Vạn Cổ Chí Tôn

chương 1594: hiến bảo (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Luật Thực Nguyên ỷ vào mình tu vi cao, Nguyên Đan trên người, tốc độ thổ nạp Thiên Địa nguyên khí nhanh hơn, cho nên muốn muốn kéo dài thêm xem. Thấy Lý Vân Tiêu cũng vẫn không nhúc nhích, trong lòng không khỏi mừng thầm.

Nhưng sau khi được một hồi, hắn liền bắt đầu kinh ngạc, chỉ thấy bên ngoài thân thể đối phương hiện lên một tầng sương trắng nhàn nhạt, dĩ nhiên là dấu hiệu linh khí hóa dịch, linh khí ở xa xa không ngừng hội tụ thành Long, trực tiếp dũng mãnh tràn vào trong cơ thể hắn, đó nào phải thổ nạp gì chứ, mà chính là nuốt trôi

– Cái này, cái này...

Hắn triệt để ngốc, lúc này hắn rốt cục hiểu rõ vì sao mỗi lần dừng lại mình mới chỉ khôi phục được một nửa, đối phương đã chạy đi.

Trước kia tưởng rằng Lý Vân Tiêu sốt ruột chạy trốn, khôi phục được chút đã bỏ chạy, hiện giờ mới biết được thì ra mỗi lần hắn đều đã khôi phục lại đầy đủ.

– Đáng chết ah.

Luật Thực Nguyên giận dữ rống lên một tiếng, liền ngưng tụ một đạo kiếm quang nơi đầu ngón tay chém tới.

Hắn cũng không biết mình vì sao lại giận dữ, có lẽ là phát hiện công pháo tu luyện của đối phương mạnh hơn xa bản thân a?

Lý Vân Tiêu hừ lạnh một tiếng, hóa thành một đạo lôi điện vọt lên khỏi sa mạc, trực tiếp đánh bay không gian phong tỏa của kiếm mang kia, sau đó lôi đình chi thân hiển hóa ra trên không, biến thành một đại mập mạp do ánh sáng màu xanh ngưng tụ, lầm bầm rống lên một tiếng, cái búa trong tay liền đánh xuống.

“Ầm ầm”

Một mảnh lôi quang tách ra dưới búa, lôi đình hóa thành cột sáng đánh xuống dưới. Ma Ha cổ tự lôi chi quy tắc hiện ra trong cột sáng, không hoàn toàn đè xuống, những nơi lôi đình đi qua dần dần hóa thành màu tím đi qua.

Đồng tử Lý Vân Tiêu đột nhiên co lại, hắn phát hiện uy lực của cái búa này một lần còn hơn một lần, lần này trong thanh lôi đánh xuống thậm chí còn có cả ánh sáng tím thoáng hiện

Cái này khiến hắn cuồng hỉ không thôi, trái tim nhảy lên “Bịch bịch”. Phải biết rằng tử lôi chính là hình thái cao nhất của lôi đình, diễn biến đến mức tận cùng chính là Thái Thanh Ngọc Hư Tử Phủ Phạm Thiên Diệt Thế Thần Lôi trong truyền thuyết, có thể trực tiếp gạt bỏ Địa, Thủy, Hỏa, Phong, phá diệt muôn đời

Sắc mặt Luật Thực Nguyên cũng đại biến, cảm nhận được chỗ bất phàm của một kích này liền vội rút ra bảo kiếm, bấm kháp kiếm quyết, nhấc tay nghênh đón lấy.

Trên kiếm phong tràn ra một mảnh kiếm hải lăng lệ ác liệt đến cực điểm, biến ảo ra.

“Ầm ầm”

“Ầm ầm”

“Ầm ầm”

Đạo cột sáng lôi đình kia đánh xuống, mặc dù chỉ là một kích, lại truyền đến tiếng oanh kích không ngừng, không dứt bên tai, nối thành một mảnh.

Sắc mặt Luật Thực Nguyên trở nên khó coi đến cực điểm, lực lượng một chiêu oanh kích này vượt xa dự liệu của hắn, càng khiến cho lòng hắn kinh hãi chính là Ma Ha cổ tự kia rơi xuống, bốn phía mang theo ánh sáng màu tím quanh quẩn, khiến hắn cảm thấy cực kỳ bất an.

Hắn đột nhiên tăng cường thêm vài phần lực lượng, kiếm khí chi hải chống lấy từng đạo lực lượng điệp gia đột nhiên biến lớn.

“Oanh”

Ánh sáng tím rơi xuống, điệp gia trên một đạo lôi uy cuối cùng.

Luật Thực Nguyên chỉ cảm thấy cánh tay lập tức chấn đến mất đi cảm giác, mà bảo kiếm càng cự chiến không thôi, phát ra vẻ sợ hãi “Ông ông”, toàn bộ kiếm khí chi hải đột nhiên bị tử khí xuyên qua, tạc đến nát bấy.

Một đạo cường quang chói mắt hiện lên trên mũi kiếm khuếch tán ra theo hình tròn, bắn vào trong sa mạc rộng lớn vô biên.

Trong lúc nhất thời bão cát lên, toàn bộ thiên địa xoáy lên vòi rồng, khó có thể mở mắt ra nổi.

Luật Thực Nguyên rốt cục hiểu rõ vì sao Luật Triều Hải Võ Đế lục tinh cũng bị hắn đánh chết. Uy lực của loại Lôi Quyết này quả thật không kém Võ Đế cao giai là bao.

Trong cơn cuồng bạo, hắn trầm khí xuống, nổi giận gầm lên một tiếng liền thân kiếm hợp nhất, một đạo kiếm khí phóng lên trời, trực tiếp bổ ra cát vàng, xa xa nhìn lại, chỉ thấy cả vùng đất khói bụi cuồn cuộn đều bị kiếm quang hoa chia làm hai nửa

Luật Thực Nguyên sau khi chém ra một kiếm, vừa mới khôi phục chút khí lực đã lần nữa hao tổn hơn phân nửa, hắn kinh sợ tìm kiếm Lý Vân Tiêu khắp mọi nơi. Bỗng nhiên trên bầu trời phát ra một hồi cường quang chói mắt, Giới Thần Bi hóa thành núi nhỏ rơi xuống dưới.

Sắc mặt Luật Thực Nguyên khó coi đến cực điểm, uy áp Giới Thần Bi đánh xuống cực lớn, hắn hít mạnh một hơi, bảo kiếm nắm trước người, một đạo kiếm hoàn vọt ra bao lấy quanh thân hắn.

– Nhất kiếm tuyết ủng lam quan

Dưới trường kiếm vũ động, kiếm hoàn kia loong coong mà lên, chém tới trên Giới Thần Bi.

“Ầm ầm”

Giới Thần Bi dưới một kiếm này bị chấn khiến mất hết hào quang, hóa thành bộ dáng bình thường bay về trong tay Lý Vân Tiêu.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu cũng không tốt hơn Luật Thực Nguyên bao nhiêu, sau hai chiêu đối phương lại không tổn thương gì, hắn biết rõ không thể nào đánh tiếp được rồi. Hắn nhìn qua Luật Thực Nguyên đang tức sùi bọt mép nhếch miệng cười cười, nói:

– Vẫn nên tiếp tục trốn thôi.

Một đạo lôi điện vang lên, Lý Vân Tiêu cũng đã hóa thành lôi quang bay đi hơn trăm mét rồi.

– Ngươi, ngươi...

Luật Thực Nguyên tức khiến toàn thân phát run, sau lưng trực tiếp mở ra cánh chim màu đen kia, trong nháy mắt đã biến mất tại chỗ, phi tốc đuổi theo.

Một trước một sau, chạy chạy ngừng ngừng, một mực giằng co hơn mười ngày, rốt cục đã thấy có một tòa thành trì phía trước.

Lý Vân Tiêu đại hỉ, trực tiếp tiến vào thành, lẫn vào trong đám người, Luật Thực Nguyên căn bản không cách nào làm gì được hắn.

Luật Thực Nguyên ở sau lưng cũng trông thấy thành trì kia xuất hiện ngay trước mắt, tâm tình lại trái ngược, lộ ra vẻ lo âu, gấp rút vỗ hai cánh sau lưng, nhưng vẫn trơ mắt ếch ra nhìn Lý Vân Tiêu trốn vào thành trì, tiếp theo một đạo tinh thần lực rất mạnh chặt đứt tập trung của hắn, lại không có bóng dáng.

Luật Thực Nguyên trực tiếp bay đến trên không thành trì vài trăm mét, sắc mặt ngoại trừ tái nhợt ra còn âm trầm đến phát xanh.

Thành trì này hắn cũng biết, gọi là thành Thượng Cao, ở toàn bộ Đông Vực căn bản không lên nổi mặt bàn, nhưng lại có không ít thương nhân hối tụ ở đây, bởi vì nơi này có một loại đặc sản đặc biệt, gọi là Thiên Toàn Ti, chính là một loại tơ do Thiên Toàn Chu nhổ ra, là tài liệu thuật luyện thập phần khó được.

Thần thức Luật Thực Nguyên quét qua trong thành, lập tức hóa thành một đạo quang mang bay thấp, đúng là khu vực truyền tống của thành Thượng Cao, không ít người đến người đi.

Nơi này chỉ là một điểm truyền tống loại nhỏ, có thể đến được vài toà thành trì ở phụ cận.

– Này, bằng hữu, muốn truyền tống thì xin xếp hàng đi.

Một gã người phụ trách tiến lên hô với Luật Thực Nguyên.

Luật Thực Nguyên căn bản không để ý hắn, chỉ giơ tay lên chụp một chưởng tới Truyền Tống Trận kia.

Chưởng phong như thiên lôi cuồn cuộn, toàn bộ Truyền Tống Trận và mấy người đang muốn truyền tống ra ngoài lập tức hóa thành bột mịn, một vũng hố cực lớn liền xuất hiện trước mặt mọi người.

– À?

Tên phụ trách kia sợ ngây người, tất cả mọi người nửa ngày vẫn chưa kịp phản ứng lại, chờ khi bọn hắn lấy lại tinh thần thì đã mất đi bóng dáng Luật Thực Nguyên rồi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio