Chương
“Lão Từ nói vậy thì ta vẫn còn một yêu cầu nữa.” Lâm Tiêu nghĩ một lúc rồi nói.
“Tiểu hữu mời nói!” Lão Từ lập tức đáp.
“Ta cần một số nguyên liệu quý để luyện đan, thánh địa cứ cho ta một mức giá là được, không biết vậy có được không?” Lâm Tiêu hỏi.
Chỉ các ngày đấu bảng Chân Long ngày, từ đây tới chỗ được chỉ định cần phải ngồi phi thuyền mất ngày. Cho nên Lâm Tiêu muốn tranh thủ thời gian để tăng cảnh giới luyện đan.
“Nguyên liệu luyện đan? Bảo vật? được được. Mời tiểu hữu nói tên, chỉ cần thánh địa bọn ta có liền đưa cho tiểu hữu.” Lão Từ không chút do dự.
Ông ấy còn định nói là giá cả cái gì, cho không cũng được. Nhưng Lâm Tiêu đã nói ra một loạt tên nguyên liệu hắn cần.
“Tinh Huyết Liên Tinh, Băng Linh Diễm Thảo, Bạch Lan Quả, Tử Lam Diệp khoảng mười lá là được. Bạch Linh Sâm, Tuý Long Thảo, Hồi Linh Xích Quả, Xà Dục Quả, Tử Yên Quả cái này khoảng quả. Hoả Tâm Thất, Huyết Tinh Thảo, đá Lam Nham Tâm, Sá Chi Mạn Đà La, Địa Hoả Liên Tử……”
Lâm Tiêu nói ra một loạt, lão Từ càng nghe mắt càng trợn ngược lên. Mặc dù ông ta không phải luyện đan sư nhưng sau khi nghe mấy cái tên này thì cũng biết đây đều là nguyên liệu quý.
Đây, tất cả đều là linh thảo linh quả cao cấp, giá cả đương nhiên không hề rẻ. Hơn nữa mở mồm là đòi với quả.
May mà ông ta chưa nói ra câu cho không. Nếu không sau khi đưa hết từng đấy đồ thì Thái Tuế thánh địa cũng phải đóng cửa mất vài năm. Bọn họ đâu có nhiều tiền đến mức thế.
Nhìn thấy mắt lão Từ đầy kinh ngạc, Lâm Tiêu mới đưa nhẫn trữ vật ra, nói là trả tiền cho nguyên liệu.
Lão Từ ngơ ngác một lát rồi đưa tay ra nhận. Vừa nhìn một cái thì…….
Hay lắm tên nhóc này, tất cả là viên linh thạch cực phẩm, chỗ này bằng với tỷ viên linh thạch hạ phẩm.
Tên Lâm Tiêu này đúng là có tiền thật.
“Được được, tiểu hữu đợi chút, ta đi lấy nguyên liệu cho ngươi.”
Sau nửa tiếng có thể nói là lão Từ vét sạch kho của thánh địa mới đủ nguyên liệu mà Lâm Tiêu cần. Nếu có không đủ thì bọn họ cũng chả biết làm thế nào nữa. Đống nguyên liệu này là tích cóp bao năm của thánh địa.
Sau khi nhìn thấy nguyên liệu Lâm Tiêu cực kỳ hài lòng. Lúc hắn nói nguyên liệu, hắn cố tình báo nhiều hơn. Không ngờ có đủ, đúng là vô cùng hài lòng.
Sau đó Lâm Tiêu tới chỗ luyện đan phong mượn phòng luyện đan của thánh địa. Can Anh Túc cũng đi theo, ánh mắt tò mò nhìn chằm chằm Lâm Tiêu.
Đại Tiêu Tiêu vậy mà còn biết luyện đan, đúng là nằm ngoài sự tưởng tượng của nàng ta.
Lâm Tiêu nhìn thấy bộ mặt kinh ngạc của đối phương mới nhớ ra bản thân hắn chưa bao giờ luyện đan trước mặt nàng ta.
“Nha đầu, ngươi vẫn nên kích hoạt trạng thái phòng ngự thì hơn.” Trước khi luyện đan Lâm Tiêu nhắc nhở.
“Tại sao?” Can Anh Túc hỏi lại.
“Lúc ta luyện đan, có chút kinh dị.” Lâm Tiêu rất thành thật nói.
“Kinh dị?”
“……”
……
Sau khi Lâm Tiêu vào phòng luyện đan không lâu, vài cường giả cũng vội vã đuổi tới Thái Tuế thánh địa.
“Yêu thú đâu? Yêu thú ở đâu?” cường giả cần đầu mặc y phục hoa lệ vội vã hỏi.