Chương
Hoang Chi Ý Cảnh trong cơ thể hắn không ngừng động, như thể hận không thể lao tới ngay lập tức.
Điều này làm cho Lâm Tiêu đảo mắt nhiều lần.
Hắn cũng muốn nhanh chóng tăng cường thực lực của mình, nhưng hắn không phải là kẻ ngốc.
Một bầy thú ở cấp này đã không còn có thể dùng hai từ đáng sợ để miêu tả nữa.
Hắn là tu luyện giả ở Luân Hải cảnh tầng thứ năm, cho dù hắn có rất nhiều át chủ bài nhưng nếu hắn xông tới đó cùng là tự xông vào chỗ chết.
Chờ đợi và nhìn là được rồi.
Nếu như thành chủ cùng hai cường giả Hoá Đỉnh khác tới, bọn họ sẽ dẫn những người khác đi tấn công bầy thú.
Sau đó, hắn sẽ đi theo và kiếm lời một cách âm thầm.
Nếu hộ thành đại trận hoàn toàn bị phá vỡ trước khi họ đến thì hắn cũng không phải là thánh nhân gì.
Sau khi giết một vài yêu thú, có thể trực tiếp bỏ chạy.
Mạng của bản thân là trên hết.
Lâm Tiêu tìm một chỗ thích hợp ngồi xuống, vừa tu luyện vừa âm thầm đàn yêu thú không ngừng tấn công hộ thành đại trận ở phía xa.
Nhưng lúc này, một màn sương đen lặng lẽ từ ngoài thành len lỏi vào, hoàn toàn không chịu sự ngăn cản nào của hộ thành đại trận.
“Hả?! Tại sao trên tường thành lại xuất hiện ấn ký của tôn thượng?”
Sau khi màn sương đen cảm nhận được vị trí ấn ký của tôn thượng thì vô cùng kinh ngạc.
Sau khi hết thấy bỡ ngỡ, màn sương đen thuận thế leo lên một góc tối của bờ tường. Giây phút này sự tập trung của mọi người đang dồn vào thú triều, căn bản không ai để ý tới nó. Đừng nói là lúc này không để ý, kể cả lúc thường cũng khó ai chú ý tới một cái bóng.
Sau đó màn sương đen này bò tới vị trí được đánh dấu trên đất, nhìn trái rồi lại nhìn phải……
Nó đang xem tôn thượng đâu rồi?
Ở đây ngoài loài người ra thì hình như không thấy tôn thượng ở đâu cả. Khi nó ở trong trạng thái trứng yêu thú, không có cách nào cất vào nhẫn trữ vật được. Cho nên nó mới cố gắng đánh dấu mọi thứ.
Sau đó lên kế hoạch ‘phục thù yêu thú’ và ‘ăn cắp trứng Hỗn Thuỷ Mặc Ngư’. Kế hoạch nghe có vẻ hoàn hảo nhưng thực tế lại vô cùng tàn khốc.
Tôn thượng, ngài ở đâu? Sau khi tìm kiếm một vòng, làn sương đen này lại đứng nhìn chằm chằm loài người.
Ký hiệu tôn thượng để lại sao có trên người nhân loài. Sao lại vậy, thế thì nói không chừng bọn họ lại biết tung tích của tôn thượng ấy nhỉ.
Nghĩ như vậy làn sương đen không chút do dự. Vừa hay gần đó không có người, cho nên nó vội vã đột nhập vào mộng giới, khi tiến vào mộng giới của một người.
Dù gì cũng chỉ là một con tép tu vi Luân Hải cảnh tầng , có chết cũng không ai để ý đâu.
“Nhập mộng!!”
Làn sương đen âm thầm nói. Sau đó nó từ từ thâm nhật vào thức hải của vị tu sĩ Luân Hải cảnh tầng có chút kỳ quái này.
Vô thanh vô thức, không ai phát hiện.