Vạn Cổ Chí Tôn

chương 1086: biến thân

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thôi Bác cũng hết sức nghiêm nghị, ngạc nhiên nói:

- Đúng là kiếm quyết của Cổ Phi Dương... Hắn đến cùng là ai?

Nhâm Quang Nhiễm ngưng tiếng nói:

- Chẳng lẽ Cổ Phi Dương không chết, lại thu một đồ đệ? Nếu như người này là đồ đệ của Cổ Phi Dương, như vậy thuật vũ song đạo có thành tựu cao như thế cũng nói thông.

Thôi Bác lắc lắc đầu nói:

- Bằng vào chúng ta đạt được tình báo đến xem, Cổ Phi Dương không thể còn sống, người này hẳn là nhờ số trời run rủi được hắn chân truyền. Nhưng càng khiến người ta khiếp sợ chính là Tường Tử kia, thật là một điểm tình báo cũng không có, lại cũng thuật vũ song đạo kinh người như vậy, lẽ nào là bỗng dưng nhô ra hay sao?

Nhâm Quang Nhiễm than thở:

- Phải a, Lý Vân Tiêu chí ít có thể tra được hắn ở Nam vực, Tường Tử này…

Hắn đột nhiên nói:

- Tuyên trưởng lão, giờ khắc này ngươi còn cho rằng Lý Vân Tiêu nhất định có thể thắng sao?

Ánh mắt của mọi người đều nhìn Tuyên Ngọc Đường, sắc mặt hắn ít có lúc hiện ra nghiêm nghị nói:

- Nói thật, tuy rằng ta đối với Lý Vân Tiêu tự tin rất lớn, nhưng giờ khắc này cũng có chút dao động, bởi vì ta tựa hồ nghĩ đến lai lịch của Tường Tử này.

- Cái gì? Là lai lịch ra sao?

Lần này trong Vạn Bảo lâu đều kinh hãi, đồng thời thụ nhĩ lắng nghe.

Tuyên Ngọc Đường khôi phục vè bình thường, nhàn nhạt nói:

- Vẫn chưa thể xác định, chờ ta chắc chắn lại nói.

Mọi người đều ngất, tất cả đều là ánh mắt u oán theo dõi hắn, lộ ra cực kỳ oán hận, chưa từng thấy ai nhử người như thế.

Trong Thiên Nguyên thương hội, thời điểm Mạc Tiểu Xuyên nhìn đến hai thức kiếm quyết, cũng là tâm thần chấn động mạnh, kinh hô:

- Không tốt.

Hác Liên Thiếu Hoàng vẻ khinh bỉ nói:

- Đừng ngạc nhiên, kiếm quyết vừa ra, hết thảy đạo chích đều vong, đây là chuyện tốt.

Lạc Vân Thường trầm tư nói:

- Tiểu Xuyên ý tứ là sợ bị người nhìn thấu thân phận của hắn?

Mạc Tiểu Xuyên ngưng trọng nói:

- Đây chỉ là một trong số đó, nhưng mặc dù có người nhận biết kiếm quyết, cũng không thể đoán được thân phận của Vân thiếu. Ta lo lắng chính là, Vân thiếu ngay cả kiếm quyết cũng triển khai ra, hơn nữa là đồng thời ngự hai thanh huyền khí cấp chín, chứng minh tình trạng của hắn hiện tại vô cùng gay go, bằng không chắc chắn sẽ không bại lộ lá bài tẩy cùng thực lực của mình như vậy.

Đinh Linh Nhi lo lắng nói:

- Này như thế nào cho phải, ta xem dáng dấp của Tường Tử kia, hẳn không phải là nhân loại, nếu như đánh không thắng, ta liền đúng lúc thay Vân thiếu chịu thua.

Mạc Tiểu Xuyên cả kinh nói:

- Không thể, mặc dù thật sự chịu thua cũng phải là Vân thiếu tự mình mở miệng, đừng quên thân phận của hắn.

Đinh Linh Nhi lo lắng không ngớt, thầm nói: Phải a, hắn là Phá Quân Vũ Đế, cho dù không địch lại cũng tuyệt đối không thể chịu thua, bất quá trên người hắn còn có Giới Thần Bi, sẽ không dễ dàng thua như vậy. Phi phi phi, ta nghĩ loạn gì thế, nhất định có thể thắng, Vân thiếu nhất định có thể thắng.

Trên pháp bàn ánh sáng dần dần tản ra, thân ảnh của hai người từ trong ánh sáng hiển lộ ra, cách xa nhau hơn mười mét lẳng lặng đứng thẳng, Tường Tử nắm La Hậu thương trong tay, mà hai thanh trường kiếm của Lý Vân Tiêu lại lẳng lặng cắm ở trước người, phía trên từng đạo từng đạo hàn khí từ mũi kiếm bao phủ mà lên, năng lượng vẫn như cũ dồi dào không ngớt.

Phốc.

Lý Vân Tiêu trước tiên phun ra một ngụm máu, sắc mặt lập tức trắng bệch như tờ giấy, trên thân thể xuất hiện đại diện tích da nẻ, tuôn ra bao quanh lệ khí, liên tục lui mấy bước mới ổn định thân thể.

Tuy rằng Pháp bàn này cực kỳ cứng rắn, thích hợp vũ quyết, nhưng đối với vũ giả quyết đấu mà nói thì lại càng tàn khốc hơn, tất cả sức mạnh không thể dời đi nửa phần, đều bị thân thể của hắn chịu đựng, lệ khí trực tiếp đánh vào trong cơ thể phá hư toàn thân hắn, bất quá may là Bá Thiên Luyện Thể quyết có thể hấp thu lực lượng phá hoại đến chữa trị thân thể.

Tê tê…

Đột nhiên hai tiếng phong tê vang lên, sắc mặt Tường Tử bi thảm, trên vai hắn "Ầm" một tiếng tuôn ra một đám mưa máu, sau đó như suối phun bắn ra hai mũi tên máu. Mũi thương La Hậu thần thương ở trên đất kéo ra thanh âm trầm thấp, tựa hồ cực kỳ bất mãn.

Vừa nãy dưới một đòn mãnh liệt, là kết cục lưỡng bại câu thương.

- Đáng chết, chỉ là bò sát, dĩ nhiên tổn thương nhục thân của ta.

Tường Tử một mặt khó có thể tin, tức giận đến liên tục gào thét, theo hắn phát điên gào thét, uy thế Long tử trên người hắn lần thứ hai tản ra, khiến lòng người không ngừng run rẩy.

Lý Vân Tiêu biến sắc, tuy rằng hắn nhìn qua so với Tường Tử thảm hại hơn, thế nhưng Bá Thiên Luyện Thể quyết hiệu quả nghịch thiên để tổn hại của hắn đã khôi phục hơn nửa, lúc này hai tay nhanh chóng kết ấn, từng đạo từng đạo linh quyết đánh vào trong hai thanh trường kiếm, lần thứ hai ngự kiếm mà lên.

Tường Tử thay đổi sắc mặt, cả giận nói:

- Ngự hai thanh huyền khí cấp chín, kiếm quyết vừa nãy, ngươi còn có thể tới một lần sao?

Trên mặt hắn không cách nào tin tưởng, loại kiếm quyết bá đạo đồng thời điều động hai thanh Thần Kiếm kia, dù chỉ là một lần cũng đã vượt qua tưởng tượng của hắn.

- Song kiếm kết trận.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu lạnh lẽo, không để ý Tường Tử khiếp sợ chút nào, theo quyết ấn không ngừng đánh vào, hai thanh kiếm bắt đầu phát sinh cộng hưởng, từng đạo từng đạo hào quang màu vàng từ trên thân kiếm rung ra, vòng quanh trường kiếm tự mình kết trận, hai trận pháp không ngừng giao hòa lẫn nhau, cuối cùng tạo thành một cái trận pháp, tỏa ra kiếm khí khủng bố, phóng lên trời.

Thân thể Lý Vân Tiêu cũng có chút hơi run, loại cường độ chiến đấu này đối với hắn mà nói gánh nặng cũng cực kỳ mạnh mẽ.

- Kiếm đồ, lên.

Hắn khẽ quát một tiếng, kiếm trận đột nhiên lên không, hai thanh Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm đè ép mắt trận, khí tức kinh khủng lập tức khuếch tán, toàn bộ kiếm đồ lâm không bay lên, hướng về trên người Tường Tử đánh đi.

Tường Tử thay đổi sắc mặt, khí tức khủng bố trên kiếm đồ kia không dưới hai thức kiếm quyết lúc trước chút nào, kiếm đồ chưa rơi, không gian bốn phía đã bắt đầu chấn động đến mức muốn phá nát ra, ánh sáng phòng ngự trên pháp bàn mở ra đạo thứ ba, cơ bản là phòng ngự to lớn nhất dưới Vũ Đế có khả năng mở ra.

- Đáng ghét a, cái ước định gì ta mặc kệ, trước hết giết người này lại nói.

Tường Tử gầm thét lên nói ra câu không hiểu ra sao này, trong tay lóe lên hắc quang, liền hiện ra một vật, không thấy rõ dáng dấp, nhưng khí tức lại làm cho trong lòng Lý Vân Tiêu chấn động dữ dội, tuyệt đối là Chân Long bí bảo, cùng Long cốt châu của hắn như thế, tỏa ra long khí thuần khiết.

- Đánh giết.

Bỗng nhiên Lý Vân Tiêu hét một tiếng, ấn ký trong tay ép xuống. Sắc mặt hắn vạn phần nghiêm nghị, loại long mạch cường đại này, nếu như phối hợp Long thân bí bảo, trời mới biết sẽ có hiệu quả như thế nào xuất hiện, hắn chỉ cảm thấy trên người Tường Tử này có quá nhiều bí mật, vẫn là sớm một chút đánh bại hắn mới tốt.

Kiếm đồ ở dưới quyết ấn của hắn ầm ầm hạ xuống, vật trong tay Tường Tử lóe lên, hóa thành một đạo hắc mang bao trùm quanh người hắn, đón nhận kiếm đồ oai.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio