Chương
Sau khi hắn luyện hóa xong Giao Long Huyết Trì, Hoang Chi Ý Cảnh đã đạt tới bậc .
Sau đó, lại luyện hóa tất cả nguyên lực của nguyên tố lửa.
Mặc dù chủ yếu là Hoả Chi Ý Cảnh lĩnh ngộ khủng khiếp đến bậc nhưng điều khiến hắn phấn khích là Hoang Chi Ý Cảnh cũng đã tấn công đến bậc rồi.
Ngay cả bản thân Lâm Tiêu cũng không biết một chưởng của mình có thể mạnh đến mức nào sau khi bùng phát toàn bộ Hoang Chi Ý Cảnh. Ít nhất cũng lực lượng cũng không kém cường giả Hoá Đỉnh mới phải.
‘Tùng! ! Một âm thanh chấn động cực lớn.
Một người và một thú va chạm với nhau.
Lâm Tiêu lùi lại phía sau ba bước.
Lôi thú cũng bị đánh lui ba bước.
Cả hai có lực lượng ngang nhau.
Nhưng thánh chủ Thái Tuế và các cường giả Hóa Đỉnh khác lại kinh ngạc nhìn Lâm Tiêu.
Một là lực tấn công, một là khả năng phản kháng.
Trong lần giao thủ này, từ một góc nhìn nào đó, Lâm Tiêu đã thắng một phần rồi.
Trong trận chiến, Lâm Tiêu đã lùi lại ba bước mặt không có bất kỳ biểu cảm nào đang chuẩn bị tiếp tục ra tay nhưng lôi thú đã không ra bài theo lẽ thường.
Sau khi gầm lên một tiếng, thân hình của nó đột nhiên phồng lên, sau đó hóa thành một làn sóng lôi đình cực lớn và đánh qua.
Trong nháy mắt, Lâm Tiêu bị làn sóng thần này nuốt chửng và nhấn chìm, lôi lãng màu tím cuộn trào và bùng nổ.
“Lâm Tiêu!!!”
“Không ổn rồi, Lâm Tiêu tiền bối!”
“Rắc rối rồi, dù là Lâm Tiêu tiền bối có khả năng hồi phục kinh người cũng không chống đỡ nổi một đòn đáng sợ như vậy.”
Mọi người bắt đầu hô hoán, sắc mặt thánh chủ Thái Tuế và hai vị hội trưởng hội phó càng thêm khó coi.
Thiếu nữ hồng y bên cạnh nghiến chặt hàm răng, sương khí màu máu trên người nàng ta bắt đầu rục rịch, nhưng đã bị nàng ta bức trấn áp xuống.
Nàng ta đang đợi, đợi hình bóng ấy lại một lần nữa xuất hiện.
Sau vài giây trải qua bầu không khí căng thẳng này.
Bùm! !
Lôi lãng bắt đầu co lại, rồi đột nhiên bùng phát thành vô số mảnh vụn điện hồ, bóng dáng thiếu niên lại xuất hiện trước mặt mọi người.
Áo đã bị phá nát, dáng người đứng thẳng hiên ngang.
Cơ bắp trên người hắn giống như được tạc ra, không khoa trương mà cực kỳ mềm mại, mang đến cho người ta cảm giác thưởng thức một loại thẩm mỹ.
Có điều, chiếc quần của thiếu niên này lại mới tinh và không có nếp nhăn như thể mới mặc vào.
Nhìn cảnh tượng này, tất cả mọi người đều chấn động và thở phào nhẹ nhõm.
Sống rồi!
Thiếu niên này vẫn còn sống. Hơn nữa, còn có sức lực và tư tưởng mặc quần thì có nghĩa là ảnh hưởng không lớn.
Mọi người đã cảm thấy yên tâm.