Chương
“Dễ thôi, dễ thôi, vậy mời quý khách đi tới gian phòng dành cho khách quý chờ đợi nhé. Vẫn còn chưa tới một canh giờ nữa là buổi đấu giá lần này sẽ bắt đầu rồi.”
“Hai viên đan dược của quý khách, nhất định thuộc về vật phẩm đấu giá áp trục sau cùng.” Ông lão tóc bạc khách khí nói.
Lâm Tiêu không có động tĩnh gì, nhưng lại hỏi một vấn đề.
“Kể từ khi buổi đấu giá bắt đầu, cho tới khi đấu giá bộ Kiếm quyết trị giá tỷ kia, còn bao lâu nữa???” Lâm Tiêu hỏi.
“Hử? Cái này, nhanh thì phải ba canh giờ, chậm thì có thể mất nửa ngày.” ông lão tóc bạc nói.
“Vậy thì cũng đủ thời gian rồi.” Lâm Tiêu lộ ra ý cười.
“Hử?” ông lão tóc bạc có chút ngơ ngác, không hiểu ‘đủ thời gian’ là ý gì.
“Ta ra ngoài một chuyến, sẽ tranh thủ trở về lúc bán đấu giá đan dược.”
Lâm Tiêu nói xong cũng không đợi đối phương đáp lại, sau khi cầm lấy thẻ chứng minh thân phận thì nhanh chóng rời khỏi tĩnh thất, rời khỏi phòng đấu giá Thiên Nguyên.
Hắn bay về phía tổng bộ Đông Vực của công hội luyện đan sư.
Trước mắt, Lâm Tiêu vẫn còn thiếu ba tỷ.
Đương nhiên, nếu hai viên đan dược đấu giá thuận lợi, thì chỉ thiếu hơn hai tỷ thôi.
Nhưng bất kể là tính thế nào, thì hắn vẫn phải luyện thêm một viên đan dược nữa mới được.
Mà nguyên liệu luyện chế đan dược, trong luyện đan công hội chắc là có thể mua được.
Lâm Tiêu nghĩ rất đơn giản.
Nhưng khi hắn tới công hội luyện đan sư, thì vừa mới bắt đầu đã gặp rắc rối.
“Xin lỗi, nguyên liệu trong công hội luyện đan sư chỉ có luyện đan sư được công hội chúng tôi chứng nhận mới được mua.” Nhân viên công tác của luyện đan sư đáp.
Lâm Tiêu ngẩn ra.
Không ngờ, mua sắm ở công hội này còn có chế độ hội viên nữa.
“Vậy bây giờ ta xin chứng nhận thân phận luyện đan sư.” Lâm Tiêu nói.
Công hội luyện đan sư là một tổ chức tương đối tự do, không gò bó.
Bất kể ngươi có thân phận gì, chỉ cần là luyện đan sư thì có thể tới xin chứng nhận.
“Hử? Ngươi là luyện đan sư sao?” nhân viên công tác kia kinh ngạc nói.
Bởi vì nhìn Lâm Tiêu quá trẻ, chẳng khác gì học trò của mấy luyện đan sư trong công hội.
“Đúng vậy.” Lâm Tiêu đưa ra đáp án chắc nịch.
“Được, vậy xin hỏi ngài muốn xin chứng nhận luyện đan sư cấp mấy?” nhân viên công tác của luyện đan công hội vội vàng hỏi.
Sau khi nghe Lâm Tiêu xác nhận, thái độ của người này chợt tốt hơn nhiều.
“Ừm…thất phẩm đi.” Lâm Tiêu do dự một lát rồi đáp.
Hắn không muốn nói quá khoa trương.
Nhưng nói thấp đi, thì lại lo không đủ quyền hạn mua sắm.