng nào nữa, Âm Dương Miện của Cơ Động lần đầu tiên xuất hiện trước mắt những cường giả Đông Mộc đế quốc.
- Một quan, hai quan…, bảy quan, tám…, tám quan?
Mặc dù phần lớn mọi người ở đây cũng đã đoán được thực lực của Cơ Động, nhưng đến lúc chân chính chứng kiến Âm Dương Miện bát quan xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, trong lòng mọi người đều tràn ngập sự rung động. Người này còn quá trẻ, chỉ mới có hai mươi mấy tuổi mà hắn đã đạt đến trình độ này rồi, bản thân lại có được Cực Hạn Song Hỏa, nếu cho hắn thêm khoảng hai ba mươi năm thời gian nữa, hắn sẽ phát triển đến trình độ nào a? Không có ai biết và cũng không ai có thể trả lời câu hỏi này.
Trần Hiểu Phong hiện tại đã hiểu tại sao Lâm Nhất Lỗi lại bất chấp thân phận mà xuất thủ, hắn chính là muốn đem người trẻ tuổi kia giết chết ngay từ trong trứng nước để tránh ảnh hưởng đến uy danh của Lâm gia a! Việc này nên làm như thế nào mới tốt? Chẳng lẽ hắn thật sự muốn trong tương lai đón nhận lửa giận của Trung Thổ đế quốc và tứ đại Chí Tôn cường giả sao?
Không sai, tu vi của Cơ Động đã tăng lên tới bát quan. Hắn phát hiện việc này sau cái đêm điên cuồng chinh chiến với Trần Tư Tuyền. Một đêm đó mặc dù hắn đã đoán được ngọn ngành nhưng Cơ Động vẫn cố tình an ủi mình bằng lời giải thích của Trần Tư Tuyền. Nhưng dẫu sao, cũng chính nhờ đêm hôm đó đã giúp hắn thuận lợi đột phá bình cảnh thất quan, thuận lợi tiến vào bát quan cảnh giới.
Con đường tu luyện của Cơ Động rất khác với những Ma sư bình thường. Vào lúc đầu khi mới tu luyện, hắn phải chịu đựng sự thống khổ mà không bất kỳ Ma sư nào có thể tưởng tượng nổi. Nhưng về sau này khi hắn đã đi vào quỹ đạo thì việc tu luyện lại như đi dạo, dễ dàng hơn nhiều so với những người khác. Cực hạn song hỏa thuộc tính cũng theo đó mà tăng theo gấp nhiều lần.
Cơ Động nắm chắc việc giao thủ với Chí Tôn cường giả cũng là vì đã đột phá Bát quan.
Đột phá Bát quan đối với hắn mà nói có rất nhiều ý nghĩa. Vừa có Ma Vực riêng của bản thân, ma lực cũng cường đại hơn, làm cho hắn có thể trong thời gian ngắn áp chế linh hồn cắn trả của Sát Thần, có thể sử dụng năng lực của Sát Thần kiếm. Dưới tình huống này, hắn rất tin tưởng tu vi của mình sẽ không kém hơn bất kỳ một vị Chí Tôn cường giả nào.
Đối mặt với sát cơ của Công Tào Miện Hạ Lâm Nhất Lỗi, Cơ Động chẳng những không run sợ mà ngược lại còn tràn đầy tự tin và mong đợi, đây là khốn cảnh đầu tiên sau khi hắn bước vào Bát quan cảnh giới, tựa như lúc đầu đánh với Tam Túc Kim Ô vậy, nhưng cũng chỉ như vậy mới có thể kích phát tiềm lực của bản thân.
Cơ Động rất khát khao thực lực bởi vì thứ hắn phải đối mặt trong tương lai chính là đỉnh cấp cường giả của Hắc Ám Ngũ Hành đại lục. Lấy tu vi hiện tại của hắn mà nói thì còn xa xa mới đủ, vì vậy hắn mới khát khao trở nên mạnh mẽ. Muốn như vậy hắn phải không ngừng khiêu chiến cường giả.
Lúc trước, hắn không nghĩ tới là mình sẽ gặp phải phiền toái tại thởi điểm này, sau khi biết tu vi của mình tiến vào Bát quan, hắn liền đem mục tiêu của mình đặt trên người Long Hoàng, mặc dù vẫn như cũ không địch lại nhưng hắn khát khao sau này khi gặp lại Long Hoàng, mình sẽ có thực lực mạnh hơn. Ít nhất cũng phải duy trì lâu hơn.
Lúc này đối mặt với Thiên Diệp Chưởng, Quỹ Hồn Ma Vực và Địa Ngục Ma Thụ của Công Tào Miện Hạ Lâm Nhất Lỗi đã giúp cho hắn có sự nhận thức hoàn toàn mới. Đối chiến với đối thủ như vậy, tu vi của hắn chỉ có một đường tăng tiến mà thôi. Địa Ngục Ma Thụ chẳng những không cách nào làm mất đi niềm tin của hắn, ngược lại càng làm cho chiến ý của Cơ Động dâng lên tới mức trước nay chưa từng có. Ẩn đằng sau Thần Hỏa Thánh Vương Khải là đôi mắt mắt tràn đầy dục vọng chiến đấu mãnh liệt của hắn.
Ma lực nồng đậm mạnh mẽ vận chuyển trong cơ thể, Cơ Động tiến sâu vào trạng thái vong ngã. Trong mắt hắn lúc này chỉ còn địch nhân. Linh hồn lực Thánh cấp hoàn toàn được phóng thích, bao phủ một cách vô hình chung quanh đối thủ, cho dù là dao động rất nhỏ của từng cành cây trên Địa Ngục Ma Thụ cũng không thể thoát khỏi sự truy xét của hắn.
- Cơ Động lão sư, ngài nhất định phải cẩn thận, Địa Ngục Ma Thụ này sợ rằng có năng lực hủ thực vô cùng mạnh, ngài chỉ có thể dùng Dương Hỏa để đối kháng.
Trần Tư Tuyền nhất mạnh chữ “dùng” vào trong lòng Cơ Động. Vào lúc này, thanh âm của nàng rất ổn định, không hề xen lẫn chút tình cảm nào bên trong bởi nàng tuyệt đối không muốn tâm tình mình làm ảnh hưởng đến Cơ Động.
Lúc này bản thân nàng cũng có lòng tin mười phần với Cơ Động. Thời điểm hắn đột phá đến Bát quan đương nhiên là nàng là người biết rõ nhất, bởi lúc đó bọn họ đã leo lên đỉnh vu sơn không biết bao nhiêu lần. Đó cũng là thời điểm Trần Tư Tuyền tiêu hao thể lực nhiều nhất, nếu như không phải là nàng toàn lực dùng ma lực Cực Hạn Ất Mộc tinh khiết bổ sung thể lực cho hắn, xúc tiến sự biến hóa của ma lực, thì hắn muốn một lần mà đột phá xong là hoàn toàn không có khả năng. Cũng bởi vì vậy, sau đêm hôm đó hắn thì sinh long hoạt hổ còn nàng thì mệt mỏi đến tận hôm nay, hiện tại vẫn chưa khôi phục lại như cũ.
Từng nhành cây đen nhánh đột nhiên chuyển động, mang theo những phiến lá màu xanh đen trong nháy mắt dữ dội thổi quét ra, giống như vô số ám ảnh màu đen bay tán loạn bốn phương, nhìn như vô định nhưng lại phong kín tất cả đường lui chung quanh Cơ Động, ngay cả Đại Diễn Thánh Hỏa Long và Thực Nhật Phượng Hoàng cũng không bỏ qua.
Hắc ám khí tức nồng đậm làm cho người ta cảm thấy tâm tình như trầm xuống, đó không phải là lực lượng tinh thần mà chỉ thuần túy là hắc ám thuộc tính, khí tức đó dường như làm lòng người càng thêm hắc ám. Ma lực mãnh liệt ba động trong không khí không ngừng biến hóa, Địa Ngục Ma Thụ liền lập tức phát động công kích.
Ngay lúc Địa Ngục Ma Thụ triển khai công kích, Lâm Nhất Lỗi lúc trước còn đứng trên ngọn cây thì bây giờ lại biến mất không thấy nữa, dường như đã tan biến vào thân cây. Cơ Động thậm chí không dò ra ngay cả khí tức của lão.
Lui về phía sau, đây là lựa chọn thứ nhất của Cơ Đông. Đôi cánh sau lưng đột nhiên vỗ mạnh, thân thể toàn diện bắn ngược lại phía sau, Đại Diễn Thánh Hỏa Long cùng Thực Nhật Phượng Hoàng cũng theo sự nhắc nhở của Cơ Động mà toàn diện bộc phát.
Ngũ Lương Dịch im lặng cùng Mao Đài và Hỏa Nhi toàn lực phát động công kích, từ miệng chúng phun ra một mảng lớn hỏa diễm vàng rực. Phô thiên cái địa hỏa diễm như một bức tường kiên cố trong nháy mắt đã lan tràn đến mọi ngóc ngách dù là nhỏ nhất, phong kín mọi phương hường của Địa Ngục Ma Thụ.
Sau một khắc, bọn người Cơ Động liền thấy được sự cường hãn của Địa Ngục Ma Thụ, cực hạn dương hỏa có nhiệt độ cao đến dường nào nhưng lại không gây được chút thương tổn gì đối với Địa Ngục Ma Thụ, ngay cả một mảng lớn dương hỏa mà cũng chỉ làm nó run lên một chút, sau đó vẫn như cũ nhằm vào Đại Diễn Thánh Hỏa Long và Thực Nhật Phượng Hoàng mà quấn tới.
Càng thêm quỷ dị chính là Cơ Động có muốn cũng không thể ẩn thân vào trong bức tường kim sắc hỏa diễm, mà luôn luôn bị đám cành lá của nó ngăn lại. Giống như một tấm lưới bao phủ thiên địa, trong nháy mắt buộc chặt thân thể Cơ Động.
Điều làm Cơ Động hoảng sợ nhất chính là khi tấm lưới vừa khép chặt, Lâm Nhất Lỗi liền lập tức xuất hiện ở trước mặt Cơ Động. Một chưởng ấn liền bay thẳng đến ngực hắn kèm theo quang mang màu xanh ngọc bùng phát, đó lại là Thiên Diệp Chưởng.
Hết thảy những việc phát sinh lúc này chỉ diễn ra trong chớp mắt. Cơ Động vận chuyển đại não với tốc độ cao mới hiểu được rằng Địa Ngục Ma Thụ này chẳng những thực lực cực kỳ cường đại, hơn nữa còn có thể dung hợp cùng Lâm Nhất Lỗi, có tác dụng tăng phúc cực mạnh đối với Lâm Nhất Lỗi nên lúc này mới giúp cho hắn trong khoảng thời gian ngắn xuất ra Thiên Diệp chưởng mà công kích như vậy.
Mà sở dĩ hắn có thể đột nhiên xuất hiện trước mặt mình thì cũng chỉ có một lí giải, đó là lúc trước hắn quả thật đã dung hợp với Địa Ngục Ma Thụ! Chỉ có như thế mới giải thích tại sao khí tức của hắn có thể hoàn toàn được che dấu.
Lúc này, chung quanh Cơ Động đều là các cành cây của Địa Ngục Ma Thụ đang khóa lại tất cả đường lui của hắn, khí tức hắc ám nồng nặc kia lại càng ảnh hưởng toàn diện tới hắn. Địa Ngục Ma Thụ này giống như có trí khôn vậy, đối với Cực Hạn Song Hỏa của Cơ Động nó lại không hề thả ra bất cứ Mộc thuộc tính nào mà hoàn toàn dùng Hắc Ám thuộc tính ảnh hưởng Cơ Động. Nó cùng Lâm Nhất Lỗi phối hợp phải nói là tuyệt vời.
“Hừ!”
Tiếng hừ lạnh từ trong miệng Cơ Động phát ra, sau đó thân thể Cơ Động giống như hư ảo, nhanh như thiểm điện di chuyển liên tục trong phạm vi nhỏ.
Tình huống bất đắc dĩ lại xuất hiện lần nữa trước mặt Lâm Nhất Lỗi. Trong phạm vi này, Cơ Động biến ảo thân hình liên hồi, vừa lúc tránh khỏi một chưởng với khí thế cường thịnh của Lâm Nhất Lỗi, mặc dù vẫn không thể né tránh toàn bộ nhưng ít ra cũng làm cho uy lực của nó giảm bớt một phần.
Tiếp đó, tay phải Cơ Động chính diện giơ lên nghênh đón, chỉ đơn giản là vung quyền nghênh đón. Lâm Nhất Lỗi có thể nhìn thấy đó là một quyền được bao phủ bởi một màu đỏ nóng rực.
Cùng lúc đó, hai cánh sau lưng Cơ Động đồng thời vươn ra, mỗi một sợi lông mao trên hai cánh đều hung tợn dựng đứng lên. Hắn đột nhiên vỗ mạnh đôi cánh, phát ra một quầng sáng màu trắng sữa.
Một màn quỷ dị chợt xuất hiện, những nhánh cây con của Địa Ngục Ma Thụ tập kích sau lưng Cơ Động vừa bị đôi cánh đụng vào liền đột ngột bốc cháy mà không hề có dấu hiệu báo trước. Sự thiêu đốt mãnh liệt làm chúng thống khổ run rẩy, nhanh chóng tản ra không dám tiếp xúc với thân thể Cơ Động.
Mà cũng vào lúc này, hữu quyền của Cơ Động cũng va chạm với Thiên Diệp Chưởng của Lâm Nhất Lỗi.
Không hề có một tiếng nổ vang nào, nhưng lại có một âm thanh giống như tiếng sắt thép sau khi nung đỏ bị giội nước lạnh vang lên. Cơ Động kêu lên một tiếng đau đớn, cả người bị hất tung ra xa. Dù sao thì ma lực của hắn vẫn còn kém so với đối thủ.
Nhưng Lâm Nhất Lỗi cũng không hơn kém gì, sắc mặt trong nháy mắt trở nên tái nhợt, tay phải thu về nhanh như chớp, trong lòng bàn tay hắn có thêm một dấu nung đỏ, cả cánh tay cũng kịch liệt run rẩy, ma lực trong cơ thể toàn diện phát ra, thậm chí còn phải điều động cả ma lực của Địa Ngục Ma Thụ mới miễn cưỡng chống đỡ nổi ma lực cực kỳ khủng bố đột nhiên bộc phát. Mặc dù như thế nhưng cả cánh tay hắn cũng tạm thời mất cảm giác.
Đây là lực lượng gì? Lâm Nhất Lỗi lòng đầy kinh hãi. Vốn hắn cho rằng mình cùng với Địa Ngục Ma Thụ hợp lực có thể nhanh chóng giải quyết tên tiểu tử này. Nhưng sau lần giao thủ vừa rồi, hắn mới phát hiện người thua lỗ chính là mình. Làm sao có thể chứ? Hỗn Độn… Tiểu tử kia tựa hồ vừa dùng Hỗn Độn Lực để cản trở Địa Ngục Ma Thụ của mình!
-oo-