Sự chênh lệch một cảnh giới nhỏ này cũng không thế vượt qua một cách dề dàng như vậy. Học viện Đan Võ là học viện tinh anh, bất cứ người nào ở nơi này nắm được thế tục dường như đều có thế vượt cấp chiến đấu. Tài nguyên bọn họ hưởng thụ, võ kỹ công pháp học tập, cùng với sự dạy dỗ của đan sư, đều là người ngoại giới không thế so sánh được. Nhưng ờ học viện Đan Võ, vượt cấp chiến đấu là một chuyện vô cùng khó khăn, trừ phi thật sự có tư chất hơn người. Nếu như Long Đường hoặc là Phong Chỉ Nhu chí có Nguyên Khí tầng ba, Vạn Uyên còn có thế nghĩ rằng bọn họ có thế vượt cấp đánh bại Phí Thanh Bình. Nhưng nếu như đổi lại là Diệp Viễn, đánh chết Vạn Uyên cũng không tin. Bời vì hần quá hiếu Diệp Viền! Suy tư một hồi, Vạn Uyên vẫn lắc đầu nói: “Thanh Bình, cuộc chiến sinh tử lần này chỉ được thắng chứ không được thua. Cho dù Diệp Viễn là một con chuột, ngươi cũng phải dùng hết toàn lực đánh bại hẳn, ngàn vạn lần không nên khinh thường hắn, hiếu không?” Thấy Phí Thanh Bình vần có dáng vé khinh thường như trước,cuối cùng Vạn Uyên nổi giận: “Nếu như ngươi còn giữ thái độ như này nữa thì trước hết ta sẽ tiêu diệt ngươi! Trận chiến này ngươi không chỉ đạỉ diện cho bản thân ngươi tham gia, mà còn đại diện cho Vạn gia ta, đại diện cho Túy Tinh phường ta! Ngươi nếu như thua dưới tay của Diệp Viên, ngươi xem mặt ta với cha ta nên giấu ở đâu đây?” Tiếng gầm gừ của Vạn Uyên khiến Phí Thanh Bình sửng sốt, trong não nhất thời có chút không xoay chuyến được. Song có một điếm vô cùng rõ ràng, đó chính là Vạn Uyên thật sự nổi giận rồi! Vạn Uyên lại đế ý Diệp Viền như thế, đây là chuyện chưa từng có trước kia. “Ta… Ta biết rồi, ta sẽ dốc toàn lực đế giết hắn!” cảm nhận được lửa giận của Vạn Uyên, Phí Thanh Bình không dám phách lối, ngoan ngoãn nhận lời. Vạn Uyên thở dài, lại nói: “Thanh Bình, ta biết ngươi chẳng thèm ngó tới Diệp Viên, thật sự ta đã thử qua? Nhưng lần này hắn trớ lại học viện, ta luôn cảm thấy có chút cổ quái.” “Cổ quái? Cổ quái như thế nào?” Nghe Vạn Uyên nói như thế, Phí Thanh Bình cũng không khỏi tò mò. Hần biết Vạn Uyên tuy nhỏ hơn hẳn hai tuổi, nhưng lại là người làm việc hết sức cẩn thận, ổn thỏa, rất có phong cách của cha hắn. Bất luận là tư chất hay đầu óc, Phí Thanh Bình đều kém Vạn Uyên quá xa, cho nên hắn mới tâm phục khẩu phục làm người hầu. “Hôm nay ta đi tìm hắn, chuấn bị đi áp chế nhuệ khí của hắn, cho hắn chút khó chịu. Nhưng ta dùng bảy thành công lực, lại không bắt được hắn! Tiểu tử này không biết từ lúc nào, đã luyện thành Thuấn Thiếm, hơn nữa đã luyện đến đại thành!” “Cái gì! Thuấn Thiểm? Đại thành? Chuyện này… Làm sao có thể?” Phí Thanh Bình sợ hết hồn, hân đương nhiên biết Thuấn Thiếm cấp đại thành là như thế nào, Diệp Viền đã đứng ờ thế bất bại! Như vậy, lời cảnh cáo của Vạn Uyên cũng không phải là uổng công vô ích! Nhưng phải xác nhận lại một chút chuyện giao thủ với Diệp Viên hôm nay, sau khi Vạn Uyên suy tư một lúc thì gật đầu nói:” Không sai, chính là Thuấn Thiềm cấp đại thành!” “Chuyện này… Chuyện này cũng quá vô sỉ rồi đó ? Hắn làm sao có thể học được bộ pháp thâm hậu như vậy? Không phải là may mắn chứ V Lời nói của Phí Thanh Bình đột nhiên trờ lên không mạch lạc. Vạn Uyên trầm giọng nói: “May mắn ư? Ngươi có giỏi thì sử dụng phép Thuấn Thiếm cấp đại thành cho ta xem nào!” “Thật sự lần này hân trở về Hoàng thành đã gây ra không ít chuyện, thậm chí còn đến Túy Tinh phường phá quán, phụ thân không có cách nào bắt hắn! Trên đường trờ về lần này, phụ thân đã sắp xếp sát thủ Mặc Sát, vậy mà Diệp Viền lại bình an đi tới học viện! Cho nên ta cảm thấy, Diệp Viền lần này trở về rất cố quái!”