Chương
Chuyện chính là vậy.
Hơn một ngày sau, dưới sự điều khiển của thánh chủ, phi huyền cũng gần tới chỗ Lâm Tiêu và Can Anh Túc được chỉ định.
Ở đây đã có rất nhiều người, hơn nữa mọi người đều có khí tức của cường giả.
Bảng Chân Long.
Trong thiên kiêu của khu Đông Vực, thì gần như đều là các đệ tử cao thủ của các vương triều, cho nên đều có cường giả đi theo bảo vệ.
Có nhiều người như vậy mà chả ai nhìn thấy nơi tiến hành đấu bảng Chân Long.
“Bảng Chân Long bắt đầu ở đây hả? Sao ta chả thấy gì hết?”
“Còn ngày nữa, ta nghĩ sắp bắt đầu rồi.”
“Dù gì năm rồi mà cũng chưa xuất hiện thiên mệnh của bảng Chân Long, từ bước chọn lựa đã không giống bình thường, chả có ai biết được bảng Chân Long lần này sẽ diễn ra theo hình thức gì.”
“Vội gì chứ, nhẫn nại một chút!”
“Thưởng bảng Chân Long lần này khẳng định không hề bình thường.”
Rất nhiều người bắt đầu thảo luận, nhưng chưa ai rút được kết luận chính xác.
Khi phi thuyền của Thái Tuế thánh địa đỗ ngay ở phía trên không trung của nơi được chỉ định, Thái Tuế thánh chủ dẫn đầu nhóm người xuất hiện. Thu hút ánh mắt của vô số người.
“Hả? Kia là Thái Tuế thánh địa đúng không, nhưng mà Thái Tuế thánh địa của vương triều Đại Hạ lần này đâu có trong danh sách dự bị.”
“Chứ sao nữa, đừng nói tới Thái Tuế thánh địa, mà cả vương triều Đại Hạ cũng không có ai cả.”
“Chắc là tới góp vui thôi.”
Mấy người này cười cợt chế giễu cực kỳ phô trương, cho nên Thái Tuế thánh địa có thể nghe được, nhưng ông ấy chỉ cau mày cũng không định để ý.
Cuộc thi mới là quan trọng, ông ấy có thể nhịn.
Nhưng vị phó hội trưởng nào đó thì hình như không nhịn nổi.
“Ở sau lưng người khác nói nhăng nói cuội, có hiểu lễ phép là gì không? Thái Tuế thánh địa chúng ta không có mặt trong bảng dự bị, thế cũng chả thể hiện là các ngươi mạnh.” Lão Mã phẫn nộ nói.
Thánh chủ có vẻ ngạc nhiên nhìn qua lão Mã.
Hơ! Ngày thường thì im thin thít, sau hôm nay lại có gan ra mặt vậy.
Lão Mã còn nhìn lại thánh chủ như muốn nói ngài cứ yên tâm, có ta đây rồi. Sau đó ông ấy còn trợn mắt nhìn lại mấy người kia.
Sau lưng có tiền bối Lâm Tiêu, không thể kích động quá được.
“Ngươi là ai! Tu vi còn chưa lên Hoá Đỉnh cảnh, ở đây có chỗ cho ngươi lên tiếng?” một cường giả Hoá Đỉnh cảnh lạnh giọng.
Còn chưa đợi lão Mã nói lại, người bên cạnh ông ấy đã lên tiếng trước. Một hơi thở mang khí tức đan đạo bùng lên, lan ra toàn khu.
“Không đạt Hoá Đỉnh cảnh thì không được nói? Quy định này do ngươi tạo ra à?” Hội trưởng Mặc hỏi lại.
Chỉ một giây sau, toàn bộ mọi người có mặt ở đấy đều ngơ ngác. Không khí như là một giọt nước rơi vào chảo dầu đang sôi sùng sục vậy.
“Khí tức này……đỉnh cấp luyện đan sư, ít nhất là cấp ……”