Vĩnh Sinh

chương 1005: hoàng phủ công chúa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Người này lợi hại đến trình độ khó tin, ngay cả Đại Khí Tông, trong một hô hấp, cũng có thể giết được sạch sẽ chúng ta, đây là thực lực gì?"

Mấy vị Khí Tông nhìn thấy "Đại Khí Tông" cũng bị thương hộc máu, nhất thời lâm vào trong sự sợ hãi thật sâu.

"Tuyệt Hành tôn giả, không phải các ngươi nói, hắn bất quá chỉ là Bán Bộ Kim Tiên thôi sao? Tại sao lại đột nhiên biến hóa lợi hại như thế?" Lạc Dược khí tông quát.

"Lúc chúng ta gặp hắn, quả thật là Bán Bộ Kim Tiên, nhưng mà rất có thể hắn đã che giấu thực lực." Tuyệt Hành tôn giả lập tức nói.

"Phong Duyên."

"Rốt cuộc là ai."

"Nếu Đại Khí Tông đã ra lệnh, chúng ta vẫn là tuân theo đi. Không nên đi điều tra hắn, khiến cho hắn không vui."

"Điều tra vẫn là phải điều tra một chút, Hoằng Khí Lâu chúng ta nhất định phải nắm giữ tất cả tài liệu. Nếu không sẽ quá bị động, ta cảm giác được, Phong Duyến này thủy chung là một tâm bệnh." Lạc Dược nói, hắn bị Phương Hàn một trảo bắt được, mặt mũi mất hết, hiện tại tức giận vô cùng.

"Lạc Dược khí tông? Ngươi dám điều tra ta? Ngươi không muốn sống nữa sao?"

Ngay lúc hắn vừa dứt lời, trong hư không nhắn tới thanh âm của Phương Hàn.

Hít.

Lạc Dược khí tông thân thể thẳng lên, sắc mặt trắng bệch, giống như gặp phải quỷ. Hắn không ngờ tới, Phương Hàn rời đi, cư nhiên còn có thể biết hắn nói gì.

"Phong Duyên đạo hữu, kính xin tha lỗi, Lạc Dược khí tông sau này tuyệt đối sẽ không dám mang lòng phẫn hận đâu." Đại Khí Tông kia vội vàng hướng tới hư không nói.

"Không có là tốt rồi, chúng ta hợp tác, ở trên phương diện thương nhân, không nên dính dáng ân oán cá nhân vào trong đó." Thanh âm Phương Hàn tiếp tục truyền đến.

"Lạc Dược khí tông, hình thể ngươi, đã bị ta trút vào một pháp bảo, từ nay về sau nhất cử nhất động của ngươi, đều ở trong lòng bàn tay ta, nếu như còn muốn đối phó ta, cho dù ngươi là người của ai, ta cũng có thể lấy tính mạng ngươi, ngay cả ngươi có cường giả vượt xa Kim Tiên thủ hộ, cũng giết chết không tha. Không tin thì ngươi cứ thử một lần. Lấy mạng mà thử đó."

Phù phù.

Lạc Dược khí tông thiếu chút té trên mặt đất, bị thanh âm của Phương Hàn chấn cho thất khiếu chảy máu.

Đại Khí Tông thở dài một tiếng, tiến lại vỗ vỗ bả vai hắn, mới chữa trị thương thế của hắn tốt hơn.

Lúc này, Phương Hàn đã hoàn toàn biến mất, không còn bất cứ động tĩnh gì, nhưng mà Khí Tông tại chỗ, cũng không dám tùy ý luận đàm về hắn.

Người này tựa hồ nắm giữ đường cong vận mệnh, có thể xuyên thủng qua ý nghĩ tâm linh của mỗi người.

Trong Khí Tông Lâu, tất cả mọi người im lặng thật lâu.

Mà giờ phút này, Phương Hàn xả giận vào tông lâu, rồi thông qua truyền tống trận trong Hoằng Khí Lâu đã truyền tới cổ thành Trung Châu, sau đó đi ra, bay đến trước sơn môn Vũ Hóa Môn, vội vàng đi vào, lúc hắn đi vào, hoàn toàn phong ấn đi Kim Thiên Pháp Tắc của mình, biến thành một tên Bán Bộ Kim Tiên…

Nếu không làm vậy, trực tiếp tấn thăng thành Tuyệt Đại Kim Tiên đi vào, thật sự là để cho tai mắt mọi người đều biết.

Dĩ nhiên, khi trọng yếu, hắn có thể hoàn toàn bộc phát ra, thể hiện thực lực cuồng bạo. Khiếp sợ cả môn phái thậm chí là cả thiên hạ.

Hắn phong ấn, hiện tại cho dù là tồn tại vượt qua Kim Tiên cũng không nhìn ra, bởi vì Luân Hồi Chi Bàn Chuyển Thế Đầu Thai quyết sau khi tấn thăng Kim Tiên thần diệu vô song, phong ấn tất cả khí tức.

Huống chi, Phong Thiên Tỏa, Ẩn Thiên Y trong Tam Thập Tam Thiên Chí Bảo, đều che dấu khí tức, lợi dụng quy tắc bảo bối vô thượng, kết hợp lại, cho dù là có người dùng pháp lực oanh kích vào trong cơ thể hắn, cũng sẽ không phát hiện ra bất kỳ đầu mối nào.

Hắn vừa mới tiến vào sơn môn Vũ Hóa Môn, trong chừng môn hộ có rất nhiều đệ tử, đều không ngăn trở hắn, mà cung kính đứng một hàng, hành đại lễ.

"Sư huynh hảo."

"Sư huynh thánh thọ vô cương."

"Phong Duyên sư huynh phách tuyệt thiên hạ, ít ngày nữa sẽ tấn thăng Tuyệt Đại Kim Tiên, hướng đến tồn tại vô địch…." Những đệ tử này, trong đó có Huyền Tiên, thậm chí không thiếu chân truyền đệ tử Bán Bộ Kim Tiên.

Chân truyền đệ tử Bán Bộ Kim Tiên của Vũ Hóa Môn, trong đó có rất nhiều đệ tử thế hệ trước, bất quá Vũ Hóa Môn không phân tư cách, mà là thực lực, thực lực Phương Hàn, đã được chứng minh. Những đệ tử này hận không thể dập đầu lấy lòng hắn nữa là, không còn chút uy phong của đệ cũ thế hệ cũ.

Phương Hàn đối với chuyện này, cũng hết sức hài lòng.

"Sư huynh, Phong Duyên sư huynh, huynh rốt cuộc đã trở lại."

Ngay lúc Phương Hàn chuẩn bị trở về giang sơn viện của bản thân, đột nhiên mấy đạo quang hoa hạ xuống trước mặt hắn, cung kính cúi đầu kêu gọi.

"Chuyện gì?"

Phương Hàn vừa nhìn, đã phát hiện đây là mấy lão nhân trong chân truyền đệ tử, tu vi bình thời thâm hậu, cũng âm thầm phân cao thấp, muốn một bước lên trời, lấy được danh ngạch ở cuộc so tài Chủng Tử đệ tử không lâu sau.

Mặc dù chủng tử đệ tử chỉ có một, nhưng mà nếu có được thứ hạng tốt, là có thể đạt được rất nhiều phần thưởng.

"Chúng ta phụng mệnh Trường Bình tôn giả, tìm kiếm sư huynh đã lâu, sư huynh mới vừa trở về, chúng ta nghe đệ tử trông cửa bẩm báo lập tức tìm tới huynh. Trường Bình tôn giả ra lệnh cho tất cả đệ tử pháp lực cao thâm, toàn bộ đều tụ tập ở Anh Tài Điện, sư huynh đương nhiên là nhân tài không ai bằng rồi."

Địa vị Phương Hàn hiện tại ở trong hàng đệ tử chân truyền, quả thực đã ngang hàng cùng "Trần Tâm", uy vọng cực cao. Còn trên cả đám người Thiểu Vân, Tiết Liệt, Lâm Phi Vũ.

"Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, mà phải tụ tập ở Anh Tài Điện?" Phương Hàn biết, Anh Tài Điện là một điện phủ ở trung tâm Vũ Hóa Môn, nằm sâu trong sơn môn, chỉ có khách quý bên ngoài tới chơi mới có thể triệu tập thiên tài đệ tử đến đó, để cho khách quý nhìn tư chất Vũ Hóa Môn một chút.

"Chẳng lẽ là khách quý tới?"

"Không sai, là một vị công chúa của Thần Châu tới bái phỏng, muốn giao lưu với đệ tử Vũ Hóa Môn Trung Châu chúng ta, có tin đồn không lâu sau, thiên đình có một tràng tỷ thí long trọng, để cho chủng tử đệ tử các môn phái, tiến hành thiên tài chiến. Ức vạn đạo môn, ức vạn thiên tài, tiến hành giao chiến, từ trong đó chọn lựa ra hạng người có đại khí vận, đại trí tuệ, đại nghị lực, đại dũng khí chân chính….Nếu sư huynh tấn thăng thành Tuyệt Đại Kim Tiên, trở thành chủng tử, có thể tham gia cuộc thi đấu kia, tranh thủ vinh quang vô thượng cho Vũ Hóa Môn ta."

"Vậy sao?" Phương Hàn nghe xong liền âm thầm sợ hãi, nếu như mình đi tham gia cuộc chiến này của thiên đình, khẳng định sẽ bị người nhìn thấu, trong thiên đình, vô số hạng người bí hiểm, thậm chí ánh mắt thiên quân cũng tụ tập đến, hắn không thể nào giấu diếm được thân phận: "Chúng ta bây giờ bất quá chỉ là người nổi bật trong hàng đệ tử chân truyền thôi, cho dù tấn thăng thành chủng tử đệ tử, nhưng mà trong Vũ Hóa Môn chúng ta, còn có vô số chủng tử đệ tử, trong đó rất nhiều người tài trí vô thượng, tràng tỷ thí kia cũng không tới phiên ta."

"Sao vậy được, sư huynh tấn thăng thành chủng tử đệ tử rồi, khẳng định sẽ tiêu diêu hóa long." Một đệ tử cũ khen tặng.

"Sư huynh, xin nhanh đến Anh Tài Điện thôi, nơi đó có khách quý đang chờ đợi. Còn có Tiêu Thiểu Vân, cùng các sư huynh, đều ở đó."

"Trần Tâm đâu?"

Phương Hàn hỏi, kỳ thật hắn hiện tại đã không để Trần Tâm tu luyện A Lại Da Chi Kiếm vào mắt, nhưng mà bộ dáng vẫn muốn thử lại một lần.

"Trần sư huynh đã bế tử quan, tựa hồ muốn đột phá tiến thêm một bược, đạt được Kim Tiên vô thượng, mặc dù kêu hắn, nhưng mà không nhất định trở về."

"Hử? Hắn cũng trùng kích vào Kim Tiên sao? Vậy cũng không phải hạng bình thường." Phương Hàn sửng sốt: "Nguyên khí tiêu hao cũng rất khổng lồ, hắn từ đâu chuẩn bị ra?"

"Trần Tâm sư huynh tích tụ phong hậu, từng nhận được đại nhân vật thiên đình ban thưởng, nguyên thủy chi khí cũng không ít, nghe nói lần hắn lần cùng Phong Duyến sư huynh giao thủ, lại có đột phá mới, tích súc tới đỉnh điểm. Hiện đang bế quan, sắp tham ngộ ra Kim Tiên." Một người đệ tử nhìn Phương Hàn một cái, biết nếu như Trần Tâm đột phá Kim Tiên, sẽ đột phá rất xa, lần tranh cử chủng tử này, Phương Hàn cũng đừng suy nghĩ đến.

"Không sao, hắn đột phá là chuyện tốt. Đi thôi, mang ta đi Anh Tài Điện."

Phương Hàn vung tay áo lên, phiêu đãng bay lên.

Nhiều đệ tử khác cũng âm thầm kinh hãi, không cảm thấy được tâm tình của vị "Phong Duyên" sư huynh này có nửa điểm dao dộng.

Chỉ chốc lát sau, thần điện cổ xưa, đã ở trước mắt Phương Hàn, đây chính là Anh Tài Điện, khắp nơi đều là màu đen tựa như do loại đá nham thạch kiến tạo thành.

Thần điện này vô cùng to lớn, tựa như tự trôi lơ lửng, khắp nơi đều hiện ra khí tức thần bí, tựa hồ là Trí Tuệ Chi Mẫu, dựng dực tất cả anh tài.

Phương Hàn liếc mắt liền thấy, trong trung tâm tòa đại điện, có một nữ tử, nữ tử này thân mặc hà y, khí chất thâm trầm yên tĩnh, nhưng mà đôi lông mày lại hiện ra một loại hương vị cao ngạo, không tha cho người nghịch với mình.

Pháp lực trên người nữ tử này, không có một chút ba động, ẩn tàng rất sâu, Phương Hàn cũng không thể dò xét ra, dù sao hắn bây giờ đang ẩn dấu thực lực, nếu như hiện ra uy nghiêm Tuyệt Đại Kim Tiên, không biết sẽ tạo ra bao nhiêu phiền toái lớn.

"Nữ tử này, chính là một vị công chúa Thần Châu?" Phương Hàn nói thầm.

Thần Châu, là một nơi thần bí, rộng lớn hơn Trung Châu, thế lực trong đó cũng nhiều vô cùng, rốt cuộc đây là công chúa phương thế lực nào, Phương Hàn cũng không phân biệt rõ ràng lắm, ở trong trí nhớ Thương Tử Lạc, đối với Thần Châu cũng không rất rõ ràng.

Ở phía sau nàng, đứng vững mấy lão giả, tựa hồ là quản gia, nhưng mọi người đều là Tuyệt Đại Kim Tiên, không dưới Khí Tông Lâu của Hoằng Khí Lâu.

Trừ chuyện đó ra, mấy người trẻ tuổi vênh váo tự đắc còn lại, đều vây chunh quanh, lạnh lùng đánh giá Anh Tài Điện, tựa hồ chẳng thèm ngó đến ai.

Mà trên vương tọa đối diện nữ tử, Trường Bình tôn giả, còn có mấy vị Tuyệt Đại Kim Tiên của Vũ Hóa Môn. Tổng cộng là bảy người, tựa hồ đang trò chuyện với nhau gì đó.

Mà phía dưới Tuyệt Đại Kim Tiên Vũ Hóa Môn, đứng sừng sững là đám anh tài đệ tử Tiêu Thiểu Vân, Tiết Liệt, Lâm Phi Vũ. Cũng đang tranh phong cùng mấy người trẻ tuổi thủ hạ công chúa kia, hiển nhiên là thiên tài Vũ Hóa Môn đang chống lại thiên tài Thần Châu, muốn đấu với nhau một phen.

Sao?

Công chúa kia nhìn thấy Phương Hàn bay tới, ánh mắt không khỏi sáng ngời, trực tiếp nhìn xuyên vào thân thể Phương Hàn, tựa hồ đang dò xét từng chút động tĩnh, mỗi một tấc tu vi, mỗi một đạo thần thông.

Phương Hàn khẽ động, trực tiếp né đi ánh mắt đó, hạ xuống, hướng đến chúng tôn giả Kim Tiên nói: "Chư vị tôn giả, Phong Duyên đã tới. Nghe nói là công chúa Thần Châu Tịnh Thổ đến làm khách quý, muốn biết thiên tài đệ tử của Vũ Hóa Môn chúng ta ra sao?"

"Không sai, Phong Duyên, ngươi tới rất đúng lúc." Một vị tôn giả trong đó nói: "Mau tới bái kiến vị công chúa hoàng phủ này."

"Ngươi chính là Phong Duyên chém giết Sát Minh Tinh? Ám sát nhi tử nhi tử Bạch Cốt lão yêu?" Công chúa hoàng phủ kia lên tiếng với Phương Hàn, ánh mắt lần nữa quét tới.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio