Chương
Lâm Tiêu tâm động một cái trực tiếp nhét nó lại nhẫn trữ vật.
Yên tĩnh, thật thoải mái!
Nhưng lời của nguyên tố Hoả làm cho Lâm Tiêu lại nhìn nữ nhân bên cạnh mình nhiều hơn chút nữa.
Lâm Tiêu và Can Anh Túc cùng ngồi trong một gian phòng nhưng lại không nói gì với nhau, thực ra hai người đang tự mình tu luyện để ổn định lại cơ duyên vừa mới nhận được.
Bảng Chân Long đã bắt đầu, bây giờ từng giây từng phút đâu cần nắm chắc.
Một ngày, hai ngày trôi qua. Bọn họ cuối cùng cũng về tới Thái Tuế thánh địa.
Lâm Tiêu không chút do dự nắm lấy tay Can Anh Túc đang tu luyện. Cửu U Trấn Ma Ấn hiện lên kim sắc bao lấy hai người.
“Hả? Lâm Tiêu, ngươi, ngươi làm gì ngươi ta vậy?” Can Anh Túc mặt đỏ ửng nhưng lại không có ý tránh.
Lâm Tiêu nhíu mày nói: “Đừng náo loạn, có gì đó không đúng.”
Can Anh Túc phì cười, nói: “Là do ngươi không đúng, hay là ta không đúng?’
Ánh mắt Lâm Tiêu sắc bén, trong chốc lát hắn huy động linh lực chém ra một đạo kiếm quang. Can Anh Túc thấy đạo kiếm quang chém ra theo hướng bức tường trên gian phòng.
Bang!
Một cái lỗ lớn xuất hiện.
Lâm Tiêu kéo Can Anh Túc mau chóng bay ra khỏi phi thuyền, hắn nhìn xung quanh. Cảnh tượng xung quanh làm cả hắn và Can Anh Túc đều kinh ngạc.
Phía đằng xa kia chính là Thái Tuế thánh địa, nhưng lúc này đang bị một dòng thú triều bao vây kín mít. Mà phi thuyền của bọn họ, đang trên đầu một con yêu thú Hóa Đỉnh cảnh, đằng sau còn dẫn theo một đoàn yêu thú Toàn Đan cảnh viên mãn biết bay.
Khi chiếc thuyền bị yêu thú công kích, Lão Từ và một nhóm đệ tử lao ra khỏi hòm.
Họ sững sờ khi nhìn thấy đàn yêu thú hàng vạn con cách đó không xa.
Những yêu tộc này muốn làm gì! !
“Chết tiệt!! Yêu tộc các ngươi muốn làm gì! Các ngươi muốn gây chiến giữa hai tộc sao!” Lão Từ tức giận quát yêu thú Hoá Đỉnh đang cản đường.
“Hừm! Điều này thì ta phải hỏi loài người các ngươi rồi!”
Yêu thú Hoá Đỉnh đó không nói thêm một lời nào, giơ móng vuốt khổng lồ lên và xông tới.
Cả hai ngay lập tức chiến đấu với nhau.
Những yêu thú Toàn Đan cảnh hậu kỳ và viên mãn khác ở xung quanh thấy lão đại của mình đã ra tay, bọn chúng cũng bắt đầu tấn công chiếc thuyền.
Chiếc thuyền này của Thái Tuế thánh địa có khả năng phòng thủ tốt, nhưng lại không thể chống lại sự tấn công của nhiều yêu thú mạnh như vậy.
Sau khi trở tay không kịp trước làn sóng tấn công này, bên ngoài của chiếc thuyền không bị tổn hại gì nghiêm trọng nhưng động năng của nó trực tiếp bị ảnh hưởng khiến nó không thể vận chuyển nữa.
Ầm ầm ầm.
Chiếc thuyền bay bắt đầu hạ xuống cùng với tiếng nổ cực lớn.
Chiếc thuyền đáp xuống đất, nhiều đệ tử của Thái Tuế thánh địa đã thoát ra khỏi nó trong lúc nó rơi xuống.
Những người không thoát ra được, dưới chấn động mạnh như vậy ít nhất cũng trọng thương.