Vinh Quang [Esport]

chương 19: 19: một tên đàn ông cặn bã đã vùi dập rồi gây thương nhớ cho biết bao tuyển thủ khắp chốn vinh quang này

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nếu Cool Boy này mà biết được người đang nói chuyện với cậu hai lần bị cậu gán cho cái danh bạn gái chắc cũng chẳng cool nổi nữa.

Lục Phong nở nụ cười: [Bạn gái?]

Vốn dĩ đại ma vương được gọi là đại ma vương đều có nguyên do của nó.

Thứ nhất, Lục Phong rất mạnh, có thể dùng sức một người đánh bại tuyển thủ chuyên nghiệp toàn cầu, hắn mà không phải ma vương thì cũng không có ai dám xưng vương.

Thứ hai, tính cách của hắn rất lạnh nhạt, theo thống kê của đám fan, xác suất hắn cười quanh năm có khi cũng chỉ bằng xác suất sao chổi tông Trái Đất.

Được rồi, cái này thì hơi quá, nhưng cũng đủ thấy rõ, Lục Phong không hay cười đến mức nào.

Bây giờ Close gặp Vệ Kiêu…

Sao chổi đâm mẹ cho Trái Đất tòe loe.

Vệ Kiêu nghĩ chính mình mới tuổi đã có bạn gái, rất đáng để khoe khoang: [Chơi ở hạng thấp, chủ yếu là để cô ấy vui]

Lục Phong: [Không làm phiền hai người chứ?]

Vệ Kiêu: [Không hề, cô ấy rất bận, chơi được vài ván thì có việc]

Lục Phong: [Là học sinh à?]

Vệ Kiêu bình phẩm: [Đi làm rồi, là một cô gái mạnh mẽ] Có thể dành triệu tìm người chơi cùng, sếp mình tám chín phần mười là giám đốc cool ngầu các kiểu.

Lục Phong: [Ừm.

]

Thấy giọng của Lục Phong vẫn lạnh lùng như thế, Vệ Kiêu nhịn không được, giải thích: [Lúc cô ấy làm việc thì ngầu thực sự, nhưng tâm hồn vẫn rất đáng yêu, đặc biệt là lúc chơi game, cô ấy siêu ngoan luôn]

Lục Phong: […]

Vệ Kiêu vui sướng tưởng tượng: [Lúc chơi pháp sư hệ lửa là đáng yêu nhất, đánh qua đánh lại một hồi là chạy vào lòng tôi]

Để đóng giả người mới, Lục Phong dùng tài khoản LU, khi chơi cùng Vệ Kiêu chỉ dùng pháp sư hệ hỏa.

Vệ Kiêu ho khan một tiếng: [Tôi hơi nhiều chuyện rồi]

Lục Phong: [Không sao]

Cuối đó bổ sung một câu: [Ngày mai cả hai người đều đến tham quan trụ sở à?]

Vệ Kiêu: [!]

[Không, không] Vệ Kiêu vội vàng nói: [Cô ấy rất bận.

]

Lục Phong: [Ngày mai là chủ nhật.

]

Vệ Kiêu cắn răng: [Mấy cô gái như thế đều không có ngày nghỉ!]

Lục Phong: [Vậy có lẽ anh ấy khá quan tâm đến em, bận như thế mà vẫn chơi game cùng em.

]

Vệ Kiêu dùng danh xưng chỉ phụ nữ [她 – Tā] Lục Phong lại dùng danh xưng chỉ đàn ông [他 – Tā].

Hai từ này có cùng pinyin

Vệ Kiêu nhìn chằm chằm cái chữ “anh ấy” này.

Lục Phong: [Đánh nhầm]

Vệ Kiêu chột dạ muốn chết luôn rồi: [Đội trưởng Lục, cái sai này của anh có thể gây chết người đó!]

Lục Phong thu hồi tin nhắn, sửa rồi gửi lại ——

[Vậy có lẽ anh ấy rất quan tâm đến em, bận như thế mà vẫn chơi game cùng em.

]

Vệ Kiêu nhìn chằm chằm vào đó hai lần, mới phát hiện hắn không sửa sai ở từ ‘anh ấy’ mà lại đổi từ ‘khá’ thành ‘rất’

Không phải, ngài có chắc là ngài sửa đúng rồi không?

Lục Phong gửi thêm một dòng: [Vẫn còn lỗi sai, thôi em cứ xem tạm đi]

Vệ Kiêu: [… … … …]

[Cô ấy!] Vệ Kiêu sửa cho hắn: [Phải là cô ấy!]

Lục Phong: [Anh biết]

Vệ Kiêu cảm thấy người này không biết cái gì cả!

Đúng là không nên nói lung tung, không may lỡ miệng thì chỉ có bị vả.

Thôi thôi, không khoe khoang cuộc sống sung sướng hiện tại nữa: [Đi kiếm điểm?]

Lục Phong: [Em đi ăn cơm trước đi]

Hôm qua Vệ Kiêu chơi chưa đủ, ngày hôm này đang có hứng: [Đồ ăn ngoài chưa đưa đến, đánh trận đi]

Lục Phong đồng ý.

Mỗi thứ sáu hàng tuần game sẽ bảo trì, đang lúc cập nhật game Lục Phong hỏi: [Anh mở livetream được không]

Tuy Vệ Kiêu không ở trong giới tuyển thủ, nhưng cậu hiểu rất rõ về tuyển thủ chuyên nghiệp, muốn có tiền thì vừa phải chơi game vừa phải chiều fan, livestream như bài tập về nhà của bọn họ vậy.

Cậu tùy ý nói: [Không sao, cứ mở đi]

Cậu vẫn hay cùng livestream với Bạch Tài, đã thành thói quen, nhưng lại quên mất người kia không phải cô vợ phụ trợ bé nhỏ mà là đại ma vương của giới Esport.

Lục Phong vừa mới mở livestream, dù không share link lên weibo, số lượng người xem lập tức tăng vọt lên triệu.

[Công sức đã được đền đáp, cuối cùng con cũng chờ được livestream của Lục thần rồi]

[Ôi cái đm, livestream của Lục thần!]

[Trời đất thánh thần ơi, lúc còn sống có thể được gặp lại Lục thần, bà đây chết cũng mãn nguyện]

[Không đúng, hôm nay đâu phải là ngày tuyết giữa mùa hè đâu, làm sao lại có Close từ trên trời rơi xuống rồi]

Bản gốc là 下红雨 (Có mưa đỏ), ý chỉ chuyện bất ngờ hay có người đột nhiên thay đổi độ, mình dùng cách dịch này cho dễ hiểu

Bình luận điên cuồng xuất hiện trên màn hình, nhiều nhất là tỏ tình, cầu hôn với rụng trứng chiếm nửa, không phân thắng bại.

Trong vô số bình luận có , cái là của fan còn lý trí: [Lục thần hôm nay bật camera đi]

Câu này vừa gửi đã dấy lên sóng gió, kể cả fan bạn gái, fan mẹ, fan CP hay fan only đều đứng về một phe, chỉ có một yêu cầu: [Bật camera, bật camera, bật camera!]

Lục Phong mở micro: “Lát nữa còn phải huấn luyện, chỉ chơi trận”

Tuy rằng không nhìn thấy mặt, nhưng chỉ nghe giọng thôi đã có rất nhiều fan ngã xuống.

[Đáng giá… Thứ này của tôi rất đáng giá]

[ Hu hu hu, sao lại có giọng nói dễ nghe đến vậy nhở!]

[Chị em! Đơ ra đó làm gì, quay màn hình đi!]

Game đã cập nhật xong, Lục Phong đăng nhập vào, mở phòng tổ đội.

Người hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp không hề biết sắp tới sẽ có một bất ngờ lớn, bàn luận vui vẻ: [Lục thần muốn chơi gì vậy? Chơi gì cũng được á, hôm nay đúng là vui như Tết mà]

Sau đó thấy Lục Phong mời một người trong danh sách bạn tốt.

ID: Professor.

Bình luận trong phòng livestream dừng lại nửa giây, một giây sau là bùng nổ.

Professor!

Giáo sư!

Đại Sư!

Hot search còn chưa xuống, bây giờ lại thêm cái nữa??

[Fuck, thật không vậy? Đại Sư muốn gia nhập FTW của chúng tôi à!]

[Hai người bọn họ tối hôm qua vừa đấu đối xong, bây giờ lại đặc biệt phát sóng đấu đôi]

Có người chưa kịp hóng chuyện: [Ủa, Đại Sư là ai vậy?]

Lập tức có người giải thích cho ——

[Một tên đàn ông cặn bã đã vùi dập rồi gây thương nhớ cho biết bao tuyển thủ khắp chốn vinh quang này]

[Một con ngựa hoang khiến những tuyển thủ hàng đầu của tôi nhớ mãi không quên]

[Một chàng trai còn chưa debut đã dấy lên bao nhiêu sóng gió]

May mà Vệ Kiêu không thấy được bình luận, nếu không chắc chắn cậu sẽ… quảng cáo kịch liệt cho bản thân!

trận không được, phải trận mới phù hợp với sự nổi tiếng của cậu.

Phải nói là sếp của cậu thật tinh mắt, dùng giá thấp nhất mua luôn .

trận của cậu, rất lời.

Vệ Kiêu mở micro: “Có cần mở mic không?”

Lục Phong: “Có”

Lúc livestream cậu ăn nói rất nghiêm túc đó.

Vệ Kiêu: “Bắt đầu đi, tôi chuẩn bị xong rồi”

Lục Phong: “Chỉ đánh trận, sau đó em đi ăn cơm trước”

Vệ Kiêu: “Không sao, tôi không đói”

Lục Phong không lên tiếng.

Vệ Kiêu vội vàng nói: “Được được được, nghe anh cả”

Lục Phong: “Ừm.

Chỉ có một đoạn hội thoại đơn giản nhưng khu bình luận phát điên rồi.

[Đây mà là đại ma vương nhà tôi sao? Đây mà là đại ma vương lạnh nhạt vô tình livestream nửa tiếng chỉ nói một chữ nhà tôi sao?]

[Không phải… Con người lạnh nhạt ấy đâu rồi? Cái người như núi cao sừng sững đâu rồi? Cái người chỉ cần nói một câu cũng khiến người khác tự kỉ đâu rồi?]

[Khoan đã… Lát nữa FTW có huấn luyện thật à? Hay Lục thần nói vậy là để Đại Sư chịu đi ăn cơm?]

[Tôi thấy đoạn kia Lục thần giống như đang giận dỗi….

Ôm đầu chó chạy]

[Đại Sư còn… rất nghe lời nữa chứ]

[Thân là fan Cải tôi muốn nói, cái câu nghe anh cả này của Đại Sư, bé Cải nhà chúng tôi được nghe ít nhất lần]

[…Không hổ danh là tên đàn ông cặn bã của giới Vinh Quang]

[Quả nhiên trai không hư thì không được trai khác thương]

Trong game, Lục Phong hỏi Vệ Kiêu: “Thử chơi đường trên đi?”

Vệ Kiêu: “Không thành vấn đề.

Lục Phong chọn đi rừng, chọn hình thức ẩn danh.

Vệ Kiêu ngoại trừ vị trí phụ trợ ra thì cái gì cũng chơi được.

Tất nhiên, dù có toàn năng thì vẫn có khuynh hướng của mình, giống như Lục Phong, Vệ Kiêu cũng thiên về tướng cận chiến hơn.

Nếu không thể đi rừng, Vệ Kiêu thích nhất là đi đường trên.

Đi đường trên và đi rừng có không ít tướng chung, nhưng muốn dùng gì thì phải phối hợp với đội hình.

Ở hạng thấp thì không cần để ý chuyện này, dùng kỹ thuật nghiền ép là được, nhưng ở hạng cao thì phải xem xét.

Cho dù năng lực cá nhân mạnh, nhưng nếu đội hình bị khắc chế, kể cả là người mạnh nhất thế giới cũng đừng hòng thắng được V

Lục Phong không chơi đạo tặc mà chọn kỵ sĩ vong linh.

Tướng này phù hợp đi đường trên hơn nhưng vẫn có thể dùng đi rừng.

Vệ Kiêu hùa theo hắn chọn đạo tặc để đi đường trên.

Khả năng kiếm điểm của kỵ sĩ vong linh hơi kém, có đạo tặc đi kèm, vừa hợp.

Bình luận có thể được coi là bình tĩnh hơn, nhiều vua kỹ thuật vội vã bắt đầu phổ cập kiến thức ——

[Gần đây Close thích dùng anh hùng đường trên nhỉ?]

[Dùng kỵ sĩ vong linh đi rừng thì có sao, chung kết năm này L&P cũng chơi như thế mà]

[Trong mùa giải này, dùng kỵ sĩ đi rừng mới đỉnh, đạo tặc đã bị đẩy xuống ghế dự bị rồi]

[FTW mau đổi chiến lược đi, ba năm nay chỉ tập trung vào đi rừng, có vào được chung kết đâu]

Anti-fan bắt đầu thò đầu ra: [Thôi đi, chừng nào đệ nhất thế giới của bọn mày còn đó, FTW đời này chỉ cun cút nghe lời hắn ta thôi]

[Trình độ của Professor không tồi, nhưng tiếc là, vào FTW chỉ có chết]

[Con ngoan, nghe lời khuyên của ba, đi chỗ nào cũng được đừng đến FTW, kiểu gì cũng bị Lục thần hút khô]

Chưa đến nửa giờ, trò chơi kết thúc.

Vệ Kiêu thắng nhưng vẫn chưa hết thòm thèm.

Lục Phong: “Được rồi! Đi ăn cơm đi”

Vệ Kiêu thử hỏi: “Hay là chúng ta Solo một trận đi?”

Lục Phong: “Được thôi…”

Vệ Kiêu suýt thì nhảy cẫng lên: “Lên luôn!”

Lục Phong nói hết lời: “Chờ em đến trụ sở đã.

Vệ Kiêu: “???”

Lục Phong tắt livestream, nói với cậu: “Mai gặp lại.

Lòng Vệ Kiêu giờ như bị kiến bò: “Èm…”

Solo ở chỗ nào mà chả được? Sao phải cứ đến trụ sở chứ!

Lục Phong chậm rãi nói: “Bọn anh đấu tập với L&P ba trận, FTW thắng một trận, anh solo với em ba tiếng.

Vệ Kiêu: “!!!”

Lục Phong tiếp tục nói: “Thắng trận, chín tiếng.

Suốt năm trời, cậu nằm mơ cũng muốn solo với Lục Phong, nhiệt huyết tuổi trẻ dâng trào giờ dâng trào.

Vệ Kiêu: “Nói được thì phải làm được đó!”

Lục Phong: “Ừm.

Vừa mới vui vẻ xong, Vệ Kiêu tỉnh táo lại rất nhanh.

Trời đất …

L&P là đội mạnh nhất Bắc Mỹ, là á quân của trận chung kết toàn cầu năm ngoái.

FTW chỉ lượn ở đấu trường quốc tế ở vòng , làm sao mà thắng á quân chung kết thế giới!

Chưa kể ……

FTW năm nay có sự thay đổi đội hình.

Đại thần kỳ cựu Thang thần giải nghệ, người đi đường giữa rèn luyện được năm cũng treo biển chuyển đội, người mới Ninh Triết Hàm chỉ mới đấu tập trong nước đã bị đánh cho tự kỉ, sao mà đấu nổi với á quân đây!

Ngay cả khi nhóc Ninh tiến bộ nhanh như gió, có thể đứng vững ở đường giữa, FTW vẫn thiếu một người đi đường trên.

Thang Thần đi rồi, FTW vẫn chưa ký hợp đồng với người mới mà nhỉ?

Chẳng lẽ muốn chuyển người từ đội sang?

Không phải Vệ Kiêu xem thường tuyển thủ đội hai, nhưng mà L&P quá mạnh!

Về việc solo tiếng, Close chắc là chỉ dỗ cậu thôi.

FTW hoàn toàn không có phần thắng!

Trừ khi …

Vệ Kiêu có một ý tưởng táo bạo trong đầu —— nếu cậu tự mình thay thế người đi đường trên, có lẽ có một tí hy vọng chiến thắng?

Dù cho chỉ thắng trận thôi cũng được.

Được solo tiếng đấy!.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio