Vừa nói chuyện vừa luyện tập đã hơn giờ trôi qua, mặc dù thân thể không thay đổi nhưng bởi sự trọng sinh nên Vương Phong cảm nhận được đã không còn như trước nữa, cũng có thể do tư chất của Ám hệ và Quang hệ quá cao nên Mộc hệ cũng bị ảnh hưởng theo khiến cho tốc độ tu luyện tăng nhanh gấp mấy lần.
- Này Hữu Sinh, ta cảm giác như sắp chịu không nổi rồi.
- Được đấy, cố gắng làm theo lời ta nói, vận chuyển năng lượng Mộc hệ về gần nơi đặt họa đồ hình chiếc lá nhất để Hộ mệnh giả có thể nhờ vào đó tăng trưởng khả năng tu luyện.
Sau một vài lần trao đổi không thuận miệng, Vương Phong quyết định gọi tiểu đồng là Hữu Sinh bởi linh khí chiếc nhẫn này có tên là Hữu Sinh Giới Chỉ, đồng thời ngộ ra một vài việc, ví như hắn sở hữu những ba nguyên tố nhưng vẫn không thể xem là một khối mà phải tính riêng lẻ, vì vậy hắn có thể lựa chọn tu luyện theo duy nhất một hệ hoặc chịu cực luyện cả ba hệ, đương nhiên khổ tận cam lai, so với người một nguyên tố hoàn toàn áp đảo.
- Được, vậy trước hết đột phá Mộc hệ, dù sao đây là mặt nổi trong khoảng thời gian này.
- Ngươi cứ thoải mái, chẳng có gì khó khăn ở cấp độ này cả, ta đi vòng vòng xem xét, lấy lại chút trí nhớ hỗ trợ ngộ cảnh cho ngươi về sau.
- Được, cảm ơn.
Vương Phong nói xong liền ngồi thiền, tọa tĩnh, cảm thấy có chút hồi hợp dù hắn biết lần đột phá này phi thường dễ dàng nhưng đây là lần đầu tiên hắn được cảm nhận thực rõ những điều kỳ diệu như vậy, không chỉ sung sướng mà còn có quyết tâm, kiên định muốn theo đuổi nó nhiều hơn nữa.
- Tới rồi
Cảm nhận được toàn bộ năng lượng đã hội tụ đến vùng ngực phải, một luồng năng lượng tràn đầy sinh cơ, mát mẻ khiến toàn thân dễ chịu, nơi đó có hơi chướng lên nhưng không khó thừa nhận, chỉ một chút, một chút liền trôi qua.
- Xong rồi... phùuu
Thở hắt ra một hơi, nở một nụ cười vui vẻ, hắn đã làm được điều mà tiền kiếp không thể làm trong bốn năm chỉ với hơn giờ đồng hồ mặc dù không thể phủ nhận vẫn có một phần công tu luyện của tiền kiếp bên trong nhưng phần nhiều là đến từ hắn.
- Ngày mai phải trở lại trường để xin bắt đầu vào năm nhất, nghe nói khi vào được năm nhất liền có thể nhận được pháp chú cấp Thông thường.
- Oài, để tâm chi những thứ đó, lão chủ nhân đã chuẩn bị cho ngươi rất nhiều, có điều không biết cấp độ thấp như thế ngài có chuẩn bị không.
- Thật, thật sao.
Vương Phong mừng rỡ bởi vì pháp chú dù ở bất kỳ cấp độ nào cũng đều có giá trị trên trời cả mà trong một trận đấu, rất khó giành thắng lợi chỉ với hai chiêu thức lặp đi lặp lại hoài được.
- Dĩ nhiên, trong không gian giới chỉ hiện tại ta đã trồng thêm một số loài cây có ích vào, sơn thủy đã được xây dựng sẵn, đặc biệt khi ngươi bước vào sẽ nhìn thấy tất cả thạch động, chìa khóa mỗi động đều được viết trên phiến đá đặt trước cửa, chỉ cần thông qua khảo nghiệm liền có thể bước vào.
- Ha, tuyệt vời.
- Chẳng lẽ ngươi nghĩ ta chỉ được ngài giao trọng trách lải nhải quanh tai ngươi hay sao?
- Ban đầu ta chính là nghĩ như thế... ha ha.
- Ngươi...
Quả thật như lời Hữu Sinh vừa nói, bên trong gồm có thạch động, trước mỗi thạch đồng là một phiến đá lớn, Vương Phong bước vội lại cái đầu tiên, nhờ vào ký ức tiền kiếp và hắn dễ dàng hiểu được ngôn ngữ bên trên phiến đá, yêu cầu hắn phải đạt đến Nhất Nguyên thì mới mở được.
Nhanh chóng truyền năng lượng Mộc hệ vào bên trong phiến đá, chẳng mấy chốc cửa động rung rung mở ra, bên trong phát ra kim quang nhàn nhạt, đủ để quan sát không gian xung quanh.
Nơi này tương tự một căn phòng nhỏ, có đầy đủ giường, bàn làm việc, giá sách và vài thứ lặt vặt khác.
- Có một ngọc giản trên bàn
Bước lại cầm lấy ngọc giản làm bằng thứ đá trong suốt, nhớ lại một chút liền biết phải đưa năng lượng vào bên trong thì tin tức sẽ truyền thẳng vào não hải của mình.
- Wowww
Vương Phong kinh ngạc vì không phải bất kỳ một thông tin gì hiện lên trong đầu mà lại xuất hiện một người đàn ông tóc hoa râm hơi dài đứng trong một vùng hào quang tựa như Thấu Triệt Thần Quang đang chảy trong người hắn vậy.
- Cuối cùng ngươi cũng xuất hiện, chẳng biết là bao lâu rồi
Người đàn ông cười hiền hậu vuốt chòm râu ngắn ngắn của mình, lúc này Vương Phong còn không biết người kia là ai mới thực ngu ngốc.
- Tiền bối?
- Đây chỉ là một đạo tàn hồn của ta, chẳng thể giao tiếp, lưu lại nơi này chỉ để giúp ngươi hiểu rõ một vài vấn đề.
- ...
Nghe thấy thế, Vương Phong lập tức im lặng, chăm chú lắng nghe.
- Trước hết ngươi phải biết tên ta, ta tên Thượng Quan Khiêm, người trong thiên hạ
thường gọi với biệt hiệu Thần Quang Phù Trận Đại Đế do đời ta đi theo con đường tu luyện Quang hệ, Trận pháp đạo và Phù đạo, coi như cũng có chút thành tựu, sau này ngươi sẽ biết.
Người nọ vừa nói vừa mỉm cười có vẻ rất tự hào về điều đó, một người có thể vượt qua thiên đạo để đến Trái Đất còn không đáng để tự hào hay sao, “chút thành tựu” này chưa chắc có mấy ai làm được.
- Những thạch động này là đích thân ta chuẩn bị cho ngươi, đặc biệt thạch động đầu tiên có ghi chép lại rất nhiều tuyệt học, cảm ngộ cả đời ta, nếu ngươi theo đuổi thì chắc chắn thành tựu không thấp, thập chí so với những nơi hỗ trợ cảm ngộ trên toàn thế giới đều không kém.
- Tận cùng bên dưới ngăn tủ đặt một bộ tâm pháp rèn luyện linh thể về Trí lực, cũng chính là tâm pháp ngày trước ta sử dụng nhưng không đủ lực luyện tới đại thành, miễn cưỡng xem như không tệ, hy vọng ngươi sẽ đạt được kết quả tốt hơn.
- Những ngăn tủ còn lại chứa một ít pháp chú các hệ khác nhau nhưng chủ yếu Quang hệ do ta chắc chắn ngươi sẽ nhận được truyền thừa của ta, cấp độ từ đến , còn muốn cao hơn nữa thì ngươi phải đạt đến cảnh giới nhất định, biết trước quá nhiều sẽ làm tâm cảnh ngươi không tốt.
- Cuối cùng, haizz, sắp hết thời gian rồi, chính là chiếc giường gỗ này, hãy mang ra ngoài sử dụng vì ta đã bố trí tụ linh trận bằng một viên tụ linh thạch hiếm có, giúp ích ngươi trong việc tu luyện rất nhiều.
- Cả đời ta không nhìn ai vừa mắt, vậy mà trước khi chết lại thật muốn nghe một tiếng ngươi gọi sư phụ.
Lão nhân lắc đầu buồn bã khiến Vương Phong hơi xúc động, mọi thứ người đã an bài hoàn hảo cho một đệ tử không biết trước như hắn, dễ nghĩ ra lúc đó mong muốn có một người phát dương quan đại tuyệt học của người lớn đến nhường nào.
- Sư phụ yên tâm, dù cho con có mê muội, ngu si cũng sẽ hết sức tu luyện tuyệt học mà người để lại, ít nhất nếu con không làm được cũng sẽ trở thành cường giả để thu lấy một đệ tử có tư chất thật tốt và truyền thụ cho nó, mong sư phụ yên nghỉ suối vàng.
Vương Phong quỳ ngối trước thân ảnh bắt đầu tan biến trong não hải, lời nói của hắn không chỉ là quyết tâm mà chắn chắn phải thực hiện được.
Hữu Sinh đâu đó nhìn xuống thân ảnh Vương Phong đang thực hiện ba lạy bái sư mà mỉm cười, trong lòng càng thêm kiên định.
Sau một hồi trấn định, Vương Phong tiến đến nghiên cứu ngọc giản về các loại pháp chú trong ngăn tủ thứ , còn riêng bộ tâm pháp trong ngăn thủ đầu tiên phải chờ đến khi thức tỉnh Linh Thể thì mới có thể tu luyện.
Bởi vì thế giới này rất hiếm nhân tài và cũng không biết khi nào thì người đó xuất hiện nên mỗi người khi đến độ tuổi thức tỉnh Bản Nguyên và Linh Thể đều được một cơ hội nhận lấy cảm ngộ, truyền thừa trong một bí cảnh xây dựng từ ngàn đời trước đặt tại trung tâm của những khu vực lớn trên toàn đại lục và kinh đô của tòa thành Đại Lâm thuộc một trong số đó, lại nói diện tích một tòa thành Đại Lâm chính là ngang bằng mấy châu lục Trái Đất gộp lại.
Hằng năm, thiếu niên, thiếu nữ đạt , và tinh anh tuổi của các thế lực, học viện khắp Đại Lâm sẽ hướng về kinh đô để vừa thức tỉnh vừa nhận cơ hội gặp gỡ cơ duyên.
Ví dụ như tiền kiếp của hắn năm đã đến kinh đô để thức tỉnh bản nguyên và sau đó đã được đưa vào một bí cảnh hư vô rộng lớn, trong này các thiếu niên được hướng dẫn chỉ cần bộc lộ năng lượng của mình ra xung quanh liền có thể hấp dẫn các tinh thể lớn nhỏ chứa đựng tuyệt học, pháp chú... và thậm chí là dị nguyên tố đồng hệ khiến cho người dung hợp nâng cao phẩm chất thuộc tính của mình lên. Có điều tiền kiếp vô duyên nên không nhận được gì cả.
Nghĩ thoáng một chút rằng không phải tiền kiếp xui xẻo mà chỉ những ai có cơ duyên hoặc thiên phú cực điểm mới hấp dẫn được các tinh thể đó thôi.
Vài ngày sau chính là một dịp như vậy nhưng lần này sẽ thức tỉnh tiềm lực Linh Thể. Mỗi người gồm năm tiềm lực: Chiến Lực liên quan đến máu huyết (huyết mạch) – nơi chứa đựng thuộc tính, Ngự lực liên quan đến gân cốt, da, Trí Lực liên quan đến não bộ, Tốc độ liên quan đến kinh mạch và cuối cùng là Ngũ quan thể hiện rõ ràng trên cơ thể.
Để thức tỉnh thì con người cần chạm tay vào nghiệm linh thạch để nó kích phát tiềm lực bên trong, nếu không thì sẽ chẳng khác gì một người bình thường, dù cho tu luyện Nguyên tố đến đại thành đi chăng nữa cũng không thể vượt qua sinh, lão, bệnh, tử.
- Không chỉ vậy, nếu ngươi không thức tỉnh linh thể sẽ chẳng cách nào đi đến một bước kia
Giọng nói Hữu Sinh vang vọng khắp không gian giới chỉ.
- Bước kia?
- Đến lúc ngươi đủ thực lực hẳn sẽ biết a, ta cũng không rõ ràng
Tuy nhiên nghiệm linh thạch cũng không phải chỉ ở kinh đô mới có, thứ quan trọng chính là bí cảnh hư không – nơi cất giấu truyền thừa, cơ duyên của các cường giả đỉnh tiêm được quốc gia đặt vào bên trong. Theo thông tin cơ bản nhất thì bên trong có thể gồm linh dịch, đan dược tẩy tủy, phạt cốt, bí pháp tu luyện... chẳng ai rõ được.
- Thôi, cứ đến rồi tính, xem xét mấy ngọc giản này trước đã.
Bên trong ngăn tủ đặt khá nhiều loại ngọc giản được phân loại rất kỹ, theo ký ức tiền kiếp thì chỗ này phi thường đáng giá.
- Quang hệ có ngọc giản cấp , những hệ còn lại đều cái. Phát tài rồi, nếu không sử dụng thì bán một chút cải thiện tình hình được không nhỉ.
- Cũng được, chẳng qua không biết đệ tử mình sẽ thuộc nguyên tố nào nên lão chủ nhân đã cố ý chuẩn bị như vậy, dù sao chỉ là Pháp chú cấp thấp nên cũng không quá đại thủ bút.
- Được, xem cái đã.
Truyền năng lượng vào chiếc ngọc giản Mộc hệ cấp thứ nhất, lần lượt thông tin cùng hình ảnh minh họa được truyền vào não hải Vương Phong.
Nguyên Mộc – Trói Buộc: Cấp – Cao kỹ, vận dụng năng lượng Mộc hệ cải biến thành dây leo chắc chắn, trói buộc đối thủ trong chốc lát.
Pháp chú nguyên tố gồm ba phẩm chất phổ biến: Thông thường, Cao kỹ và Tối thượng, dĩ nhiên độ hiếm càng cao thì giá cả càng đắt và khó tìm, bất kỳ ai bước chân vào Nhất Nguyên đều có thể sử dụng được ba loại trên nhưng nếu chỉ từ tam trọng trở xuống mà sử dụng pháp chú cao kỹ sẽ bị kiệt sức nhanh chóng, nếu vận dụng tối thượng pháp chú sẽ lập tức ngất xỉu trong thoáng chốc do thiếu hụt năng lượng trầm trọng, ảnh hưởng rất lớn đến cục diện.
- Ngươi khỏi lo, ngươi thuộc về yêu nghiệt thế gian rồi, dù có tận lực thực hiện Pháp chú tối thượng Mộc hệ thì ngươi vẫn còn năng lượng Ám, Quang chống đỡ, chỉ là không thể tiếp tục vận dụng Mộc hệ nữa thôi.
- Quả nhiên là thế.
Vương Phong vui mừng, cố sức ghi nhớ họa tiết hoa văn của pháp chú bởi vì muốn thi pháp thì phải kết ấn, dễ hiểu hơn là vẽ lại họa đồ của pháp chú. Đây cũng là một trong những điểm phi thường thú vị hấp dẫn hắn bởi pháp chú cấp độ càng cao sẽ có họa tiết càng khó khăn, không chỉ nhiều mà còn rất khó nhớ, xảo hợp hắn lại sở hữu một bộ não siêu việt, mọi việc lập tức dễ dàng hơn rất nhiều.
- “Nguyên Mộc – Trói Buộc”
Hai bàn tay áp vào nhau kết ấn vì như vậy sẽ nhanh hơn rất nhiều, vả lại còn chưa quen kết ấn một tay, mất đến gần một phút đồng hồ thì pháp chú mới miễn cưỡng hình thành, ngay khi hoàn tất liền tan biến hiện ra một đoạn dây leo cỡ ba ngón tay người chụm lại màu lục thẫm hướng về một thân cây lớn trói chặt lại.
- Phùuu... phùuu
- Lần đầu tiên đã có thể hoàn tất Pháp chú cao kỹ, coi như thiên phú ở phương diện này không kém, tuy nhiên Mộc hệ của ngươi phẩm chất thấp nên phải để ý giới hạn, không thì sẽ thiệt thòi.
- Được, bây giờ trở về trước rồi tiếp tục luyện tập.
Mất hơn giờ đồng hồ men theo mấy lối mòn ít gặp yêu thú mới về tới thị trấn Đông Hạ Lâm, lính canh gác xếp dài trên tường thành, thủ hộ chặt chẽ ngay cổng để kiểm soát, ra vào phải xuất trình thẻ căn cước mới được chấp nhận.
- Wow, hiện đại quá nhỉ
- Tất nhiên rồi, trình độ khoa học kỹ thuật ở Khởi Nguyên đại lục còn hơn Trái Đất không biết bao nhiêu lần nhưng phải nói các ngươi phi thường, chẳng có pháp thuật hỗ trợ vẫn tiến được một bước xa như thế.
- Ha ha, dĩ nhiên, có công mài sắt có ngày nên kim
- Là ý gì, không phải dùng lửa để rèn đúc vật dụng sao?
- Ha ha ha...
Vương Phong vui vẻ lấy điện thoại trong ba lo ra kiểm tra, lúc này đã giờ tối, có hơn cuộc gọi đến từ mẹ và dì hắn nhưng nãy giờ không nhận ra, chắc bọn họ lo lắm. Nghĩ đến trước kia là trẻ mồ côi, còn có gì khao khát hơn một mái ấm gia đình chứ, lúc này lại được thỏa nguyện.
Về đến nhà, lúc đầu có hơi bối rối chào hỏi nhưng vẫn khá suông sẻ, dù sao ký ức vẫn còn đó. Mẹ Vương Phong tên Yên Tử và dì là Yên Vân, cả hai đều là người thường do lúc nhỏ không đủ điều kiện theo học học viện nên cũng chẳng có cơ hội thức tỉnh.
Hiện tại cả hai đều làm công nhân cho một công ty sản xuất bánh kẹo, đồng ra đồng vào, ăn uống tiết kiệm, tích lũy hơn năm trong khoảng thời gian Vương Phong theo học lý thuyết cơ bản mới miễn cưỡng cho hắn gia nhập học viện duy nhất của Đông Hạ Lâm thị trấn – Đông Hạ học viện.
Nhà Vương Phong nằm trong một con hẻm lớn, điều kiện không tệ, ba phòng ngủ một phòng khách, thực ra nếu cam tâm làm một thường dân thì con người thế giới này sống rất nhàn hạ, vật chất tương đối rẻ, chỉ những gì liên quan đến tu sĩ thì mới có giá trên trời mà thôi, cả chi phí học tập cũng không ngoại lệ.
Lấy ra chiếc giường gỗ mà sư phụ hắn đặc biệt để lại, ẩn chứa tụ linh trận hiếm thấy với mắt trận là tụ linh thạch, hắn chỉ việc ngồi lên và hấp thu năng lượng, đặc biệt tụ linh trận này còn có khả năng tinh lọc linh khí thiên địa, sẽ không trộn lẫn nhiều tạp chất mà tích độc bên trong máu huyết, giải quyết vấn đề hao tổn căn cơ triệt để.