Sở Hạo cũng là cười nhạt một tiếng, nói: "Ta cũng cho ngươi cuối cùng một cái cơ hội, lập tức ly khai, ta liền tha cho ngươi một mạng."
"Chuyện cười, thật sự là thiên đại chuyện cười!" Ngũ Thiên Âm chằm chằm vào Sở Hạo, lãnh đạm nói, "Đã ngươi không nên xen vào việc của người khác, ta đây tựu ban thưởng ngươi vừa chết, ta ngược lại là không ngại ăn được một gã Vực Chủ."
Sở Hạo không hề nói nhảm, chỉ là hướng về phía bầu trời ngoắc ngón tay, đẳng cấp cao Vực Chủ thì như thế nào, hiện tại thật sự là không có bị hắn để vào mắt, chỉ là bị hắn thu hoạch phần.
Ngũ Thiên Âm cũng không hề lối ra, nàng hất lên đầu, lập tức, một đạo tóc dài hướng về sở hạo phi bắn xuyên qua, hóa thành một đạo mũi tên nhọn giống như, tản ra đáng sợ Quang Huy, tam giai mạch vân mật dệt.
Nhạc Vô Kiếm bọn người là kinh bạo ánh mắt, một kích này quá mạnh mẽ quá mạnh mẽ, bọn hắn đừng nói ngăn cản, tựu là một lòng chạy trốn đều là không có khả năng tránh được.
Chính là Tinh Chủ lại thế nào cùng Vực Chủ so tốc độ?
Sở Hạo theo giơ tay lên, Thái Cực Thiên Nguyên kiếm đồ mở ra, hộ tại trước người của hắn.
Bành, sợi tóc kích đụng tới, cũng là bị chiết xạ bắn ra, căn bản phá không được Thái Cực Thiên Nguyên phòng ngự. Đây là tự nhiên, chính là Giới Chủ kiếp đều muốn mấy chục cái mới có thể đánh vỡ tầng này phòng ngự, Ngũ Thiên Âm khoảng cách Giới Chủ thế nhưng mà kém tốt khoảng cách xa đấy.
"Cũng có chút ít tiêu chuẩn!" Ngũ Thiên Âm lãnh đạm nói, nàng tại trên một kích này cũng không có sử dụng toàn lực. Nàng lần nữa hất đầu, bảy đạo sợi tóc bắn một lượt, uy lực tự nhiên tăng vọt.
Sở Hạo hừ một tiếng, tay phải ngón trỏ bắn ra, kiếm quyết biến hóa, biến thành Vô Cực Hỗn Độn.
Oanh!
Kiếm đồ mở ra, tạo thành hủy diệt tính phá hư, bảy đạo sợi tóc lập tức bị hư không thôn phệ, lại hướng về Ngũ Thiên Âm tràn ra khắp nơi mà đi.
Ngũ Thiên Âm vội vàng thân hình động chuyển, lập tức viễn độn trăm dặm, không dám tới gần cái kia bị chém ra đến hư không, nếu như bị cuốn vào mà nói... Nàng kia cho dù là đẳng cấp cao Vực Chủ đều muốn lột da.
Sở Hạo không ngừng mà trong nháy mắt, tùy ý cực kỳ, có thể từng đạo kiếm đồ mở ra, tan vỡ hư không, đáng sợ vô cùng.
Ngũ Thiên Âm chỉ có không ngừng mà né tránh phần, căn bản không dám đón đỡ.
Nhạc Vô Kiếm bọn người là thấy trừng mục, nữ nhân này không phải đẳng cấp cao Vực Chủ ấy ư, như thế nào bị Sở Hạo đè nặng đánh?
Ngũ Thiên Âm gào thét, nói: "Nhân tộc, ngươi kịch nộ ta rồi!" Nàng kêu to một tiếng, sau lưng xuất hiện một đầu huyết sắc con nhện hư ảnh, đại như núi, tám cái chân lại thô lại dài, như thiên mâu.
XÍU...UU!, một chi đủ mâu đâm xuyên đi qua, đủ chi bên trên hiện đầy tam giai pháp tắc, phảng phất Diệt Thiên thần khí.
"Chết!" Nàng hét lớn, nguyên bản xinh đẹp khuôn mặt cũng trở nên bắt đầu vặn vẹo, lộ hiện ra từng đạo nếp nhăn, xuất hiện chất sừng tầng, giống như biến thành côn trùng.
"Ồ, nàng nguyên hình đúng là đầu con nhện!" Sở Hạo vỗ xuống tay, quay đầu nhìn về phía La Khinh Yên, nói, "Ngươi thật đúng là vận khí, nếu là thật cùng nàng cùng một chỗ, tuyệt đối là bị ăn sạch phần! Người ta thế nhưng mà độc quả phụ, chơi qua giường sẽ đem tình lang ăn thịt."
"Ngươi đừng lại buồn nôn ta rồi!" La Khinh Yên ôm cánh tay run rẩy nói.
Ông, mâu đủ rơi xuống, lại bị kiếm đồ chỗ ngăn cản, không cách nào nữa tiến mảy may.
Ngũ Thiên Âm sững sờ, nàng đã hiện ra nguyên hình, đạt đến tốt nhất chiến lực trạng thái, cái này còn không có oanh phá Sở Hạo phòng vật? Cái này Nhân tộc đến tột cùng là như thế nào quái thai, như thế nào thực lực cường đại như vậy?
Nàng lại quát một tiếng, há mồm nhổ ra một đạo Hắc Thủy, hóa thành vô tận đại dương mênh mông, theo bầu trời trong nghiêng tiết xuống.
Lập tức, vô cùng được tanh hôi chi vị truyền đến, lại để cho người nghe thấy chi dục ọe.
"Thật sự là độc quả phụ, chẳng những tâm địa độc ác, nhổ ra nước miếng đều độc!" Sở Hạo vận chuyển không gian pháp tắc, đem những...này Hắc Thủy đều chuyển dời đến trong tinh không, nếu không bị như vậy giội truy cập lời mà nói..., Quảng Nguyên đại lục đoán chừng muốn sinh linh diệt tuyệt, mấy vạn năm đều khó có khả năng lại hiện ra sinh cơ.
Ngũ Thiên Âm cuối cùng lộ ra vẻ mặt, dưới đáy nhân tộc này chiến lực thâm bất khả trắc, đơn giản liền có thể đem công kích của nàng hóa giải, chuyển di, thực lực của đối phương đến cùng cường đến hạng gì tình trạng?
"Ngươi đến tột cùng là ai?" Nàng quát hỏi.
"Nhân tộc, Sở Hạo." Sở Hạo nhàn nhạt nói ra, "Ngươi làm người quá ác, cho ngươi còn sống chỉ biết giết hại những người khác, đã bị ta đập lấy, vậy thì đem ngươi thu thập a, miễn cho ngươi lại đi làm hại thiên hạ."
"Mọi người cùng là Vực Chủ, ngươi muốn giết ta không phải thiên phương dạ đàm (*) sao?" Ngũ Thiên Âm cười lạnh nói, "Ta hay là khuyên ngươi không cần lo cho việc đâu đâu, nếu không, ta chính là giết không được ngươi, cũng có thể đem trên phiến đại lục này người từng cái tiêu diệt."
Sở Hạo lắc đầu, nói: "Tựu loại người như ngươi tâm tính, cũng xứng làm Vực Chủ?"
Nữ nhân này đại khái là nhận lấy cái gì đâm kịch, mới có thể cùng La Khinh Yên chơi tình tình yêu muốn trò chơi, cuối cùng lại đem đối phương ăn tươi, như là nhện cái đồng dạng. Nếu không, một gã Vực Chủ không cố gắng tu luyện xung kích Giới Chủ, rõ ràng uy hiếp nói muốn giết một cái đại lục người, đây không phải khôi hài sao?
"Nhân tộc, hôm nay tới đây thôi, ngươi tốt nhất mỗi ngày đều thủ tại chỗ này!" Ngũ Thiên Âm lạnh lùng nói, đầy trời tóc đen đều là thu trở về.
"Cho ngươi đi rồi chưa?" Sở Hạo cười lạnh, một tay thò ra, hướng về Ngũ Thiên Âm trảo tới.
"Cuồng vọng!" Ngũ Thiên Âm trách mắng, nhân tộc này dù thế nào cổ quái cái kia cũng chỉ là cấp thấp Vực Chủ, cánh tay tựu muốn trấn giết nàng? Nhưng nàng lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, cái này bàn tay lớn bên trên quấn quanh lấy vô số tam giai pháp tắc, ít nhất mấy vạn số lượng.
Phải biết, nắm giữ 3000 pháp tắc có thể xung kích Giới Chủ, cái này mấy vạn đạo là cái gì khái niệm?
Cái này không phải cái gì cấp thấp Vực Chủ, mà là đỉnh phong cấp bậc, không không không, so đỉnh phong còn mạnh hơn lực, cường lực mấy trăm lần!
Ngũ Thiên Âm lập tức quay đầu tựu đi, nhân tộc này giả heo ăn thịt hổ, thật là đáng sợ, liều mạng nàng tuyệt đối không có phần thắng.
"Vừa rồi cho ngươi đi, ngươi không đi, hiện tại còn muốn đi?" Sở Hạo cười lạnh, bàn tay lớn mạnh mà cầm ra, tốc độ nhanh được kinh người.
"Cái gì, không gian pháp tắc!" Ngũ Thiên Âm run giọng nói ra, rõ ràng có người có thể lĩnh ngộ không gian pháp tắc? Đây cơ hồ là không thể nào lĩnh ngộ pháp tắc, có thể nắm giữ không gian pháp tắc người có thể đếm được trên đầu ngón tay, đều là trời sinh không gian thể chất.
Đối mặt một kích này, nàng ngay cả chạy trốn đều là làm không được, chỉ có thể hét lớn một tiếng, đem toàn thân lực lượng toàn bộ tán phát ra, hơn hai ngàn đạo pháp tắc thì ngay ngắn hướng tuôn ra, hướng về kia chỉ bàn tay lớn oanh tới.
Bành bành bành, pháp tắc kịch đụng, có thể cái con kia bàn tay lớn phảng phất là Kim Thạch tạo thành, mà công kích của nàng thì là con tò te (nặn bằng đất sét), liều mạng kết quả liền chỉ có nứt vỡ phần.
BA~, đại tay nắm chặc, bành bành bành, vô cùng pháp tắc nổ tung, chấn được cái con kia bàn tay lớn run nhè nhẹ.
Chỉ là run nhè nhẹ mà thôi.
Bàn tay lớn mở ra, Ngũ Thiên Âm đã không thấy rồi, chỉ có vô tận máu tươi bồng bềnh trong tinh không.
Híz-khà-zzz.
Tất cả mọi người là hoảng sợ, đây chính là một vị Vực Chủ, hơn nữa còn là đẳng cấp cao Vực Chủ, rõ ràng bị Sở Hạo nắm chặt tựu đập phát chết luôn rồi, cái này lại để cho ai có thể tưởng tượng?
Bổn nguyên phát động, huyết nhục phục sinh, Ngũ Thiên Âm lại xuất hiện ở trong tinh không, nàng mặt mũi tràn đầy kinh hãi, tại Sở Hạo trước mặt nàng đúng là như thế chi yếu ớt, liền một chiêu đều tiếp không dưới ah!
Làm sao bây giờ?
Đánh, căn bản đánh không lại! Trốn, tại nắm giữ không gian pháp tắc cường giả trước mặt, lại có thể trốn đi nơi nào?
Nàng run rẩy, tu luyện đại thành về sau, nàng chưa từng có phát lên qua sợ hãi chi ý, nhưng hiện tại, xương cốt của nàng, huyết nhục, linh hồn đều đang run rẩy, tử vong tựu như là lưỡi đao giống như gác ở trên cổ của nàng.
"Tha cho ta! Tha cho ta! Ta vậy thì ly khai, vĩnh viễn không tới nữa!" Nàng cầu xin tha thứ nói.
Sở Hạo lắc đầu, nói: "Đồng dạng là Vực Chủ, như thế nào chênh lệch lớn như vậy?" Thiên Hoa Giới Chủ thế nhưng mà chiến đấu đến cuối cùng một khắc, tuy nhiên hai người lập trường tương đối, có thể Sở Hạo cuối cùng vẫn là đối với đối phương bay lên tương đương kính ý.
Hắn lại đập một chưởng, BA~, Ngũ Thiên Âm lần nữa bị đập toái.
Tại cấp Giới Chủ cái khác chiến lực trước mặt, nàng tựu như là vừa mới sinh ra Tiểu oa nhi như vậy yếu ớt.
Bảy lần về sau, Ngũ Thiên Âm đã không có bổn nguyên có thể dùng, huyết nhục huy sái rơi xuống, lại bị Sở Hạo hóa đi trong đó sát khí, biến thành thuần túy năng lượng, bổ dưỡng lấy cái tinh cầu này.
Vực Chủ ah, một cái tinh vực cũng có thể xuất một hai cái tồn tại, mỗi một giọt huyết đều là thần dược trong thần sắc dược, hóa đi trong đó sát khí, bổ dưỡng cả cái hành tinh, đủ để đem cái tinh cầu này phẩm giai đề thăng một cấp.
"Tốt rồi, phiền toái giải quyết, ngươi có thể không cần bắt nữa lấy cánh tay của ta rồi." Sở Hạo đối với trợn mắt há hốc mồm La Khinh Yên nói ra.
"Ngươi niết thoáng một phát mặt của ta, ta phải hay là không đang nằm mơ." La Khinh Yên thì thào nói ra, "Ah ——" nàng lập tức hét thảm lên, bị Sở Hạo tại trên mặt nặng nề mà ngắt thoáng một phát, đau nhức đây này.
Nàng trừng mắt Sở Hạo, nói: "Xú tiểu tử, lá gan tăng trưởng rồi, rõ ràng dám phi lễ bổn cô nương!"
"Phi lễ đầu của ngươi, ngươi nghĩ hay quá nhỉ!" Sở Hạo Xùy~~ nhưng nói nói.
"Này uy uy, bản tiểu tỷ như thế xinh đẹp như hoa, ngươi vì cái gì không muốn phi lễ bản tiểu tỷ?" La Khinh Yên lại không hài lòng rồi, hai tay chọc vào nổi lên eo đến.
Sở Hạo thở dài, nói: "Ngươi thật sự là quá khó hầu hạ rồi, ta nói ngươi còn tiếp tục xuất đi chơi đi, ta tình nguyện cho ngươi giải quyết phiền toái, cũng không muốn đánh với ngươi quan hệ, ngươi so phiền toái còn muốn phiền toái!"
"Ai nha, Xú tiểu tử ngươi thật đúng là trường năng lực rồi!" La Khinh Yên nổi trận lôi đình, nàng có được Vĩnh Hằng tánh mạng, có thể thực lực lại không có khả năng có chút tăng lên, cái này tự nhiên lại để cho nàng chỉ còn lại có chơi một cái ý nghĩ rồi.
Quấy rối, trêu đùa hí lộng người, cũng là nàng thật sự quá nhàm chán rồi.
Vĩnh Hằng tánh mạng đến cùng được không?
Sở Hạo có chút mê mang, Thượng Thiên lại để cho người có được sinh tử, còn sống có chết, đây là một cái tuần hoàn. Như vậy, đem làm hắn thực sự có được vô cùng tánh mạng về sau, có một ngày có thể hay không chán ghét, có thể hay không bởi vì sống được quá lâu mà tính tình đại biến?
Đây cũng không phải là không có khả năng sự tình, thời gian có thể cải biến hết thảy.
Bất quá, Sở Hạo lập tức lại lắc đầu ra, hắn hiện tại phải truy cầu thực lực, đã có đủ thực lực mới có thể quét sạch Thiên Vũ Tinh dị tộc cường giả, mới có thể bảo vệ chính mình cùng người bên cạnh.
Thực lực, là hết thảy được cam đoan.
Nếu như chỉ có trở thành Vĩnh Hằng Thiên Đế mới có thể thủ hậu người bên cạnh, vậy hắn tắc thì sẽ làm việc nghĩa không được chùn bước xung kích cảnh giới này.
Nhạc Vô Kiếm bọn người lúc này mới tới cùng Sở Hạo tương kiến, bọn hắn cũng là vừa vặn mới biết được Sở Hạo trở về rồi.
Mọi người một hồi hàn huyên, Sở Hạo cũng không có bởi vì thực lực cường đại mà trở nên ngạo mạn, y nguyên đối với Nhạc Vô Kiếm các loại lão tiền bối thập phần khách khí, nhưng Nhạc Vô Kiếm bọn người tự nhiên cũng không dám đắn đo cái giá đỡ, đồng dạng đối với Sở Hạo thập phần cung kính.
Hào khí hài hòa, không lâu về sau, Xích Hà Tinh Vương cũng chạy tới, gia nhập xa hoa cơm trưa.
Sở Hạo cũng không có đem Tử Thai Giới Chủ sự tình nói ra, không cần phải lại để cho mọi người cùng một chỗ lo lắng, đến lúc đó hắn sẽ dẫn dắt rời đi Tử Thai Giới Chủ, tin tưởng dùng hắn nắm giữ không tắc thì pháp tắc đủ để cùng đối phương quần nhau.
Vấn đề là, Tử Thai Giới Chủ lúc nào sẽ đuổi tới, nếu cần trên trăm năm quang âm, cái kia chờ hắn đuổi tới thời điểm, nói không chừng Sở Hạo đã đã có được đối kháng năng lực.
Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện