U Minh Trinh Thám

chương 449: (a) linh hồn bị nhốt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Rầm!

Một tiếng nổ lớn, bồi dưỡng tào nổ tung ra, chất dịch màu xanh biếc chảy đầy dưới sàn. Adam đã hoàn toàn chiếm cứ thân thể Minh Diệu từ trong bồi dưỡng tào bị phá nát bước đi ra, mà trong tay hắn đang cầm một quang cầu nho nhỏ, bên trong còn mang theo một ít hồng quang.

- Ha ha ha…cuối cùng thành công!

Tuy rằng vẫn có bề ngoài của Minh Diệu, nhưng lại là thanh âm của Adam. Hắn ngẩng đầu lên, phát ra tiếng cười khoan khoái:

- Có được thân thể này, ta rốt cục đã thoát khỏi phạm trù của nhân loại, chân chính hướng tới con đường thành thần!

- Vậy thật là nên chúc mừng ngươi!

Khóe môi Lilith nở nụ cười miễn cưỡng, rất rõ ràng nàng đối với kết quả này cũng không hài lòng, dáng tươi cười tuyệt không chút tình nguyện.

- Ta muốn cảm ơn ngươi!

Adam chiếm cứ thân thể Minh Diệu đi tới, ôm lấy Lilith. Thân thể Lilith chợt run rẩy lên, cũng không giãy dụa, mặc cho Adam ôm thân thể có chút băng sương của nàng:

- Nếu không phải ngươi đưa tới cho ta thân thể hoàn mỹ như vậy, ta cũng không thể thành thần!

- Ta nói rồi, lần này ta sẽ không tiếp tục ngăn cản ngươi.

Lilith tựa hồ như đã nghĩ thông suốt chuyện gì, đôi mày chậm rãi giãn ra, khóe môi khôi phục lại dáng tươi cười mê người.

- Xem như đền bù sai lầm hai ngàn năm trước của ta!

- Thân thể bộ dạng này thật đúng là không tệ!

Adam hưng phấn thử hoạt động đủ loại động tác, cảm thụ thân thể mới của mình. Hắn ngẩng đầu nhìn lên mặt Lilith, đột nhiên nở nụ cười:

- Nguyên lai ở trong mắt của nam nhân này ngươi có bộ dáng như vậy sao? Ha ha, thật đúng là thú vị!

- Hiện tại ngươi mới chú ý tới bộ dáng của ta sao?

Lilith nhẹ nhàng lắc đầu:

- Ngươi vẫn giống như trước kia thôi!

- Có quan hệ gì đâu chứ!

Adam mỉm cười, dùng tay đùa nghịch quang cầu nho nhỏ:

- Dù sao ngươi cùng ta đều có thật nhiều thời gian để lãng phí, cần gì phải vội vã đi thích ứng hình tượng mới của đối phương đây?

- Có mới nới cũ là bản tính của nhân loại, ngươi cũng không ngoại lệ.

Lilith cười lạnh một tiếng nói:

- Không biết hình tượng này của ta có bao nhiêu năng lực mang đến cảm giác mới mẻ cho ngươi được bao lâu thời gian?

- Linh hồn của nam nhân kia đã không còn tác dụng gì, hay là hủy đi?

Biểu tình Adam có chút xấu hổ, hắn không trả lời câu hỏi của Lilith, mà đùa bỡn linh hồn của Minh Diệu trong tay.

- Không, đưa cho ta đi!

Lilith tiếp lấy linh hồn của Minh Diệu trong tay Adam, ôm trong lòng bàn tay mình.

- Xem như lưu lại làm kỷ niệm tốt lắm!

- Ha ha, tùy ngươi, dù sao đối với ta mà nói cũng không cần thiết…ách…

Nguyên trên mặt Adam đang mang theo ý cười đột nhiên khựng lại, hắn cảm giác trong thân thể có chút không đúng lắm. Đột nhiên tứ chi không thể khống chế, từ đáy lòng nổi lên một cảm giác đói khát không thể ức chế.

“Như thế nào lại cảm giác đói khát, ta không phải đã trở thành thần rồi hay sao?”, thân thể Adam run rẩy lên, chậm rãi ngã xuống đất. Toàn bộ cơ thể đều run rẩy, căn bản không thể nhúc nhích.

Adam chợt bừng tỉnh, hắn hơi ngẩng đầu, dùng loại ánh mắt mang theo vẻ phẫn nộ lẫn nghi hoặc nhìn Lilith. Mà Lilith cũng không hề để ý đến hắn. Nàng chỉ chuyên tâm quan sát quang cầu trong tay, tựa hồ hết thảy đều không quan hệ gì tới nàng.

- Phốc xuy…

Adam chiếm cứ thân thể Minh Diệu, mạch máu trên người không ngừng bị nổ tung nhuộm đỏ cả mặt đất. Máu văng lên áo váy trắng như tuyết của Lilith, máu huyết đỏ tươi dính trên váy tạo ra hình ảnh như những đóa hoa tươi diễm màu đỏ. Mà Lilith tựa hồ đối với hết thảy chuyện này hoàn toàn không có phản ứng, không ngừng dùng tay vuốt ve quang cầu đựng linh hồn của Minh Diệu, tựa hồ mọi chuyện phát sinh không hề quan hệ gì tới nàng.

- Ngươi…lừa ta…

Hiện tại Adam chỉ có thể sử dụng được mắt cùng miệng.

- Trong thân thể này có đại lượng tạp chất, đây không phải là một thân thể hoàn mỹ, đây là một cạm bẫy!

- Ai nha, thật vậy chăng? Ta thật sự không biết!

Lilith che miệng mở to mắt nhìn, làm ra động tác như thật kinh ngạc. Nhưng diễn cảm của nàng thật sự quá mức khoa trương, làm cho người ta chỉ cần liếc mắt nhìn liền biết nàng chỉ là giả vờ.

- Nhân loại tên Minh Diệu này đã lừa ta, không nghĩ tới ngay cả ngươi cũng bị lừa. Làm sao bây giờ, hiện tại ngươi có thể rời khỏi thân thể này hay không?

Thân thể Adam không ngừng run rẩy lên. Hắn muốn đem linh hồn của mình rời khỏi thân thể của Minh Diệu, nhưng lại phát giác bên trong thân thể tựa hồ có đồ vật gì đó đã nhốt kín linh hồn của hắn căn bản không thể thoát ra ngoài. Hơn nữa loại vật chất kỳ quái kia còn đang không ngừng ăn mòn lên linh hồn của hắn, suy yếu lực lượng linh hồn hắn.

- Nguyên lai ngươi vẫn cứ hận ta!

Ánh mắt Adam xoay chuyển, dùng một loại ngữ khí trầm thấp nói:

- Ta vốn cho rằng ngươi đã chịu tha thứ cho ta, lần này sau khi ta đạt được thân thể hoàn mỹ, sẽ không còn người nào gây trở ngại cho hai người chúng ta, chúng ta có thể luôn sống theo ý nguyện của chính mình…

- Thu hồi chuyện ma quỷ của ngươi đi!

Lilith cười lạnh nói:

- Có lẽ lời ngon tiếng ngọt của ngươi có thể lừa được nữ nhân Eva ngu ngốc kia, nhưng không lừa được ta. Trong đầu của ngươi chỉ muốn trở thành thần chân chính, nghe theo mệnh lệnh của chí cao vô thượng phụ mà thôi. Mà về phần ta, bất quá chỉ là quân cờ cho ngươi lợi dụng đạt tới mục đích!

Hai tay Lilith vươn lên, duỗi bờ lưng như mệt mỏi:

- Nhưng ngươi đã nhìn lầm ta. Ở trong nhân gian nhiều năm như vậy, ta đã nhìn thấy thật nhiều tấm gương như thế. Nữ nhân bị mê hoặc trong lời ngon tiếng ngọt của nam nhân, làm ra những chuyện vô cùng ngu xuẩn, chuyện này rất bình thường. Nhưng nếu một nữ nhân liên tục hai lần đều bị lời ngon tiếng ngọt của cùng một nam nhân mê hoặc, chỉ có thể nói nữ nhân kia trời sinh chính là kẻ ngu ngốc.

Lilith ngồi xổm trước mặt Adam, cười khanh khách nói:

- Ngươi cảm thấy được ta là kẻ trời sinh ngu ngốc như Eva hay sao?

- Không phải ngươi đã nói sẽ không tiếp tục gây trở ngại ta sao?

Nguyên bản biểu tình thâm trầm u buồn của Adam trong nháy mắt chuyển thành vẻ mặt phẫn nộ, giống như cao thủ biến sắc mặt.

- Ngươi lại dám vi bối ước định với Cha…

- Chờ một chút, ta cũng không làm trái ước định a!

Lilith cắt đứt lời nói của Adam:

- Ta không hề làm qua chuyện gì, hơn nữa ta còn đặc biệt tìm khối thân thể này tới cho ngươi. Hơn nữa ước định giữa ta cùng Cha, là khi nhân loại không thể cứu thục, sẽ cho ngươi trở thành thần, cùng nhau đem thế giới này trở về bình tĩnh. Nhưng hiện tại ngươi lại thế này, làm sao được xem là chân chính thành thần đây?

- Thế nhưng ngươi đã nói…

- Ta cũng chưa từng nói qua khối thân thể này nhất định có thể khiến cho ngươi trở thành thần đi?

Lilith híp mắt, ý cười trên mặt càng đậm:

- Đây là do chính ngươi tuyển chọn, cũng không phải ta mạnh mẽ nhét cho ngươi, ta cũng chỉ là cung cấp đề nghị mà thôi, không thích hợp cũng không nên trách ta!

- Ngươi rõ ràng bố trí cạm bẫy này để lừa gạt ta!

Adam nghiến răng nghiến lợi nói:

- Ngươi biết rõ ta cần phải là một nhân loại hỗn huyết tinh thuần, nhưng ngươi lại che giấu trong thân thể này còn có tạp chất khác!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio