Chương
Nhân lúc mày yếu thế, lấy của mày một mạng.
Mấy con yêu thú cao cấp đứng bên cạnh thấy thế thì vội né đòn. Nhưng Lâm Tiêu đã đoán được trước bọn nó sẽ làm vậy.
Phụt!
Tiếng máu phụt ra.
Kiếm ý và kiếm khí đáng sợ cắt con yêu thú ra làm hai, kể cả yêu đan trong người nó cũng bị chia đôi. Chết không kịp ngáp.
“Đang chết! đây, đây rốt cuộc là chuyện gì!” Một con khác trợn mắt lên nhìn Lâm Tiêu, bọn chúng bắt đầu lùi lại đằng sau.
Lâm Tiêu vậy mà lại hấp thụ sức mạnh sinh mệnh và cả khí huyết của con yêu thú cao cấp này.
Mấy con yêu thú bên cạnh thấy cảnh này thì không lao vào tấn công Lâm Tiêu, ngược lại bọn nó còn tránh xa hắn hơn.
Cảnh tượng quỷ dị này làm cho mọi người đều kinh ngạc. Những người đứng trên thành đều ngỡ ngàng. Đâu là chuyện gì vậy?
Tại sao mấy con yêu thú cao cấp kia lại không công kích thiếu niên Luân Hải cảnh này? Còn nữa, tại sao một kiếm lúc nãy của thiếu niên đã có thể cắt đôi con yêu thú Toàn Đan cảnh?
Chuyện này hoàn toàn không thể giải thích nổi. Những người đứng xa đó còn không cảm nhận được lúc hắn phát động ý cảnh. Chỉ có tiểu đội tinh anh đánh ở gần đó biết cho nên mặt bọn họ đều xanh lét.
Kể cả một cường giả bán bộ Hoá Đỉnh cảnh cũng không thể là đối thủ của Lâm Tiêu.
Kiếm ý bậc ? Một tu sĩ Toàn Đan cảnh chưa chắc đã lĩnh ngộ được kiếm ý bậc . Vậy kẻ này có thật là người không?
Tên yêu nghiệt kiếm tu này từ đâu xuất hiện vậy? Còn nữa, mấy con yêu thú cao cấp đứng bên cạnh hắn làm sao vậy, mấy con cấp bình thường thì không nói làm gì. Vậy mà mấy con cao cấp tự nhiên biến thành yếu đuối hết.
Thật khó giải thích!
Nếu là kiếm ý bậc thì bọn họ có thể tạm hiểu, nhưng việc bọn yêu thú cao cấp tự nhiên trở nên yếu đuối thì thật khó giải thích.
Lúc này, Lâm Tiêu cũng vừa hấp thụ xong, khí tức trên người hắn lại tăng lên. Trường kiếm quét một cái đã chết một đám yêu thú đứng xung quanh. Sau đó hắn lao về phía hai con yêu thú cao cấp.
“Ngươi, ngươi đừng có tới đây!”
Hai con yêu thú hoảng loạn hét lên, bỏ chạy không quay đầu.
Rõ ràng bọn chúng sắp giết được tên này, nhưng mỗi lần chuẩn bị phát động công kích cơ thể của bọn chúng lại không chịu nghe lời. Loại cảm giác này cực kỳ khó chịu. Từ khi sinh ra tới giờ bọn chúng chưa bao giờ gặp chuyện này.
Tình huống người đuổi ta bắt trước mặt làm cho mọi người lần nữa thấy ngạc nhiên. Bọn họ còn chưa bao giờ nhìn thấy một tu sĩ Luân Hải cảnh tầng đuổi hai con yêu thú Toàn Đan cảnh viên mãn chạy trối chết thế kia.
Chuyện này đã vượt qua sự hiểu biết của bọn họ.
Lâm Tiêu vừa đuổi theo vừa hấp thụ sức mạnh của mấy con yêu thú bị hắn chém. Điều này làm cho Hoang Chi cảnh ý của hắn tăng lên không ngừng, càng ngày càng mạnh. Khí tức của tôn thượng gì gì kia cũng ngày càng nồng đậm.
“Đứng lại cho ta, các ngươi đang làm gì! tại sao còn chưa giết hắn!!”
Một con yêu thú bán bộ Hoá Đỉnh cảnh từ trong thú triều xuất hiện.