Ôn Lệ nhìn Tống Nghiên, sắc mặt không tốt lắm.
“Có người thêm anh kìa, còn không đồng ý đi?”
Tống Nghiên không để ý đến việc này lắm, đưa điện thoại cho cô: “Nếu là đàn em của em, vậy em xử lý đi.”
Ôn Lệ cố ý nói: “Tôi xử lý? Tôi sẽ mắng cô ta một trận khiến cô ta khóc luôn đấy, anh chắc chắn muốn để tôi làm?”
Tống Nghiên buồn cười nhìn cô: “Từ khi nào mà cô Ôn mắng người còn cần phải thông báo cho anh vậy?”
Ngữ khí Ôn Lệ có hơi phức tạp, phàn nàn với anh về chuyện hôm nay.
“Tôi muốn tính sổ với cô ta, nhưng vấn đề quan trọng tôi lại không biết chỗ dựa phía sau cô ta là ai, ngay cả đạo diễn cũng phải theo ý cô ta? Nếu như là người giống cậu tôi thì làm sao bây giờ? Nếu mà tôi chống lại bọn họ, cậu tôi sẽ lập tức có cớ để xách tôi về nhốt ở nhà dạy dỗ.”
Cô vừa muốn làm nhưng lại sợ chọc phải người ngoài vòng, sau đó cô sẽ bị cậu mình xách về nhà răn dạy.
“Yên tâm, chỗ dựa của cô ta không phải người ngoài vòng, là đạo diễn Quách.” Tống Nghiên nói, “Cô ta là con gái nuôi mà đạo diễn Quách mới nhận.”
Người trong giới này vốn đã nghĩ chuyện này cũng không khác gì mấy chuyện muốn nhận lợi ích trước kia, nhưng hình như gần đây thì càng để tâm đến.
Vì để lấy lòng cô con gái nuôi, ngay cả Wechat lẫn số cá nhân của Tống Nghiên mà ông ta cũng cho cô ta, hôm nay Hứa Tinh Duyệt có thể ra tay với Ôn Lệ ở chương trình, tám phần do đạo diễn Quách đã đánh tiếng trước, có khi còn trao đổi điều kiện gì đó với đạo diễn.
Nghĩ lại thì đại khái có thể đoán được tại sao Hứa Tinh Duyệt dám sửa kịch bản ngay trước mặt mọi người.
Hứa Tinh Duyệt còn trẻ, có thực lực, bây giờ có thêm chỗ dựa vững chắc, chỉ trong một thời gian ngắn ngủi một năm mà đã đạt được đến độ cao mà phần lớn các nghệ sĩ đời này chưa chắc đã đoạt được, Ôn Lệ là nghệ sĩ đứng đầu của Gia Thụy, cô luôn nhận được tài nguyên lớn nhất, dựa vào tham vọng muốn lớn mạnh của cô ta, đương nhiên Ôn Lệ sẽ trở thành chướng ngại vật.
Hơn nữa cô ta có phần niềm nở, yêu thích Tống Nghiên……
Lúc này Ôn Lệ mới sực nhớ lúc Hứa Tinh Duyệt nói chuyện với cô, chủ đề dần dần liên quan đến Tống Nghiên.
Khi đó Ôn Lệ và Tống Nghiên còn đang ở riêng, còn là quan hệ vợ chồng hợp đồng thuần túy, quan hệ đối tác kinh doanh, cho nên lúc ấy không có cảm giác gì.
Đúng ra mà nói cô nên trực tiếp từ chối lời mời kết bạn này, nhưng Ôn Lệ lại đồng ý kết bạn.
Cô ấn nút đồng ý.
Bên kia lập tức gửi tin nhắn đến.
Tinh Tinh Thỏ Tử: “Xin chào thầy Tống!”
Tinh Tinh Thỏ Tử: “Đáng yêu miêu mễ.jpg”
Tinh Tinh Thỏ Tử: “Có quấy rầy anh nghỉ ngơi không ạ >.