U Minh Trinh Thám

chương 443: (b) yêu lân ra khỏi vỏ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phải biết rằng lấy linh lực hiện tại của Minh Diệu, cùng tuyệt đại bộ phận linh năng giả cùng so sánh, chỉ sợ Minh Diệu cũng được xếp hàng đầu. Mà dược lực của viên đan dược kia khôi phục chín thành linh lực cho Minh Diệu, nhưng vẫn còn lưu lại bên trong phần thừa. Chỉ sợ dù là linh năng giả cho dù hao hết linh lực chỉ cần dùng một viên đã có thể khôi phục lại thời kỳ đỉnh phong, thật sự những đồ vật do Dịch Tiên Sinh chế tạo ra đích thật đều là vật mà linh năng giả đều phải tha thiết ước mơ.

- Cô nghỉ ngơi một chút, để tôi lên!

Minh Diệu đứng dậy, lấy ra Yêu Lân trong hộp nhỏ màu xanh. Cổ tay hắn nhẹ run, nguyên bản Yêu Lân chỉ dài ba tấc ở trong tay hắn đã khôi phục lại bộ dạng vốn có của nó. Thân kiếm màu đỏ đã không còn hào quang lóe sáng, nhưng càng thêm phong cách thương tang cùng nội liễm, Minh Diệu gác Yêu Lân sau người, hướng phía trước lao tới.

Jackson mất đi chân chống đỡ, cùng lực đánh của quả cầu lửa Ly Hỏa khổng lồ khiến cho thân hình hắn bay ngược tới chỗ đài điều khiển. Hai tay hắn ôm lấy Ly Hỏa đã biến thành cháy đen, rất rõ ràng là bị bỏng, mặc dù độ nóng của Ly Hỏa không cao, chủ yếu chỉ tạo ra lực sát thương với linh hồn, nhưng dù sao vẫn là một đoàn cầu lửa, tiếp xúc với Ly Hỏa trong thời gian dài thân thể ít ít nhiều nhiều cũng sẽ phải chịu thương tổn.

Hai chân đều không thể chống đỡ, Jackson quay đầu lại nhìn. Thấy rõ bản thân mình cách đài điều khiển càng lúc càng gần, nếu như quả cầu Ly Hỏa đụng phải đài điều khiển, như vậy chỉ sợ chuyện kế tiếp đã không thể tiếp tục tiến hành, dù sao tất cả hệ thống điều khiển phòng thí nghiệm đều nằm trên đài điều khiển thao tác!

- Xem ra chỉ có thể làm như vậy!

Jackson thở ra một hơi, cánh tay hắn chợt nổi lên gân xanh, cơ thể bắt đầu mấp máy vặn vẹo, hai cánh tay hắn bắt đầu phát lực, dùng sức ép vào bên trong.

Quả cầu Ly Hỏa theo lực đè ép của cánh tay bắt đầu biến dạng, nguyên bản quả cầu lửa hình tròn lại biến thành như một hồ lô, rụt vào ở ngay giữa.

- A…

Hai mắt Jackson lại biến thành hỗn độn, quả cầu Ly Hỏa thật lớn bị hắn đè ép hoàn toàn biến thành chùy hình, đột nhiên quả cầu chợt nổ tung, lực đánh thật lớn khởi tung một mảnh gió bụi. Mị dùng tay che mắt, bụi mù do Ly Hỏa bùng nổ phát ra triệt để bao trùm toàn bộ căn phòng, làm cho không ai nhìn thấy rõ hoàn cảnh ngoài một thước.

- Đôi cánh tay này đã bị phế bỏ, khối thân thể này đã hoàn toàn bị hủy diệt rồi!

Hai chân không còn cách nào chống đỡ được thân thể, Jackson phải ngồi phịch xuống đất. Hắn cúi đầu nhìn nhìn vào cánh tay của mình. Máu tươi tuôn tràn từ trong huyết quản, chảy mãi không dứt. Đôi cánh tay kia đã hoàn toàn không thể sử dụng, gân mạch cùng mạch máu bởi vì vừa rồi đã phát lực quá mạnh đã hoàn toàn bị đứt gãy. Hơn nữa vì tiếp xúc với Ly Hỏa trong thời gian quá dài, đã bắt đầu tản mát ra mùi vị như cháy khét. Hắn nhẹ nhàng lắc đầu, thở dài một hơi:

- Vốn còn dự tính lưu lại làm kỷ niệm a!

- Hoàn toàn không cần thiết!

Một bóng đen từ trong bụi mù vọt tới thật nhanh, Minh Diệu đi theo sát sau quả cầu Ly Hỏa căn bản không cho Jackson cơ hội thở gấp.

Vừa rồi cơ hồ phải dùng biện pháp lưỡng bại câu thương mới có thể phá hủy quả cầu lửa Ly Hỏa thật lớn kia, hiện tại Jackson còn chưa hồi phục lại. Hắn nhìn thấy ảnh tử của Minh Diệu đang xông tới chỗ mình, cũng không thể phán đoán đã là chính bản thân Minh Diệu hay chỉ là kính tượng, cho nên hắn quyết định né tránh trước tiên rồi tính sau.

Nhưng cái chân bị Mị đánh vỡ hiện tại đã không còn cách nào điều khiển, Jackson vừa muốn đứng dậy nhưng nó vẫn không nhúc nhích. Mà một chân khác của hắn đã bị Minh Diệu đánh gãy, chính hắn lại đi đem xương đùi cùng xương bắp chân trực tiếp gắn vào nhau, cho nên căn bản không thể gấp khúc, vì vậy hắn hoàn toàn không cách nào đứng lên, loại bộ pháp quỷ dị kia càng không thể phát huy ra.

- Dừng ở đây đi!

Trong bụi mù tung tóe, ảnh tử màu đen trong nháy mắt đã đi tới trước mặt hắn. Trước mắt hắn đột nhiên lóe lên một đoàn hồng sắc quang mang, một giây sau hắn liền thấy được một thi thể không đầu đang nằm dài, miệng vết thương trên cổ giống như suối phun không ngừng tuôn tràn máu tươi.

- Đã xong!

Minh Diệu nhìn thấy đầu của Jackson từ trên không trung rơi xuống đất, lúc này mới thở phào một hơi. Tuy rằng cảm giác công kích lần này có chút thuận lợi tới mức khó tin, nhưng dù sao sự thật đã xảy ra trước mắt. Cho dù là yêu quái còn hơn yêu quái, sau khi đầu bị chặt rụng chỉ sợ cũng không còn cách nào sống lại nữa đi? Trừ phi tên này là con đỉa chuyển thế, nếu không Minh Diệu cảm thấy chuyện này hẳn là đã xong.

Bụi mù dần dần tán đi, đầu của Jackson đã bị chém rụng khỏi thân thể, máu không ngừng tuôn ra đầy sàn nhà. Minh Diệu nhìn thi thể không đầu trên mặt đất, lắc lắc đầu, đây thật đúng là một cuộc ác chiến. Nếu không phải hắn thức tỉnh được Yêu Lân, có được đan dược nhanh chóng bổ sung lại linh lực, còn có Mị trợ giúp, Minh Diệu căn bản không nắm chắc đủ khả năng giết chết nam nhân quỷ dị này. Nhưng cho đến hiện tại Minh Diệu cũng không biết rõ nam nhân này là yêu vật gì, tựa hồ thân phận của hắn là một mê đoàn, làm cho người ta không sao nhìn thấy rõ.

- Kế tiếp chỉ cần lấy được Hắc Chi Đoạn Chương thì tốt nhất!

Minh Diệu hướng chỗ đài điều khiển đi tới.

Nhưng hắn cảm giác có chút kỳ quái, Gabi giống như không hề phát hiện, mà chỉ chui đầu chỗ đài điều khiển không ngừng bận rộn lên. Tựa hồ hết thảy những việc đã phát sinh không hề quan hệ gì tới hắn, ngay cả chuyện Jackson đã chết cũng không làm cho hắn chú ý.

Cuộn da dê cũ kỹ đang nằm ngay trước mắt, Minh Diệu nhớ tới cảnh Mị đã gặp phải đột kích trước đó, e ngại quay đầu lại nhìn, cũng may thi thể không đầu vẫn đang nằm nguyên trên mặt đất, không hề nhúc nhích.

Lúc này Minh Diệu mới yên tâm vươn tay cầm lấy Hắc Chi Đoạn Chương.

- Lấy được rồi!

Minh Diệu đem Hắc Chi Đoạn Chương ném vào trong lòng của Mị.

- Phải đó, cuối cùng vẫn lấy được.

Mị cầm Hắc Chi Đoạn Chương cảm thán nói. Tuy rằng bị tổn thương không liên lụy tới chỗ yếu hại, nhưng miệng vết thương của nàng vẫn còn chảy máu. Thể chất đặc thù của Ảnh Mị bộ tộc vốn không thể bị tổn thương, nhưng nếu như bị thương, cũng rất khó lành lại. Mị cảm giác miệng vết thương có chút đau đớn, bởi vì đổ máu quá nhiều mà cảm giác toàn thân như không còn sức lực.

- Có thể đứng lên không?

Minh Diệu vươn tay về phía Mị:

- Tôi xem cô thật suy yếu, không bằng ẩn vào trong lòng của tôi đi!

Mị gật đầu, hóa thành một ảnh tử cuốn lấy Hắc Chi Đoạn Chương chui vào lòng Minh Diệu.

- Vật này…anh thật sự cho tôi sao?

Mị ở trong lòng Minh Diệu hữu khí vô lực nói:

- Mục đích của anh không phải là muốn hủy diệt nó sao?

- Cô không phải còn muốn dùng nó giúp mẫu thân của cô sống lại sao?

Minh Diệu cười cười:

- Tôi tin tưởng cô, chờ sau khi cô thành công thì trả nó lại cho tôi là được!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio