Vạn Cổ Chí Tôn

chương 3510: bốn long tử 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sí không kiên nhẫn, quát:

- Có gì hay không? Thực sự khi dễ chúng ta ngu xuẩn sao? Lại nói tiếp, chúng ta không có tình cảm gì để nói với ngươi đâu.

Mang vẫn không lên tiếng, lúc này chán ghét nói:

- Có chuyện gì nói thẳng đi, nói xong cút đi, đừng tới đây làm bộ làm tịch đáng buồn nôn như vậy.

- Thái độ các ngươi là gì?

Sau lưng Dận Vũ trừ Thủy Long còn có một nam tử vóc dáng oai hùng, đôi mắt mở to, tóc ngắn màu xanh lá cây. Cũng là chân long chi tử Uyên bị vây trong Chân Linh chi địa trăm vạn năm.

Uyên mở to mắt, nổi giận nói:

- Trăm vạn năm qua huynh đệ chúng ta bình an vô sự, cần gì đối đãi với phụ vương như vậy, hôm nay là ngày chúng ta trở mặt với nhau sao?

Sí quả thực rất tức giận, nổi giận mắng:

- Lão lục ngươi là đồ ngu xuẩn! Đến bây giờ còn không thấy rõ bộ mặt của hắn sao? Nhị ca, lão thất, lão cửu đều là bị hắn hại chết! Mặc dù là chúng ta ngủ say ở đây hơn trăm vạn năm, không phải do hắn ban tặng sao! Ngươi không nên mơ hồ, gian ngoan mất linh.

Uyên tức giận nói:

- Mơ hồ là các ngươi! Vì sao long vực này lại đổ nát như thế? Chẳng lẽ là sai lầm của phụ vương sao? Còn không phải mấy tên phản đồ Quy Khư ăn cây táo, rào cây sung, cấu kết người ngoài mới làm lĩnh vực long vực khó giữ, vạn linh vẫn lạc! Hôm nay chúng ta trở về dưới trướng phục vương, trùng kiến long vực, xưng bá thiên hạ mới là chính đạo.

- Hừ, hừ hừ, xưng bá thiên hạ? Mộng quá đẹp.

Kính Long cười nhạo nói:

- Phụ vương ngươi sống tới bây giờ, tất nhiên là cố sức chống lại thiên nhân năm suy, nghịch thiên đạo mà đi, có thể bảo trì cảnh giới không giảm xuống là tạ trời tạ đất, còn muốn xưng bá thiên hạ? Tuy hôm nay ta không biết gì về Thiên Võ Giới, nhưng cứ như vậy, mặc dù Dận Vũ cũng không thể chống lại thiên đạo, một đời chân long mới cũng sắp sinh ra rồi.

Sắc mặt Dận Vũ đại biến, gương mặt tái nhợt mang theo sát khí.

Đây là đại húy kỵ lớn nhất đời hắn cũng là căn nguyên hắn khó bình an. Một khi chân long mới ra đời, như vậy lực lượng của hắn sẽ trôi qua càng nhanh, cho đến khô kiệt mà chết.

Kính đâm vào chỗ đau nhức của hắn, hận ý và sát khí khôn cùng sinh ra, mặc dù là con của hắn, cũng không thể phạm vào nghịch lân của mình.

Uyên cũng giận tím mặt, quát mắng:

- Câm miệng! Nguyên nhân chính là như thế, chúng ta mới cần giúp phục vương vượt qua cửa ải khó, lập tức hủy chân long sắp sinh ra, lưu lại vô số long tinh chắc chắn sẽ giúp chúng ta tăng tiến một tầng, ít nhất cũng sẽ khôi phục tới đỉnh phong năm đó.

Ba ba ba ba.

Sí vỗ tay, cười to nói:

- Trước kia vẫn cảm thấy ngươi đần, hiện tại phát hiện không phải đần, mà là tàn. Cho dù ăn nhiều long tinh cũng không thể bổ sung não tàn của ngươi, lục đệ ah, đời này của ngươi không cứu được nữa. Một đường đi tốt, ca không tiễn.

- Đáng chết!

Sắc mặt Uyên nhăn nhó, tức giận nói:

- Phụ vương, ba người này gian ngoan mất linh, quên tổ tông, theo hài nhi thấy, phải cho bọn chúng chút giáo huấn mới được.

Sắc mặt Dận Vũ cũng âm trầm, hắn đến vạn linh chi địa chính là muốn thu phục những người này, như vậy chính mình có đầy đủ lực lượng đối kháng Thiên Võ Minh, như vậy mới có thể đánh chết chân long mới ra đời.

Nhưng làm hắn không ngờ là, những Chân Linh còn sót lại còn nhiều hơn hắn nghĩ, hơn nữa long tử còn bốn người sống sót, trong đó có ba người đứng đối địch với hắn.

Nếu là năm đó hắn đã sớm ra tay giết người, hơn nữa năm đó long uy của mình cuồn cuộn, thiên hạ quy tâm, không người dám nghịch.

Hiện tại vói thực lực Hư Cực Cảnh hiện tại thì không thể.

Sí, Kính, Mang ba người năm đó đều là Tạo Hóa Cảnh, trăm vạn năm ngủ say, mặc dù lực lượng ba người trôi qua, nhưng hơn phân nửa vẫn bảo tồn xuống, chỉ cần cảnh giới không có mất thì vẫn là Tạo Hóa Cảnh.

Mà bản thân Uyên chỉ là Tạo Hóa Cảnh sơ bộ, chính mình mặc dù là Hư Cực đỉnh phong, cũng không cách nào vượt qua cảnh giới đối địch.

Về phần mấy Chân Linh bên kia, tuy đều có bộ dáng hung ác, đằng đằng sát khí, nhưng cũng chỉ là dệt hoa trên gấm, tăng thêm uy thế.

Mặc dù chỉ là lực lượng dệt hoa trên gấm, chính mình vẫn không bằng ba nghịch tử cường đại.

Năm đó đứng đầu vạn linh, thiên hạ không ai dám không theo, nhưng trăm vạn năm yên lặng đã làm cho những Chân Linh quên lực lượng của mình.

Hơn nữa trong sự thật và thời đại tàn khốc, dùng lực lượng Hư Cực đỉnh phong của mình đã không làm người ta sợ.

Suy nghĩ như thế này, Dận Vũ không thể không áp chê hận ý và sát ý, thở dài nói:

- Bỏ đi, các ngươi đã có oán niệm với ta sâu như vậy, quên tổ tông, nhưng dù sao ta không thể vô tình vô nghĩa như các ngươi, dù sao từ đầu đến cuối, ta vẫn là phụ vương của các ngươi.

Uyên nghe hắn nói mà cảm động tới cực điểm, khóc ròng nói:

- Phụ vương! Mấy nghịch tử này quá phận! Hài nhi nguyện vì phụ vương nam chinh bắc thảo xưng bá thiên hạ, tuyệt đối không như đám bạc tình bạc nghĩa này

Sắc mặt Dận Vũ cũng thay đổi, hắn rơi lệ nói:

- Tốt! Từ nay về sau, Dận Vũ ta chỉ có ngươi là nhi tử, ta sẽ không nhận đám người còn lại.

Sí nhìn thấy cảnh phụ từ tử hiếu trước mặt, chỉ cảm thấy buồn nôn đến cực điểm, mắng:

- Còn đang diễn trò, diễn xong chưa? Cút nhanh lên, trong long vực này không cho phép có mặt các ngươi.

Uyên giận tím mặt, quát lớn:

- Sí, ngươi dám can đảm nói bậy, ta hiện tại sẽ thay phụ vương giáo huấn ngươi.

Tay phải hắn nắm lại, một tia sáng màu bạc ngưng tụ chiến thương, đằng đằng sát khí và chỉ thẳng vào mặt đối phương.

- Ờ, xưng huynh gọi đệ mười vạn năm, một khi trở mặt. Chậc chậc, không tệ không tệ.

Sí giận quá thành cười, hắn cười mỉa mai. Hai đấm nắm chặt, lúc này ánh lửa bao phủ chung quanh, ngàn vạn long khí tụ tập hóa thành đồ án hỏa diễm.

- Đã muốn trở mặt, vậy làm triệt để một chút.

Kính tiến lên nửa bước, vạn thủy trong thiên địa hội tụ lại, hóa thành vòng tròn trước mặt sau đó ngưng tụ vào bàn tay.

Vạn thủy lao nhanh, ngàn vạn phù văn chớp động trong đó.

Hai người ra tay làm không khí nổ vang, rừng rậm nguyên thủy chung quanh bị phá hủy, triển lộ trạng thái chân không ngàn vạn trượng.

Sắc mặt Dận Vũ đột biến, nội tâm thầm mắng Uyên đầu óc vụng về, không biết trời cao đất rộng, không tự hiểu lấy mình, nếu có phần thắng thì lão tử sớm ra tay, còn chờ tới phiên ngươi tỏ vẻ ta đây.

Ánh mắt của hắn nhìn lên người Mang, nói:

- Mang nhi, nhớ ngày đó ngươi ham chơi đi gây hắn Chân Linh Anh, bị hắn đánh cho ngũ tạng vỡ nát, vẫn là phụ vương tức giận chém giết Anh, ngươi còn nhớ rõ không? Ta mấy ngày không ngủ không nghỉ, cả ngày lẫn đêm rót long nguyên cho ngươi, mới bảo trụ cái mạng của ngươi. Như thế nào, ngươi còn muốn ra tay với phụ vương không?

Mang thở dài một hơi, nói:

- Năm đó ngẫm lại rất cảm động, về sau mới biết được ngươi vì trốn tránh thiên nhân năm suy, cho nên định dùng long nguyên của chín người chúng ta làm thuốc dẫn, giúp ngươi đột phá, do đó gia tăng luân hội thọ nguyên. Hiện tại ngươi nói lại chuyện này, không cảm thấy buồn nôn sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio